Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Anh-Người Hàng Xóm Đáng Yêu23

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
pu.kis
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
pu.kis

Bài viết Bài viết : 401
Tiền Zr Tiền Zr : 15193

Anh-Người Hàng Xóm Đáng Yêu23 Empty
Anh-Người Hàng Xóm Đáng Yêu23 Empty28/1/2011, 18:28

-không có sao hết mà ,anh đừng có nắm tay em nữa , anh tránh ra đi !


Bốp ! ...hắn tát vào má tui một cái thật đau , và lúc này tui như thẩn thờ ,tay tui ôm lấy gò má nhìn hắn với đôi mắt nặng trĩu


-anh ,anh đánh em .....tui không biết hắn tại sao lại làm như vậy ,
nhưng thực sự hành động của hắn có thể gọi là quan tâm tui không ?


-đi , em lên đây ......hắn kéo tay tui theo hắn vào trong phòng trên
tầng 14 , lúc đó mọi người nhìn tui và hắn nhìu lắm,nhưng sao tui không
còn cảm thấy ác cảm nữa ,lúc đó thế giới dường như chỉcó hai người

"ầm ! " tiếng cánh cửa đóng thật mạnh và được khóa chặt ,lúc này trong
phòng chỉ có tui và hắn ,còn anh Tứ chắc có lẽ đã đi chơi đêm noen ,
nhìn hắn nóng giận tui cũng thấy lo ,từ đó tới giờ có khi nào hắn như
vậy đâu !....hắn kéo xộc tui ngồi trên giuờng còn hắn thì đứng đó và
nhìn tui thật lâu với đôi mắt hậm hực, còn tui thì không dám nhìn hắn
nữa


-bây giờ chỉ anh và nhóc , nhóc hãy nói đi !


tui ngồi im thinh lặng ,chỉ có tiếng nức nở , tui dám nói ra , tui bối
rối như đang xoáy vào cái hố sâu của sự mâu thuẫn , không nói ra có
nghĩ là tui đang nói dối hắn ,còn nếu nói ra thì có lẽ chị Lan sẽ căm
hận tui mãi mãi


-có phải em đã gặp chị Lan không ?.....khi nghe hắn nhắc đến Lan tui giật bắn mình ,tim tui như bị đóng băng


-sao anh biết.....ơ......ơ...không có......em không có gặp chị ấy


-hừ ! nhóc hay lắm ,nói dối ra mặt mà còn không chịu nhận


-anh nghĩ sao cũng được , em đã nói anh không tin thì thôi ,còn đánh nữa ,anh thật đáng ghét !


......hắn nói như vậy không lẽ hắn đã biết điều gì , nhưng mà chuyên
tui gặp chị ấy chỉ có hai người thôi mà có ai biết nữa đâu , vậy ai chứ
ai nói ? lúc này hắn khẽ ngồi kế bên tui và nắm chặt đôi tay lạnh lẽo
vì cái thời tiết tháng 12 và cũng vì nó quá đau buồn và cô đơn đến
không còn một hơi ấm .Hắn vuốt nhẹ lên má tui ,cái nơi mà hắn đã đánh
thật đau ,nhưng bây giờ sao tui thấy nó mền mại và ấm áp quá ,hắn khẽ
nói một cách thì thầm

-anh.......

-anh xin lỗi nhóc , nhóc đau lắm phải không ?.....hắn nhìn tui với ánh
mắt trùi mến và một cảm giác lạnh lạ lẫm xuất hiện trên tay , hắn đã
khóc sao ,lạnh cái cảm giáccủa nước mắt hắn trên tay tui lan tỏa , tại
sao hắn cũng khóc vậy , có phãi tui đã làm cho hắn buồn không , từ từ
nhìn lên , tui thấy đôi mắt hắn rưng rưng , đỏ ửng , tui khẽ chạm tay
lau đi những dòng lệ đang ngày càng dầy hơn


-em.....em......xin lỗi.....hắn mỉm cười trên gương mặt buồn như ánh
lên một niềm vui nho nhỏ trong cái buồn bao la của hai tâm hồn

-nhóc không có lỗi đâu , lỗi chỉ do anh thui , anh đã không bảo vệ được cho nhóc ......h..ix..x

-anh ơi ! anh đừng khóc nữa , em không sao thiệt mà

-nhóc ơi ! nhóc có tin anh không ?

