pu.kis Level: Cáo Già
Bài viết : 401 Tiền Zr : 15193
| 28/1/2011, 18:23 | |
| -ùa , mệt ráng chịu àh nha ...... tay tui quàng vào cổ hắn từ sau , lúc này trái tim tui lại cảm thấy rung động với nhiều cảm xúc hơn cả , hắn đi ra xa hơn một chút , qua cảm nhận tui chỉ thấy xung quanh là những người cao ráo , nhứ mà cỡ bèo như tui ra đây chắc bị sóng nó dập cho choáng , chợt nhìn sang , một người lạ đang nhìn tui và hắn với ánh mắt lạ thường , tui bắt đầu thấy một điều thất thường xảy ra , ko lẽ người ta đã hiểu lầm rằng tui và hắn ........, ôi ko thể nào , tui bàng hoàng trước cái suy nghĩ của mình và buông tay ra , mà lúc đó cũng có một cơn sóng đánh ập vào tui , tui bị chao đảo và ngụp hẳn xuống dòng nước
-anh phong , đỡ em dậy...ạ..c..ạ..c...... tiếng gọi thấp thỏm của một người như sắp chít đuối ko bit hắn có nghe thấy hông nữa , bởi vì tui đã hết oxy ..... tui cố gắn nắm được bàn tay hắn và rồi..........một nụ hôn bất ngờ chợt đến , đôi môi hắn áp chặt vào tôi , và truyền vào đó một luồng không khí , làm khí quản ko còn như bị tắt nghẽn , lúc này tui có thể thở lại được rồi nhưng cái cảm giác đó vẫn diển ra ......1 giây....2 giây.....3 giây...... tui hụp lên khỏi mặt nuớc thì nó đã nhanh chóng biến đi một cách bất ngờ cũng như lúc nó chợt đến , tui nhìn hắn thật sâu còn hắn thì đang cố lẫn đi ánh mắt của tui lúc này , tui ko dám hỏi hắn vì tui sợ sẽ có hiểu lầm hoặc giả xử nếu có thì hắn có chịu nhận ko khi mà hắn cố tránh đi ánh mắt của tui lúc này
-nhóc ko sao chứ , tự nhiên buông tay ra vậy
-ơ...thì em chỉ thử coi nó sâu cỡ nào thui mà , ai zè
-anh nè , đi vô uống nước đi , em khát nuớc
-ùhm zậy mình đi ,anh cũng muốn uống nữa
vẫn như vậy , tui choàng vào vai hắn và hắn kéo tui vô theo cho đến khi dòng nước này ko còn khống chế được tui nữa , tui với hắn đi đến khu thức ăn ở đây thì ko nói cũng biết đồ ăn đắt đỏ hơn ở ngoài nhiều , tui mua hai phần cá viên và xúc xích cùng với hai ly coca lớn , tui với hắn vừa ngồi ăn vừa trò chuyện thì:
- Phong
tui và hắn nhìn lên với một sự tò mò , bây giờ trước mặt tui là chị Lan và hai người bạn thân khó tính của chị ấy nhưng tui lại ko thấy chị Tuyết Nhi đâu cả , nhìn cả ba người ướt sũng chắc là mới ở dưới nước lên , ba chị ấy tiến lại gần với vẻ mặt hớn hỡ , nhưng riêng tui chỉ để ý đến ánh mắt của chị Lan như có một cái gì đó bất ngờ chắn ngang tim tôi , tui càng lo lắng trong lòng
-chà , trùng hợp nha , hai anh em tới lâu chưa?
-ừ thì mới sáng này thui
-mà Lan với Ngọc và Quỳnh Như chỉ đi có ba người thui àh , còn mấy bồ đâu
-hi`, tụi này solo thui , lâu lâu thoải mái ....nghe hắn hỏi thì tui mới biết tên hai chị khó tính đó chứ nào giờ đâu có dám hỏi...
-ê ăn xong đi chơi chung với tụi này ko
anh Phong trả lời có vẻ ko mấy là hứng thú : - ờ ,cũng được
lát sau , cả đám rủ nhau đi chơi trược ống , nhưng vì chỉ có năm người nên khó mà có thể chia ra , chị Như có ý kíên
- nhóc này còn nhỏ ,hay nhóc ở dưới chờ nha , tụi chị chơi xong là đi chơi chỗ khác
-trời ơi , sao bỏ nhóc ở đây , hôm nay Phong chở nó đi nên ko thể bỏ nó ngồi mình được .....anh phong lên tiếng phản đối
-có một chút thui mà anh Phong ...giọng chị Lan bất ngờ lên tiếng quả thật nhẹ nhàng và nũng nịu......
-thui anh đi đi , em ngồi đây chờ cũng được mà .....vì chỉ có một ngày hôm nay nên tui ko muốn phí thời gian cho những chuyện cải nhau thế này và có khi làm như vậy thì quan hệ của hắn và chị lan sẽ được cải thiện phần nào , và tui cũng ko muốn mọi người mất vui......và hắn thì thầm vô tai tui
-nhóc chờ anh , anh chơi một lần xong là xuống chơi với nhóc , đừng buồn nha !..tui khẽ gật đầu và mỉm cười để tránh sự nghi ngờ của các chị ấy , mắc công mấy chị đó nghĩ ảnh nói xấu thì ko tốt chút nào
-thui anh chị đi đi , em ngồi nghỉ ngơi một chút
bọn họ khuất dần sau hàng rào xum xuê của công viên nhìn thấy bóng họ lên lầu , cao và cao , tui cũng sợ cao nữa nên ko đi chắc tốt hơn.........
|
|