-em........

-anh muốn được bên nhóc lâu lắm rồi , nhưng chỉ sợ nhóc từ chối


lúc này như có gì đó sai khiến , tui chủ động trao cho hắn một nụ hôn
thắm thiết mà tui đã chất chứa từ lâu , có lẽ lúc này tui đã nói lên
tất cả cảm xúc của mình , và hắn cũng đón nhận nó một cách nồng nàn ,
anh đèn trong phòng đã tắt , và có lẽ đêm nay tui cũng không thể rời
khỏi nơi đây , khỏi cái thế giới riêng của hai đứa ....... những gì cần
đến đã đến , khi tui không ngại ngùng trao cả thân xác này cho anh ,
không một chút hối hận và tiếc nuối ,vì tình yêu của tui dành cho không
hề có sự hiện hữu của dục vọng trong đây , mà chính lúc này những việc
làm âu yếm và nhạy cảm của hai đứa dành cho nhau đều bắt nguồn từ tình
yêu thực sự , anh hạnh phúc và tui cũng vậy , như vậy có lẽ khi ra đi
rồi anh sẽ nhớ đến tui hơn , anh sẽ nhớ rằng một chú nhóc đã trao trọn
cuộc sống của mình cho anh bằng cả thể xác lẫn tâm hồn mà nó không hề
hối tiếc dù chỉ một lần .......


Cùng ấm áp trong chiếc chăn ,được anh che chở trong lòng ,như đêm nay
sẽ làm tui nhớ mãi , nhớ mãi giây phút này ,và anh đã đi vào giấc ngũ
say còn tui trong đêm tối nhưng hạnh phúc , tui vẫn nhìn anh từng giây
từng phút không thể ngủ được , nhìn anh cho đến khi anh rời khỏi mà
thôi !


Dần hồi , tới khi trời tờ mờ sáng anh đã thức dậy , lúc ấy tui biết anh
sẽ không gọi tui nhưng tui vẫn vờ ngũ để anh không bận lòng , anh làm
mọi việc trong nhẹ nhàng mà tui vẫn nghe thấy , rồi anh lại bên tui và
hôn lên trán như thay thế cho một lời chia tay , anh lăn bánh ra khỏi
cửa phòng mang theo mớ hành lý cồng kềnh và cũng chính lúc đó một giọt
nước mắt đã rơi ra từ khóe mắt của tui có lẽ tui khóc vì mừng cho anh
đã tìm ra cho mình một con đường mới và biết rằng anh sẽ không quên lời
hứa với tui , biết anh đi nhưng tui vẫn không muốn mở mắt ,tui không
muốn phải chạy theo anh và gọi thật to , và vì tương lai của hai đứa
tui sẽ chấp nhận xa anh một thời gian vậy !


lúc này trong cái không gian yên ắn của căn phòng làm tui cô đơn biết
bao , tui vẫn nằm trong chiếc chăn , vươn vấn mùi hương của anh và khi
bung kéo chăn ra thỉ một lá thơ từ trên nhẹ nhàng lả tả bay xuống đất ,
tờ giấy trắng muốt với nét chữ của anh , có vài chỗ lắm lem nước mắt


"nhóc yêu của anh !
bây giờ khi nhóc đọc lá thư này chắc cũng là lúc anh ra đi, mặc dù anh
rất muốn bên nhóc thật lâu ,như khi anh viết lá thư này và nhìn nhóc
ngũ anh thấy đã làm cho nhóc bận tâm qúa nhiều , và anh thấy có lỗi lắm
, anh ra đi mà chưa làm được gì cho nhóc cả ,xin nhóc đừng giận anh nhé
.Anh xin nhóc hãy chờ anh được không , xin nhóc một lần cuối cùng này
thôi , anh hứa anh sẽ về mà! mặc dù cái thời gian để nhóc chờ đợi anh
có thể nói là rất dài nhưng anh tin nhóc vẫn đợi , và tới ngày mà anh
về anh sẽ không cầu xin nhóc phải làm gì cho anh nữa ,lúc đó anh sẽ đền
bù cho nhóc thật nhiều ,lúc đó người đầu tiên anh sẽ tìm là nhóc cho dù
nhóc có đi đâu hay không như vậy thì anh mới đưa lại cho nhóc những
ngôi sao lung linh mà nhóc đã tặng cho anh , và cũng sẽ thực hiện lời
hẹn ước của hai đứa mình !

Anh muốn nhờ nhóc một việc , nhóc có thể giữ cho anh một thứ được không
? đó là cái hộp gỗ màu hồng trong hộc tủ của anh , nó có chứa những kỉ
niệm của cả anh và nhóc , nhóc hãy giữ nó tới khi anh về nha .... ồ !
không được rồi , bây giờ anh phải hôn lên trán nhóc đây , cũng đã đến
giờ anh phải thực hiện mơ ước của hai đứa mình.....hãy luôn bên anh
nhóc nhé !

À , lời cuối cùng anh muốn nói với nhóc là , bây giờ anh có thể gọi nhóc bằng em được không ?

Ngũ ngoan nhé !

Em yêu của anh ! "



h.i..x..x..x ......nhìn những dòng chữ ấy , mà sao nước mắt cứ tuôn rơi
thế này , sao chúng ngày càng nhòe đi......tui từ từ theo lời anh , mở
hộc tủ để lấy ra chiếc hộp gỗ màu hồng , khẽ mở nó ra , và cái đầu tiên
tui nhìn thấy là chú rùa bông mà hắn đã tặng cho tui ngày ấy , cứ tưỡng
nó đã mất nhưng nào ngờ hắn lại cất giữ nơi đây , thứ hai là chiếc máy
quay phim , tui tình cờ mở nó lên thì tui như bậc khóc thật sự khi nhìn
thấy đó hình ảnh hắn của hắn đang cùng tui đùa giỡn bên cây kẹo bông


-anh ơi , sao em nhớ anh quá , giờ này anh có nghĩ đến em không ?.....

cứ ngồi thần ra ấy để nhìn cuộn phim từ giờ này qua giờ khác ,cho đến
khi những hàng nước mắt dần cạn đi , chỉ còn lại tiếng nức nở nhưng có
khi lại mỉm cười,nhờ có nó tui an ủi phần nào cái cô đơn khi không có
hắn kề bên , vậy là từ nay mỗi lần nhớ hắn thì tui có cái để mà xem ,
để an ủi ,để nhắc nhở tui đừng bao giờ quên lời hứa đã dành cho
hắn........tui sẽ đợi và đợi cho đến ngày hắn trở về , và rồi nụ cười
sẽ trở lại với chúng tôi như trong chiếc máy quay kia !

cuối cùng, khi nhìn vào đáy chiếc hộp , thì đó là một cuốn sổ màu nâu ,
với bên ngoài thô sơ ,khá cũ kĩ , tui tò mò không biết nó ghi gì trong
ấy ,từ từ phủi nhẹ lớp bụi mờ trên bìa , tui nhẹ tay nâng niu mở ra một
trang bất kì ......thì dòng chữ đầu tiên ghi vào đôi mắt lắm lem của
tui là :


" ngày 6-9-2005 ,chiều hôm ấy , mình đã tình cờ nhìn thấy trước nhà một chú nhóc thật dễ thương.........."