-em tin chứ ! mà sao anh lại hỏi vậy ?

-vậy nhóc nghe anh nói được không ?.....lúc này tui lại cảm thấy xôn
xao trong lòng , hắn sẽ nói gì đây , hay những lời nói của hắn sẽ lại
càng tui thêm đau buồn

-ùhm , em nghe mà ,anh nói đi


-anh biết người nhóc gặp lúc nãy là ai , anh cũng sẽ không nhắc tới nữa
nhưng mà nhóc ơi ! nhóc đừng có nghe những gì người ta nói được không ,
với anh nhóc cũng là một người quan trọng , do đó nhóc đừng làm cho anh
buồn và thất vọng nhóc nhé , cuộc sống của anh là do anh quyết định ,
và tình cảm của anh và nhóc cũng vậy , anh cũng sẽ giữ lấy nó thật chặt
vậy ,nhóc sẽ cùng anh giữ nó phải không ? nhóc trả lời anh
đi.....hix..lúc này tui bốii rối lắm , không biết phải trả lời làm sao
, không được ,không được chấp nhận ,nếu không mình sẽ không thể giúp
hắn nữa , tui đứng dậy khỏi hắn mà con tim cảm thấy day dứt


-nhóc ! nhóc trả lời đi ...anh xin nhóc đó ....hắn đứng lên như hối
thúc một sự đợi chờ , nhìn hắn tui càng thương nhiều hơn , trời ơi !
ông trời sao lại ác đến vậy , sao ông lại cho con gặp người con thương
mà lại ngăn cấm , ông quả thật không có mắt.....lúc này đôi chân tui
quỳ xuống mặt đất dưới chân hắn , tui càng khóc nhiều hơn , khóc cho
mọi đau buồn vơi đi ,khóc cho tui và cho hắn



-h..i..xxxx...anh ơi ! em không thể.....em không muốn phải làm anh khó
xử với gia đình và bạn bè , anh có biết là tình yêu như thế này luôn bị
người ta căm ghét và cho là bệnh hoạn không ? em đã cố không cho nó xảy
ra nhưng chính anh lại càng vun đắp cho nó đẹp hơn ,sao anh lại làm như
vậy, anh phải cưới vợ rồi có con , một gia đình hạnh phúc như vậy anh
không muốn sao mà cứ phải chông chờ nơi em , một chú nhóc 16 tuổi chưa
biết được mọi cái xấu xa ,tốt đẹp của tình cảm con người , anh có biết
anh ngốc lắm không ?...hắn lấy tay kéo tui đứng lên nhưng bản thân tui
lúc này không còn một sức lực nào cả ,tui như một thân xác vô hồn ,chỉ
biết khóc và lắng nghe .có lẽ tui nói ra được phần nào nỗi lòng của
mình cho hắn biết , nhưng sao nguôi ngoai được nỗi đau khi xa hắn


-nhóc ơi ,nhóc đứng lên đi ,nhóc đừng làm như vậy , anh thấy mình có
lỗi nhiều lắm...h..ix...x..x..x ...hắn ôm chặt tui vào trong lòng , và
cả hai người đều ấm ức ,đều đau buồn ,mặc sức cho những giọt lệ cứ rơi
,nỗi đau càng đau hơn.......


-anh ơi ,em lạnh lắm !....tui thỏ thẻ bên tai hắn khi hắn xiết chặt tui
trong vòng tay , khong biết sao cơ thể tui lạnh buốt, tui mệt mỏi đến
nước không còn cảm thấy quỳ gối được nữa cả người tui như chỉ còn tựa
vào cơ thể hắn , tui muốn đứng lên nhưng không được...hi...x.x.x...hắn
đẩy người tui ra và lấy tay sờ soạn khắp người


-nhóc sao vậy ! sao người nhóc nóng lắm ! nhóc ơi đừng làm anh sợ....

