Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 19

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
pu.kis
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
pu.kis

Bài viết Bài viết : 401
Tiền Zr Tiền Zr : 15193

CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 19 Empty
CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 19 Empty28/1/2011, 19:22

Jaejoong từ từ băng qua khoảng sân rộng. Cậu lẩn thẩn bước như đang mãi
suy nghĩ điều gì. Nhưng sao hôm nay khoảng cách từ tòa nhà chính ra
cổng thật ngắn ngủi, chưa nghĩ được bao nhiêu, Jaejoong đã thấy chiếc
Mercedes đen đậu lù lù bên kia đường. Kumiko lúc này đứng ở cửa xe đợi
cậu và Yunho.

“Sao không chờ trong xe?” – Jaejoong nở nụ cười nhưng ngay cả cậu cũng
cảm nhận được nó chẳng chút tươi tắn. –“Đừng đứng nắng giữa trưa.”

Kumiko mở cửa xe cho Jaejoong rồi mới trả lời:

“Đại tỷ không sao chứ?”

“Tôi không sao.” – Vẫn giữ nụ cười trên môi, Jaejoong đáp.

Kumiko ngồi vào ghế lái rồi liếc nhìn nụ cười toe toét nhưng cứng ngắt của Jaejoong qua kính chiếu hậu:

“Không sao thật chứ?”

“Thật mà.”

Lẽ ra Kumiko còn định hỏi thêm nhưng thoáng nhìn thấy bóng Yunho bước
ra cổng. Nó mở cửa xe, ngồi xuống cạnh bên Jaejoong rồi thô bạo sập
cửa. Kumiko biết thiếu gia của mình đang tức nên không ngu dại gì mở
lời. Thay vào đó, cô kéo cần gas, xoay tay lái, chầm chậm quay đầu
chiếc ô tô.

“Yunho à, những thuộc hạ cậu bảo đâu? Không tìm thấy họ sao?” – Jaejoong tìm cách xóa đi không khí gượng gạo.”

“Làm gì có thuộc hạ nào.” – Nó sẵng giọng đáp.

“Vậy chứ lúc nãy…”

“Nói dối đó. Tôi chỉ muốn ở lại nói chuyện với các bạn của anh thôi.”

“Trời.” – Jaejoong vờ hét lên. –“Ra là dám gạt tôi à?” – Cậu cười cười
và đập tay vào vai Yunho. – “Rồi bọn chúng khai hết chứ gì. Rằng chẳng
thấy tôi về lớp, điện thoại lại reo inh ỏi, sợ tôi ốm ngất ở đâu nên
bủa ra tìm. Xong, phát hiện ra tôi và bọn khốn kia trong toilet, kịp
thời hô hoán bảo vệ tới nhưng xui là chúng đã chuồn mất…”

“Bọn họ nói với tôi anh bị nhà trường kỷ luật.” – Yunho tiếp lời bằng giọng lạnh tanh.

“À… à…” –Jaejoong hơi khựng lại một chút nhưng sau đó vẫn thản nhiên
nhún vai. –“Chưa có quyết định chính thức, mới đề xuất thôi. Thật ra
thì kỷ luật cũng đúng, tôi làm hư cả cái toilet của trường mà. Ha ha…”

ANH THÔI NGAY ĐI.” – Yunho đột nhiên quát lên. Sự giận dữ của nó làm nụ cười trên gương mặt Jaejoong đông cứng.

“…ha ~ ~ ” – Cậu cười cho dứt tiếng rồi ngưng bặt.

~ ~
~ ~ ~

“Sao lại quát tôi?” –Jaejoong rít qua hai kẽ răng cắn chặt, cùng lúc vẫn lì lợm nhếch miệng, ráng nở một nụ cười méo mó.

“Tôi bảo anh thôi ngay cái nụ cười ngớ ngẩn ấy đi!” – Yunho có vẻ sắp
nổi điên. Nó quay sang, nhìn thẳng vào Jaejoong rồi nói, giọng vẫn như
sấm sét nạt nộ. –“Đình chỉ học tập nửa năm không phải là chuyện nhỏ. Cả
đứa học hành chả ra sao như tôi cũng hiểu mà!!”

“Yunho…”

“Anh tưởng cứ cười như thế thì người ta không biết anh đang buồn chắc?”

“…”

Đồ ngốc!!!”

