" ừ.....ba mẹ anh muốn anh với chị lan kết hôn.......vì ba anh và ba mẹ
chị lan là bạn thân của nhau nên một năm trước có.......cho anh và chị
lan làm quen........và......vì ba má anh ép..nên anh đã cùng chị ấy hứa
hôn.......nhưng anh ko yêu chị ấy nhóc àh......."


"anh ko yêu...sao lại hứa hôn làm gì..."


"vì.......từ cái ngày mà nhóc kia mất đi...anh đã như mất tất
cả......anh ko muốn làm bất cứ việc gì.......và anh đã thật sự sai lầm
khi quyết định như vậy..........và...cũng từ khi anh quen nhóc.....con
người anh dường như trở lại........anh ko muốn bị phụ thuộc vào ba mẹ
nữa........và cũng nhờ nhóc...mà anh mới cùng với bạn bè đi buổi cắm
trại hôm nay..........."


"thui....anh đừng nói nữa......em hiểu rồi......."....tui ko muốn nghe
hắn nói nữa...càng nghe tui cảm thấy như chính mình là người đã xen vô
hai người....như nguời ta thường nói " kỳ đà cản mũi"....giá như tui ko
quen hắn chắc bây giờ...hắn và chị lan...ba mẹ hắn nữa cũng ko xích
mích như thế này.........



"thui...em về nha.....hôm nay chắc anh cũng mệt.....bye bye anh..."


hộc....bị hắn kéo tay......tui mất đà......nên ngồi xổm xuống ghế.........


"trời..biết là xém nữa em té ko....kéo gì mạnh giữ vậy....."


"nhóc....ở lại chút xíu nữa đi......chứ giờ một mình anh cũng buồn...."


"ko được........em phải về ko má la......"....tui đứng dậy khỏi ghế..thở dài....."phuuùuuùuùu.....hôm nay đúng là mệt mỏi..."
tui quay ra đi ra cửa.....chợt một tay hắn kéo vai tui quay ngược trở
lại.........360........trong chốc lát.........hăn đã ôm sát người
tui.......tui thật sự bất ngờ..và như trời chồng........tui cố đẩy hắn
ra.......nhưng.......


"nhóc cho anh 1 phút thôi.........đươc ko nhóc......."


"1 phút..........anh buôn em ra đi...chặt quá àh..........." tay..hắn càng ngày càng chặt hơn..làm tui khó thở......


"DUY....!!!"....chợt giọng nói quen thuộc của má.......từ đằng sau bậc
ra.......lúc này tui như nín thở thực sự......tim đập mạnh dữ dội vì
sợ.......ko biết chuyện gì nữa đây........tui cố hết sức đẩy hắn ra
thật mạnh.........má xuất hiện quá bất ngờ......


"thưa...bác......"giọng nói hắn cũng tỏ vẻ lo lắng...........


."thưa má.....con........"...tui cứ ấp úng ko biết nói gì nữa......


"đi về nhà ngay...lát má nói chuyện với con sau........."


"dạ......nhưng........."


"ko nhưng nhượng gì hết....đi mau .....hay muốn má đánh
hã........"....nghe má nói như vậy là má đang giận lắm.....má tui là
một người dịu dàng....nhưng lúc này..............


tui thủi bước đi chầm chậm ra khỏi cửa....tui nhìn trên tay má là chùm
chìa khóa......tui biết má định qua đây đưa khóa cho tui.......vì lúc
nãy chắc vì vội quá nên tui đã quên..........ko ngờ vì cái hời hợt của
mình lại để cho má thấy phải cảnh tượng này........


"má .....có về..ko......."..tui thỏ thẻ.......


"đi nhanh......."..lời nói của má dứt khoát......làm tui thật sợ....


"dạ......."......vậy là má muốn nói với hắn điều gì hay là tra hỏi lý
do.........tui thật sự quá tò mò.....nhưng ko thể nào....tui về
nhà......mà cứ nghĩ về những câu hỏi má đưa ra cho hắn lúc này......và
cho tui...trong lát nữa........tui ngồi đờ trên chiếc xích
đu........tâm trạng rối bời........


..........ngồi đó..nhưng tui cũng cảm nhận được thời gian....đả rôi qua
nhiều lắm.....sao má chưa về nữa.....ko gian thật buồn và ảm
đạm.....con hẽm vắng tanh......nhà thì sát nhau...sao ko thấy
một.......người.........


"DUY.....".


" ũa.....má...má mới về........con.."


"khóa cửa vô nhà má nói chuyện............"..tui lụi cụi làm theo lời mà.....lúc này tui ko dám cãi má điều gì..........


.......lát sau.....tui ngồi đối diện với má.......trên ghế.........lúc
này tui có cảm giác thật lạ....tui thấy mình như trưởng thành
hơn........như một người lớn vậy.....vì từ đó tới giờ tui cứ chạy lung
tung trong nhà.....hay ở trên phòng...chứ có bao giờ ngồi như thế này
với má đâu........với một tinh thần căng thẳng...........


"....sao duy....nói má nghe coi.....sao anh phong làm vậy........."


"con.....con......con ko biết nữa........"..ko lẽ tui lại nói hắn thix tui....như thế có thể má sẽ càng giận hơn....
"....má đã nói chuyện với anh phong rồi....con ko cần phải ấp úng.....nhưng má muốn con suy nghĩ thật kỹ......"
"...suy nghĩ.....nghĩ gỉ hã má............"


"...cái đó má ko muốn nói ra......nhưng con lớn rồi........phải có suy
nghĩ thật chính chắn......nếu ko sau này con có thể sẽ hối
hận.........."........tui thật nhạc nhiên khi nghe má nói...từ đó tới
giờ...má ko nói nghiêm chỉnh như thế này bao giờ.......
"cuộc sống của con sau này con phải quyết định.....nhưng má muốn con phải quyết định đúng đắn...... nghe chưa...."
"dạ.......con biết......"..má nói như vậy....là má ko muốn tui quen với
anh phong nữa.....tui má ko nói thẳng nhưng tui cũng cảm nhận được..má
từng nói..."con trai thì phải lấy vợ....sinh con......"...nên tui ko
nghĩ ..... tui và hắn có thể tiến xa hơn...do đó....đôi lúc tui cũng đã
dừng lại đúng lúc.........


"thui.....tắm rửa...rồi đi ngủ đi......."


"dạ..thưa má con đi........"


tui....lặng lẽ..lên trên phòng......nằm xấp trên giường.........


tui tự hỏi : giá như mình ko gặp hắn thì đâu có chuyện gì
chứ.........giá như mình ko qua nhà hắn thì má cũng đâu phải thấy hắn
ôm tui.....hai thằng con trai ôm nhau............tui ko biết má nghĩ
thế nào........nhưng tui cũng hi vọng..má hiểu cho hắn......hắn ko có
lỗi gì đâu....chỉ do tui...ai biểu tui gặp hắn làm chi............