.
-anh ơi , em muốn nằm nghỉ ,em mệt lắm anh phong....tui như không còn
sức lực để gào thét ,trời thì lạnh lại chưa ăn tối ,không chần chừ hắn
bế xộc tui lên chiếc giường bên cạnh , hắn cuốn quýt lấy chăn đắp lên
mình tui , một lớp , hai lớp ,ba lớp , lúc này tuy đỡ hơn nhưng tui vẫn
lạnh rung người ,đôi mắt tui lờ đờ và dường như không còn thấy rõ mọi
thứ xung quanh , người tui lạnh thế kia mà sao hắn lại nói nóng rực ...


-nhóc cố lên , anh sẽ đi mua thuốc ,nhóc đừng có làm gì nghe chưa


"ầm !" tiếng đóng cửa vang lên một cách chói tai ,vậy là tui biết hắn
đã đi ra ngoài , lúc này căn phòng chỉ có lẻ loi một mình tui , cái cảm
giác lạnh lẽo càng thắm sâu vào người và có cả cái cảm giác lạnh từ bên
trong con người tui ,tui muốn đứng dậy ra khỏi căn phòng này để thực
hiện lời thỉnh cầu cầu của một người yêu anh ấy say đắm , nhưng quả
thật ,nhấc người dậy tui còn cố không được thì nói chi việc nâng nỡ cả
thân người , sao lạ vậy chứ lúc ra khỏi nhà tui có bệnh hoạn gì đâu sao
giờ này lại tui lại tồi tàn đến thế này, tui kéo chặt tấm chăn cho
người ấm hơn, không biết tui có thể chịu nổi không nữa ,em lạnh quá anh
phong ơi ,anh đi đâu rồi ........đến khi đôi mắt tôi sắp khép lại vì
cơn buồn ngủ thì bất chợt một bàn tay nâng người tui dậy , vừa chỉ chạm
vào lưng là tui cảm nhận được hắn , đôi bàn tay đã bao lần tui nắm và
vuốt lên má tui


-nhóc ơi ! nhóc chịu khó ăn một chút nha ,rồi uống thuốc.......ăn ư !
tui còn tâm trí nào nữa mà ăn chứ, tui mệt lắm không muốn làm gì cả,
lúc này hắn nhẹ nhàng mớm cho tui từng muỗng cháo nóng hổi , khói bóc
nghi ngút , tay tui khẽ chạm vào bát cháo nóng để lấy chút hơi ấm từ đó
,tui ăn mà không cảm nhận được mùi vị ,ăn mà chỉ nuốt chửng vô người,
còn hắn thì cứ xuýt xoa lưng tui , rồi lâu lâu chạm lên trán tất cả
những việc như thế đều để muốn giúp tui hết lạnh, tui cảm nhận được lo
lắng của hắn hiện rõ , hắn đang bối rối ,mớm cho tôi ăn mà tay hắn cứ
rung rung, đôi khi lại làm rơi cháo ra ngoài , nhưng như vậy cũng không
sao đến giờ này mà tui được hắn đối xử như vậy là tui hạnh phúc lắm
rồi, không biết hắn có còn giận mình không ?
-xong rồi ! nhóc chịu khó uống thuốc nữa nha..tui thinh lặng không nói
gì ngoài cái gật đầu với khuôn mặt xanh xao , hắn lấy nước ấm từ chiếc
bình giữ nhiệt trên bàn ,hắn cho tui uống từng viên một ,từng ngụm nước
một để tôi không cảm thấy khó khăn.Sau đó hắn lấy một chiếc khăn ấm áp
lên trán tui cứ nhiều lần như vậy thì cái đầu cảu tui cũng đã bớt quay
cuồng,rồi hắn ôm tui tựa vào tường ,với những tấm chăn quấn quanh cơ
thể tui ,hai chúng ngôi ngồi bên nhau trên giường và tui đang ở trong
vòng tay của hắn, lúc này tui thật sự thấy đỡ hơn rất nhiều , tui không
biết phải cảm ơn hắn ra sao , nếu không có hắn thì không biết phải xoay
xở thế nào


-nhóc ngủ đi ,tựa vào vai anh mà ngủ !


-em......vậy còn anh...anh cũng phải nghỉ chứ !


