Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 20

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
pu.kis
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
pu.kis

Bài viết Bài viết : 401
Tiền Zr Tiền Zr : 15193

CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 20 Empty
CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 20 Empty28/1/2011, 19:23

Mà… nghĩ lại thì lúc nãy… - Jaejoong bất giác đỏ mặt. Ý nghĩ Kim
Jaejoong vô địch vừa hiện ra và làm cậu phấn chấn lập tức bị xua đi. –
Mình vừa la hét um sùm, quát nạt cả Yunho và Kumiko.

Tại sao lại làm thế cơ chứ? - Vẫn ngồi xa tít Yunho, Jaejoong nắm chặt
bàn tay rồi đấm đấm vào thành cửa chiếc Mercedes. – Chẳng phải lúc đó
đã nghĩ… chỉ cần thoát khỏi chúng mà chưa bị thương tích gì trầm trọng
là may rồi sao? Giờ lại còn nóng giận la hét. Y như… y như đang đổ lỗi
cho Yunho vậy. Xấu hổ quá!!!!

Jaejoong chuyển từ đấm thành cửa sang cào cấu quai chiếc ba lô. Nỗi hối
hận cứ thế trồi lên trồi xuống không yên trong lòng làm cậu cảm thấy
khó chịu đến bức bối. Mãi cho đến khi một hình ảnh khác dâng lên, tạm
thời đẩy lùi nó và chiếm lấy tâm trí của Jaejoong.

------------Flashback-----------------

“ANH THÔI NGAY ĐI!”

“Tôi bảo anh thôi ngay cái nụ cười ngớ ngẩn ấy đi!”

“Đình chỉ học tập nửa năm không phải là chuyện nhỏ. Cả đứa học hành chả ra sao như tôi cũng biết mà!!”

------------End Flashback-------------


Chẳng phải lúc nãy Yunho cũng quát nạt sao?

Hay là đang lo cho mình?

Nghĩ đến đây, Jaejoong khẽ hướng mắt về Yunho, âm thầm quan sát. Đại
thiếu gia nhà họ Jung vẫn đang ngồi tựa lưng vào đệm xe, hai tay khoanh
vào nhau, mày cau lại như đang tập trung suy nghĩ.

------------Flashback-----------------

“Ngồi yên đó để tôi nghĩ cách giải quyết!”

------------End Flashback-------------

Ra là thế.

Jaejoong hạnh phúc nghĩ.

Đúng là đang lo cho mình rồi.
Còn mình thì…

~~
~~~

Nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ đi đâu cũng ra hành động gào thét lúc nãy là vô
cùng xấu hổ, Jaejoong cắn môi rồi nhẹ nhích người sang chỗ Yunho. Đập
đập vào tay nó, cậu lí nhí nói:

“Yunho ah, xin lỗi.”

Yunho quay sang nhìn Jaejoong, mắt nó ánh lên nét ngạc nhiên thật sự:

“Xin lỗi?? Vì sao?”

“Vì lúc nãy đã cáu giận vô lý.” – Jaejoong xấu hổ cười trừ. Và nụ cười
lần này mới đúng là thứ hay nở trên môi cậu, nửa tươi tắn, nửa dịu dàng
- vốn lúc nào cũng khiến Yunho ghét cay ghét đắng.

Nhưng lần này thì nó không ghét nữa. Thò tay vò đầu cậu, Yunho cũng cười:

“Đừng lo. Tôi không để bụng đâu. Cười thế này tuy cũng ngớ ngẩn nhưng đỡ xấu hơn nhiều rồi.”

“Này.” – Jaejoong gạt tay Yunho ra khỏi đầu mình. –“Tôi lặp lại là tôi lớn hơn cậu đó.”

“Thôi im đi. Đừng lằng nhằng nữa.” – Nó lạnh lùng phẩy tay. –“Yên cho tôi suy nghĩ. Tôi mà mệt tai là sẽ lại hôn đấy.”

Jaejoong có vẻ như chẳng sợ lời dọa dẫm của Yunho:

“Khỏi nghĩ nữa, tôi không sao đâu.”

“Đừng có điên.”

“Tôi không sao thật mà.”

“Ừ, thì không nghĩ nữa.”

“Ừm ừm.”

“Vì đã nghĩ ra rồi.”

“Hả??”

“Hả gì mà hả. Nghĩ ra thật rồi.”

“Cậu nghĩ ra cách gì vậy?”

“Không - nói.”

“Đừng đùa nữa, Yunho. Nói cho tôi nghe xem nào!” – Jaejoong nài nỉ. Cậu
quả thật rất tin tưởng việc Yunho đã nghĩ ra một cách gì đó giúp mình
khỏi bị thôi học.

“Chứ anh cũng đâu nói cho tôi biết bọn Katsuya bảo gì và làm gì anh đâu?” – Yunho lạnh tanh.

“Vậy… nếu tôi kể, cậu có hứa sẽ không đi tìm bọn chúng để… để…” –
Jaejoong nói đến đây thì ngắc ngứ, quên mất từ cần dùng trong trường
hợp này là gì.

“Thanh trừng.” – Kumiko nhắc và nhận được một cái trừng mắt của Yunho.

“Đúng rồi! Cậu phải hứa sẽ không đi đánh nhau, thanh trừng gì gì đó bọn
chúng thì tôi mới kể. Dù gì chúng cũng là một lũ ruồi muỗi, chỉ giỏi hù
dọa thôi.”

“Tôi hứa.” – Yunho khoát tay, khẳng khái đáp.

Jaejoong nghe đến đây thì thở ra nhẹ nhõm. Rồi cậu kể lại mọi chuyện
cho Yunho, cố gắng giảm nhẹ đi càng nhiều tình tiết càng tốt.

“Bọn chúng kề dao vào mặt anh, rồi…”

“Tôi giả vờ ngất.” – Jaejoong đáp. – “Bọn chúng hơi lúng túng nên chưa kịp làm gì. Vừa lúc đó thì nhóm bạn của tôi ập đến.”

“Anh sợ quá ngất thật chứ giả vờ gì.” – Yunho nhếch mép.

“Không có!!!!” – Jaejoong gào lên, bực bội đá chân vào ghế trước. – “Ồ, tôi xin lỗi, Kumiko.”

“Dạ, không sao.”

“Thế, tôi kể rồi đó. Cậu nói cho tôi nghe đi, rốt cuộc đã nghĩ ra cách gì?”

“Tôi chưa có một câu nào bảo sẽ nói cho anh nếu anh kể cả.” – Yunho nhún vai.

“Hả?”

“Phải không Kumiko?”

Cô gái lái xe ái ngại nhìn lên gương mặt đang ngớ ra của Jaejoong trên kính chiếu hậu rồi lí nhí đáp:

“Dạ phải.”

“Cậu lừa tôi.” – Jaejoong không thể tin nổi mình lại bị sập bẫy dễ dàng như thế.

“Thôi, tôi ngủ một chút đây, tối nay có công chuyện. Anh còn lằng nhằng ồn ào, hậu quả tự gánh lấy.”

Nói rồi, nó lập tức ngã người ra ghế và nhắm mắt, đoán chắc Jaejoong kế bên đang tức đến xì khói lỗ tai.

Bọn khốn!

Quay mặt về phía cửa kính, Yunho nghiến răng.

Tao nhất định sẽ cho cả lũ chúng bay biết thế nào là chết ngất vì sợ hãi.

CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 20

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Bài viết liên kết

-
CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 8
CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 9
CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG
CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 10
CÔNG TỬ VÀ KẺ LANG THANG 11

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY