[ Chap 3 ]

cứ như thế..... lâu lâu...tui với hắn lại cùng nhau đi dạo.....và lúc
nào hắn cũng bao tui ăn...tui thix lắm.....và cũng vào những lúc tui có
chuyện buồn là thì lại có hắn tâm sự......làm tui vơi đi phần nào
chuyện buồn......thật sự ...tui cảm thấy tình cảm giữa tui và hắn ngày
càng gần hơn .....những lúc hắn chọc tui ...tui ko còn thấy ngượng và
khó chịu như trước .......
hắn giống như một người anh vậy.....hắn chợt xuất hiện và làm cho cuộc
sống của tui vui hơn....sinh động hơn....đối với tui hắn thật tuyệt
vời.....


và rồi hơn một tháng trôi qua...bây giờ tui ko còn rãnh và thảnh thơi
như trước....bài vở lúc nào cũng nhiều......vì nó mà phải bỏ ra khá
nhiều thời gian....ui ! thật là chán nản.....giá mà bây giờ có hắn ở
đây nhĩ.....


giờ..tui cố gắng hết sức tập trung để giải cho ra cái bài toán mà ngày
mai.......có thể tui sẽ là người " may mắn " được cô kiu lên
làm.....hix......


tui ngồi một mình trong phòng.....một ko gian thật vắng lặng......chợt


" cóc....cóc......."cái âm thanh dội ra từ cửa sổ......làm tui giật bắn cả mình....và tui chú ý.......


tui đi về phía cái cửa sổ.......nhìn xuống......hình như có ai đang phá
mình thì phải......chợt tui thấy thấp thoáng qua tấm kính mờ có ai đó
đang vẫy tay.........


" Nhóc....c....c....c !" tui nghe khe khẽ có tiếng gọi qua khe cửa........ko rỏ lắm...tui tò mò ra ban công xem ai.........


" Nhóc đó àh.........!" tui chưa kịp định dạng đối phương thì đã có
tiếng nói..........a`....là hắn chứ ko ai khác.....hắn có cái giọng con
trai nghe ồ ồ....nhưng rất dễ thương.....


" chào anh....có chuyện gì vậy....anh ném cái gì vô cửa sổ phải ko........khai mao "


"..hì....xin lỗi nhócsao mấy bữa nay anh ko thấy nhóc ra ban công chơi......."



hì.....cứ tưởng chỉ có mình nghĩ đến hắn...ko ngờ hắn cũng có chúc quan tâm đến mình...........


" ờ..thì...mấy hôm nay bài vở quá trời luôn.....mà toàn bài khó....nên em ko ra chơi được.......vì phải làm cho xong......"


"ờ ..vậy ah`...."


" sao thế hả anh........kiến em có chuyện gì ko?"


"ko.....anh tưởng nhóc rãnh nên kiu nhóc ra chơi vậy mà........"


trời ơi ..tui thật sự rất muốn xuống chơi...nhưng chưa làm xong bài tập thì ko thể nào.....làm sao đây.....


"anh ơi.....anh học toán giỏi ko........" tui ko bit tại sao tui lại hoi hắn như vậy....hay......


"ừ...cũng hơi khá.....mà chi vậy nhóc....."


"anh chỉ nhóc bài này được ko.........."


"được chứ.......nhóc đưa đề đây......"


"trời ơi ....sao mà đưa được.......anh nói mẹ nhóc mở cửa cho anh vô đi......."


tui nghe thấp thoáng dưới nhà


"dạ..chào bác........duy trên lầu phải ko bác..."


"ờ...nó đang học bài......con có chuyện gì ko......"


"dạ...duy có nhờ con chỉ bài toán......."


"vậy con lên đi....nó trong phòng đó......"


hụp một cái....hắn đã xuất hiện ngay trước cửa.......hihi.....lúc này người tui ko còn cảm thấy chán nản như hồi nảy nữa....

.
"anh nhanh thiệt .....mới đây là thấy liền..."


"vậy mới là anh nhóc chứ........." ....hắn bước vô nhìn xung quanh........


"phòng của nhóc nhìn thoải mái ha.......đâu .......đề đâu đưa đây anh chỉ cho............"


"đề ở trên bàn đó......anh ngồi đó đi để em đi lấy cái ghế........"


bây giờ được ngồi gần hắn ...tui thật thích....


" đâu.....nhóc ko hiểu phần nào......."


" đây nè......cái công thức này sao mà áp dụng vô ....nhóc làm đúng cách mà cũng ko ra......"


"ah`...lại gần đây anh chỉ cho nghe......."


trời ơi.....lúc này cái mặt của hắn sao mà cứ như áp sát vô mặt
tui......thật gần và rất lạ......chòy ơi .....tui ko thể nào tập trung
được....sao vậy nè.....tui cố gắng hết sức bình tĩnh để ráng hiểu một
chút và cũng giúp cho tui có thể làm được bài.....tui công nhận hắn nói
rất hay tuy ko bằng cô giáo trong lớp nhưng khi nghe hắn giảng tui thấy
dễ hiểu hơn.......sao hắn giỏi thế nhĩ......tui tự hỏi: ai mà được hắn
yêu chắc sướng lắm......


bất chợt " nhóc...! " hắn nắm tay tui


"nhóc hiểu ko........."


" ờ....ờ....h..iể....u.....!"


" u`.....anh tưởng nhóc ko hiểu......mà sao tay nhóc lạnh ngắt vậy........nhóc sợ anh hả..."


"ơ...ơ....lạnh hồi nào........anh này lạ ghê......" tui nhanh chóng thụt tay lại...........mắt nhìn hắn........


" anh...cảm ơn nha.......ko có anh chắc nhóc bó tay luôn......"


"sao.....có bài nào nữa ko........."


lúc này tui ko dám nói là còn nữa...vì tui ko muốn tim mình cứ đập mạnh
như thế này......nếu cứ ngồi sát gần hắn...chắt tui chết vì đau
tim......