-không được , anh phải canh chừng nhóc chứ , anh không muốn nhóc bệnh
nặng hơn.....hắn nói như vậy tui cũng không dám nói lại , thui thì anh
hãy cứ chăm sóc cho em đi ,để em được thấy ấm cúng hơn.Tui thiếp đi
trên vai hắn mà không biết tự lúc nào , đột nhiên những hình ảnh vui vẻ
của những ngày tháng đã qua dường như trở về , những nụ cười của cả hai
người cứ vang lên trong đầu tui , nó càng làm cho tui hạnh phúc nhiều
hơn.......cho tới khi có cái ánh chói lóa chiếu vào mắt tui xuyên qua
đôi mi cong cong , tui hé mở đôi mắt ,đôi tay dụi dụi hóa ra đó là ánh
mặt trời buổi sáng chiếu xuyên qua khe cửa sổ đã tình cờ đánh thức tui
khỏi giấc mơ. Khi tui nhìn sang hắn thì một cảm giác trìu mến trào dâng
, khuôn mặt cảu hắn cũng còn lắm lem vì nước mắt của đêm hôm qua , lấy
tay vén tóc hắn qua một bên một động lực khiến tui khẽ chủ động hôn lên
má hắn , hắn đang ngủ và hắn cũng sẽ không biết chuyện này thôi thì
không biết thì lại tốt hơn .Tui nhấc mình ra khỏi hắn , giờ thì tui
cũng đã có thể đi lại một cách nhẹ nhàng nhưng vẫn còn mệt lắm.Tui đi
từ từ ra mở và khẻ mở không gây tiếng động để đón lấy cái anh sáng ban
mai


-hã ! chị....L..a..n.....một đôi mắt căm hờn thấy rõ , chị ấy đã đứng ở đây tự bao giờ sao mà tui không biết


-em.....hay..lắm....nói mà không giữ lời......


-chị nghe em nói...đã....chị ấy chậm rãi tiến vô phòng làm tui càng đi lùi lại


-chị ơi....nghe em giải thích đi.......bât ngờ một cánh tay giơ lên làm
tui nhìn theo ,ánh sáng mặt trời chói mắt làm tui nhíu lại không còn
thấy gì nữa
"bốp..!"


-Á ........bàn tay nhỏ nhắn của chị ấy tát thẳng vào cái nơi hôm qua
hắn đã đánh tui không một chút thương tiếc , tui loạng choạng ngả xộc
lên bàn
"beng..g...g..g.g.g" cái ly thủy tinh tình cờ lăn xuống đất và đã làm
hắn thức tỉnh , quả thật tui không muốn hắn tỉnh dậy tui chỉ muốn
chuyện này chỉ có tui biết mà thui . Có gì thì tui sẽ gánh chịu một
mình được rồi còn hắn không cần phải bận tâm cho tui nữa...nhưng lúc
này thì mọi chuyện đã đi quá xa.....chị ấy dường như không còn tự chủ
trước hành động của mình


-Nhóc ! chuyện gì vậy ? Lan ,em đến hồi nào .......hắn rời khỏi giường
tiến thẳng đến tui ,hắn kéo mạnh cánh tay của tui đang che chỗ đau buốt
khi bị đánh, tui dường như không còn mặt mũi nhìn chị ấy nữa ,tui đã cố
giữ kín nhưng......


-Lan ,em làm cái gì vậy ?


-e...m..e...m.....chị ấy với khuôn mặt tái tê khi đối đầu với anh ấy trong lúc này


-em có biết nhóc đang bệnh không mà em còn làm như vậy......giọng nói
hắn rực lửa , tuy không lớn nhưng đủ làm người khác phải dè chừng


-em không cố ý ..em xin lỗi....anh Phong khoan đã.....


-em im đi.....nhóc ra đây...hắn đẩy tui ra trước mặt chị ấy lúc này tui
càng rung và sợ hơn rất nhiều ,trời ơi chuyện gì vậy chứ !