~ ~
~ ~ ~
5 giây im lặng.
Đến giây thứ 6…


“CHỨ CẬU BẢO TÔI PHẢI LÀM SAO??” – Jaejoong đột ngột lớn tiếng. – “KHÓC
BÙ LU BÙ LOA LÊN HẢ?? HAY CUỐN GÓI VỀ QUÊ RỒI BẢO VỚI BA MẸ RẰNG: CON
BỊ ĐUỔI HỌC NỬA NĂM, VỀ ĐÂY PHỤ BA MẸ BUÔN BÁN.”

“…”

“HAY KIẾM CHỖ NÀO ĐÓ Ở SEOUL, ĐI LÀM THÊM, TÍCH CỰC KIẾM TIỀN. CUỐI KỲ
MƯỢN BẢNG ĐIỂM CỦA HEECHUL HAY HANKYUNG, SỬA TÊN MÌNH VÀO RỒI GỬI VỀ
NÓI DỐI BA MẸ???” - Jaejoong gào lên, cảm thấy mình đang bùng nổ như
một quả bom bị dồn ép quá mức.

“…”

“Cậu nói đi, cậu - chủ - nhỏ - Jung – Yun - ho, rốt cuộc tôi phải làm
thế nào?” - Nói đến đây, cả mặt và tai Jaejoong đã đỏ như tôm luộc.
Không thèm nhìn Yunho nữa, cậu quay mặt đi, sẵng giọng:

“Kumiko! Dừng xe!”

“Dạ?”

“Không được dừng.” – Yunho quát.

“Dạ?”

“Dừng!”

“Dừng là đuổi việc ngay!!!”

“Đại tỷ…” – Kumiko khổ sở nói. –“Kumiko xin lỗi.”

Nói rồi, dĩ nhiên chiếc Mercedes vẫn băng băng chạy về hướng biệt thự
nhỏ của Yunho, không đoái hoài đến “quả bom Jaejoong” vẫn còn đang bắn
mảnh vụn ầm ầm.

“Được lắm.” – Jaejoong nghiến răng. –“Cả cô cũng chèn ép tôi. Tôi…”

Câu nói của cậu bị cắt ngang nửa chừng bởi… Yunho. Nó đột nhiên quay
sang, giật Jaejoong hướng thẳng vào mình rồi ép môi lên môi cậu.

“Ày!! Àm ì ậy????” – Jaejoong thét lên, thân nhiệt tăng vùn vụt như sắp
thành ngọn đuốc. Rồi cậu dùng hết sức lực để đạp, đá, đẩy Yunho ra.

Trái với bản tính bướng bỉnh thường khi, Yunho buông Jaejoong ra ngay
lập tức. Thay vào đó, nhìn chằm chằm vào cậu, nó nhếch miệng:

“Còn lằng nhằng nữa, tôi hôn thật, lúc đó có mười kẻ như anh cũng chẳng
đẩy nổi ra đâu. Ngồi yên đó để tôi nghĩ cách giải quyết.”

Jaejoong im bặt lùi sát về cửa xe. Cơn giận bị sự ngạc nhiên và nỗi xấu
hổ đẩy lùi nhanh chóng. Jaejoong liếc mắt nhìn Kumiko qua kính chiếu
hậu, hy vọng lúc nãy cô lo chạy xe mà không kịp thấy điều gì. Một hy
vọng mong manh…

Chỉ là…

Vậy ra Heechul đã nói đúng. Hôn để khóa miệng thôi.
Kể cả… nụ hôn tối hôm qua?

Jaejoong ong ong nghĩ.

Mà thật ra thì…
Chỉ để khóa miệng thôi sao?

Không hiểu sao ý nghĩ đó lại làm cậu thấy có chút gì hụt hẫng. Cảm giác
này ngẫm kỹ lại còn làm tim Jaejoong đau âm ỉ hơn khi thầy trưởng phòng
Thanh Tra Đào Tạo đến và phán: quyết định đình chỉ học tập nửa năm.

Rốt cuộc thì cảm giác này là tại sao?

Jaejoong lắc mạnh đầu để xua đi những làn khí u ám đang đeo bám cậu.

Mình đang buồn bực nhiều chuyện nên nghĩ lung tung thôi. Không sao,
không sao đâu. Nghỉ học nửa năm thì nghỉ!! Như đã nói, mình sẽ ở lại
Seoul, đi làm thêm, làm toàn phần rồi học kỳ sau bù môn. Hơn nữa cũng
chưa bị đuổi khỏi nhà họ Jung. Nơi ở miễn phí sẽ tiết kiệm được rất
nhiều tiền. Tóm lại, tương lai vẫn vô cùng tươi sáng.

Kim Jaejoong vô địch.

~ ~

CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 19

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY