anh đâu có nói là không cho dưa đâu , em cứ như vậy anh thich lắm .....nghe hắn nói mà tui cũng cảm thấy vui trong lòng

con đường nay đã vào trong thành phố , hắn chở tui ghé qua một siêu thị
để dùng bữa trưa , thấy hắn mồ hôi nhễ nhại , tui mới lấy khăn giấy lau
, hắn nhìn tui và mỉm cười và tui còn vui hơn nữa khi được quan tâm cho
hắn , từ đó tới giờ tui có chạm vào khuôn mặt của ai đâu ,chỉ có hắn là
người đầu tiên thui

-cảm ơn nhóc nhé , nhóc ăn đi...hắn đưa tui một phần KFC và khoai tây ,
vừa ăn chúng tôi vừa trò chuyện , lúc này tui cũng tò mò đến cái nơi mà
hắn muốn chở tui đến , không biết nó như thế nào có đẹp không , xa
không , và có gì ấn tượng không chứ ?

-anh nè ! lát nữa định chỡ em đi đâu vậy ?

-àh , 5giờ em sẽ biết thui mà , anh bật mí nha , nó không đẹp , không xa , không ấn tượng .....hi`

-trùi , kì vậy !!!

-thui nhóc lo ăn đi

-uhm`..tùy anh vậy

no nê , cả hai cùng đi dạo trong siêu thị vài dòng , trong đây mát mẻ
cũng thấy thoải mái lắm , cho tới khi đi ngang qua sạp bán thú bông ,
hắn chợt đưa tui một con rùa bông nhỏ xinh

-tặng cho nhóc nè

-sao ,tặng em hã , thiệt không đó ?

-ùhm ,anh tặng nhóc đó

-hihi, cảm ơn anh nha , tui nhận lấy món qùa cười tít mắt ....tui vui
lắm vì đây mà món quà đầu tiên mà hắn tặng cho tui kể từ đó tới giờ ,
mà sao.....

-anh ơi ! sao anh lại tặng con rùa vậy ? tại từ đó tới giờ chưa thấy ai tặng quà mà tăng con rùa hết

-là để anh bảo vệ cho nhóc đó !

-bảo vệ = con rùa, hã anh?

-nhóc không hiểu àh !

-không hiểu

-nè , nhóc nhìn đi , nhóc có thấy cái mai rùa không , nó dùng để bảo vệ
con rùa với kẻ thù bên ngoài ,cho nên anh sẽ như cái mai rùa này bảo vệ
cho nhóc ở bên trong , với lại cái mai với con rùa lúc nào cũng bên
nhau phải không nhóc và nó còn tượng trưng cho sự trường thọ nữa đó ,
nguời ta hay nói con rùa sống lâu lắm


-hi` ,anh nói hay quá àh , em nghe thích lắm....không ngờ cái suy nghĩ
của hắn dễ thương đến vậy , nhưng quả thật nó không sai chút nào , từ
con rùa những gì hắn liên tưỡng đều đúng và thật ý nghĩa


bây giờ cả hai cũng đã cảm thấy mỏi chân , hắn mua một vài bịch bánh
nacks và nước H20H để cùng tôi ra công viên ngồi nghỉ , hắn chở tui ra
một công viên trong viên trong thành phố , nhìn từ ngoài tui cũng đã
cảm nhận được cái khác lạ bên trong công viên , nó trong lành và sạch
sẽ cũng như đang chống chọi với cái không gian bụi bặm nắng noi bên
ngoài , vào trong tui thật sự cảm thấy thoải mái hơn nhìu , cùng hắn
ngồi nhấm nháp bánh và ngắm chú rùa xinh xinh , nhiêu đó cũng đủ cho
tui dâng trào một niềm vui mới . với gió mát luồng lỏi trong khuôn khổ
này , tui dường như đã thiếp đi trên vai hắn cộng thêm cái mỏi mệt của
ngày đi chơi càng làm cho tui đi vào giấc ngủ sâu hơn , như thế xuất
hiện một cảm giác an toàn khi ở bên hắn

-nhóc , nhóc ! dậy đi nào

tui khẽ mở đôi mắt , hốt hoảng khi thấy mình đang đi ra từ giấc ngủ , đã là 5h rồi

-trời ơi ! em ngủ nãy giờ hã , sao anh ko kiu em dậy

-thì em mệt thì ngủ chút xíu đi

-mà nãy giờ hai tiếng anh làm gì ?

-anh nhìn ngồi và nhìn em ngủ thôi


-thôi mình đi lẹ đi anh , trể bây giờ.....lúc này mới hoàn tỉnh lại ,
không hiểu sao tui lại ngủ gật ở cái nơi này , nào giờ lạ chỗ sao mà
ngủ được , hay có lẽ khi ở bên hắn cái cảm giác an toàn đã lấn át đi
cái lạ lẫm trong tui khiến ở bất cứ nơi nào khi có hắn là tui luôn cảm
thấy ấm cúng lạ thường , tui thầm hỏi trong lòng: có phải như vậy không
anh Phong ? .Hắn chợt dừng lại trước một tòa nhà lớn , hình như là một
công ty , sao lại đi đến đây nhỉ
-ở đây là đâu vậy anh ?


- chỗ làm của ba anh hổi đó , anh dẫn nhóc tới đây chơi

-trời ạ, chỗ này có gì đâu mà chơi chứ ....hắn không nói gì , gửi xe rồi hắn dẫn tui lên theo cầu thang

-nhóc chịu mỏi chân chút xíu nha

tui bỡ ngỡ : - ờ......ờ........


càng lúc đi càng lâu , sao mà hắn cứ đi lên hoài , không lẽ hắn muốn
lên tận tầng cao nhất , càng lúc cái cầu thang càng vắng người , không
biết sao nữa , chợt hắn dừng lại trước một cánh cửa và khẻ mở nó ra ,
lúc này tui cảm nhận được ngay luồng gió mạnh thổi vào ,
v....ù..ù....ù....và le lói là vài tia nắng chìêu , ồ! thật tuyệt ,
cánh cửa đã mở tung , trước mặt tui lúc này là ánh mặt trời hoàng hôn
thật đẹp , nó tròn xoe và đỏ ửng , nó không chói mắt mà ngược lại nhìn
nó với cái ánh sáng dìu dịu lại càng làm cho con người ta thanh thản ,
tâm hồn như được lọc sạch , tui thật không biết cảm nhận như thế nào
nữa , những đám mây xung quanh bị ảnh hưởng bởi sắc đỏ , hồng , rồi cam
cho đến lúc xa dần và lợt dần chúng như muốn ôm trọn cái mặt trời đỏ
quang vào trong lòng , một góc trời đỏ rực ánh hào quang mặt trời , gió
mát của không gian trên cao càng làm cho tui yêu mến nó hơn


đúng vậy lời hắn nói rất đúng "nó không đẹp , không xa , không ấn tượng
" bởi vì nó là sản phẩm của thiên nhiên nên không ai có thể quýêt định
cho nó đẹp hay không đẹp , nó không xa bởi vì nơi đó chẳng bao giờ tui
có thể đến được mà chỉ có thể đi đến bằng trái tim , nó không ấn tượng
vì ngàn năm qua nó luôn diễn ra như vậy và chỉ xa lạ với những ai chưa
thấy và cũng có thể nói ngay chính bản thân tui cũng đã mấy năm qua
không nhìn thấy được nó mà bây giờ nhìn nó còn bỡ ngỡ lạ lẫm,chắc vì ở
trong cái thành phố sầm uất này , mọi người ai cũng bận rộn với công
việc riêng , còn tụi nhỏ như tui thì có khi lại chỉ học và sụốt ngày
game này nọ với cai thế giới ảo không thực , có mấy ai lại để ý đến chứ


nhưng hôm nay hắn đã dẫn tui đến đây cho tui thấy được cái lúc nào cũng
luôn hiện diện mà có khi tui lại lãng quên từ lâu , mọi thứ lúc này bên
tôi dường như đều đẹp bởi ánh hào quang đi đến đâu thì làm như mọi thứ
trở nên hài hòa ấm cúng hơn cả


cứ nghĩ mặt trời lúc nào nó cũng nóng rựcvàchiếu ánh nắng chói chang
nhưng không ngờ vào những lúc này nó lại huyền ảo và thơ mộng đến vậy

-anh Phong ơi ! nó đẹp quá


-ùhm ,đã lâu lắm rồi anh không ngắm nó rồi ..... hắn với tui ngồi xổm
lên một cái bàn gỗ cũ kĩ và chỉ ngắm và ngắm cái ánh hoàng hôn dịu dàng
kia, cả hai cùng tâm sự khi hắn choàng vai tôi và ôm vào lòng , lúc này
gió chiều cũng đã lạnh hơn vì noen sắp đến , nhưng trong thâm tâm tôi
như ánh lên một tia hi vọng nhỏ nhoi cho cả tui và hắn giống như cái
tia sáng yếu ớt của ánh mặt trời ở một nơi xa xăm