-bây giờ có mặt cả ba người anh cũng xin nói thẳng


-lan à ! anh thật sự chỉ xem em như một người bạn tốt mà thôi , em có
hiểu không , thật sự trong trái tim anh đã rất thương nhóc , anh đã
nhiều lần nói cho em hiểu ,anh cũng không muốn trở lại con người trước
kia ,anh muốn tự quyết định những điều mình làm , muốn được yêu người
anh yêu...nhưng em có bao giờ hiểu chứ, em lúc nào cũng vậy nhìn bên
ngoài tuy thấy em rất bình thường nhưng lúc nào em cũng thầm căm hận
những người xung quanh anh


-sao vậy Lan ,em có cần phải giữ một cuộc sống ích kỉ đến vậy không ,
anh không như những người con trai bình thường khác , có thể nói nếu
người khác biết anh thích con trai thì cũng sẽ xem anh như biến dị ,
nhưng riêng em ,em vẫn muốn có anh ,anh rất cảm kích về điều đó lan à !
em không kì thị anh như những người khác ,anh rất vui và được an ủi
nhưng thực sự nếu chúng ta đến với nhau có thực sự hạnh phúc không ? sự
lạnh nhạt ,bạt ẽo em không sợ sao nhưng anh thì sợ nó lắm ,anh thật sự
không xứng đáng với em đâu , chúng ta hãy xem nhau như bạn được không ?


-Anh im đi......chị ấy la to vào mặt chúng tôi , một sự căm giận nổi
lên ,tui không biết phải xữ xự ra sao cho mọi chuyện êm đềm ,chắc có lẽ
tội lỗi tui gây ra đã quá lớn rồi .....


-tất cả các người đều là giả dối...hi..x..x...anh yêu tôi nhưng không chấp nhận


-còn nó , nó là cái gì mà anh lại quan tâm nó hơn em , nó có yêu anh
bằng em không ? chị ấy chỉ thẳng vào mặt tui như một kẻ thừa thãi ,tui
ghét ,tui ghét cái cảm giác đó. Đó như lạnh lẽo và cô đơn biết bao và
cũng chính vì nó mà tui thấy như ác cảm với mọi người


-hai anh chị dừng lại đi mà , em van xin hai người đó , hai người làm
như vậy thì được gì chứ tóm lại tất cả cũng chỉ do em mà ra phải không
? tại sao chứ em có lỗi lầm gì trong chuyện này , em như thế này tất cả
cũng là do cái tình cảm nó đưa đẩy đến đây ,em có dành dựt của chị hay
chỉ muốn chiếm giữ mình anh ấy đâu ! hix.x.x , vậy mà mỗi người cứ xô
qua đẩy lại tất cả đều làm em cảm thấy như mình là kẻ thứ ba không mời
mà đến vậy ! đáng ghét hix..x...x


tui vụt chạy đi ra khỏi căn phòng đó


-A ..... miếng thủy tinh tình cờ đâm vào chân tui khi dẫm phải , từ
dưới bàn chân máu chảy ra một màu đỏ thắm và có lẽ cũng hòa quyện vào
đó là nước mắt của tui ,tui ôm ấy bàn chân và khóc , và hắn đâu có biết
tui khóc không phải vì đau mà tui khóc vì bị người ta khinh thường ,xem
tui như một kẻ giả dối


-nhóc ! cẩn thận ...hắn nắm lấy tay tui với khuôn mặt hốt hoảng


-anh đi ra đi , em không cần anh lo nữa ,anh có biết nếu anh cứ gần thì
sẽ có người khác ghét em , em xin anh đó.....tui hộc dậy đẩy hắn ra ,
với bàn chân rướm máu tui vẫn chạy đi , anh ơi ! em đau lắm , tui thực
sự không dám nói ra lời nói ấy khi một người khác đang ghen tị với việc
làm của tui


-nhóc ! đừng chạy nữa ,dừng lại đi ......đôi chân dường như tê buốt vì
đau rát , nhưng có cái gì đó khiến tui phải chạy thật xa thật xa để
không còn thấy ai trên đời này nữa , tiếng gọi của hắn vẫn vang vọng
đằng sau , nghe đau lòng lắm ,anh ơi ! em không thể dừng lại được , anh
đừng làm cho người khác phải đau lòng như em , một mình em là đủ lắm
rồi......

Anh-Người Hàng Xóm Đáng Yêu23

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY