Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Lá thư cuối của 1 người đồng tính

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
nhok_kun
[Mod] Quan Lại
[Mod] Quan Lại
nhok_kun

Bài viết Bài viết : 379
Tiền Zr Tiền Zr : 15289

Lá thư cuối của 1 người đồng tính  Empty
Lá thư cuối của 1 người đồng tính  Empty11/5/2011, 09:18

Có lẽ khi các bạn đọc được những dòng này thì tôi cũng không còn trên thế gian này. Tôi viết ra những lời này cũng không mong gì có ai hiểu được cho tôi - những người như tôi - những thằng đồng tính mà chỉ muốn viết lên số phận cay đắng, cuộc đời của những người đồng tính- của tôi: sinh ra và lớn lên trong bất hạnh để rồi chết đi trong cô đơn.



Vâng, từ khi tôi viết lên dòng chữ: “Tôi là thằng gay” tôi đã đặt dấu chấm hết cho cuộc đời mình rồi. Tất cả còn lại đây chỉ đơn giản là hai cái dấu ngoặc đơn để minh chứng cho chữ “gay’.



Tôi biết mình là một đứa gay khi tôi 15 tuổi, tôi luôn cảm giác mình mến một bạn trai hơn là những bạn giái. Tôi buồn, tôi sống khép mình nhưng không hề day dứt, mặc cảm hay bất cứ cảm giác gì, có lẽ tôi hơi vô tư nhưng tôi biết kiềm chế những cảm xúc nhất thời của mình, tôi dành hết thời gian cho việc học trong suốt nhưng năm phổ thông và kết quả tôi đậu Đại học, bố mẹ bạn bè điều mừng cho tôi.



Lên đại học, tôi phát hiện mình ngày càng gay hơn, tôi đau khổ, tôi căm hận bản thân, tại sao, tôi đã làm gì sai trái mà trời đày đọa tôi thế này, tôi căm ghét “đồng tính”.



Ngày ấy trên lớp tôi có một anh chàng bóng lộ, đi học thể dục mà xức nước hoa bôi phấn như con gái, thế là lũ con trai bọn tôi tụm lại chọc cho đến khi anh ta khóc òa lên. Tôi là người tiên phong trong việc trêu chọc anh ta, tôi đồng tình với các bạn tôi: “Mấy cha gay thật là ghê tởm, thấy là muốn ói”…thế nhưng có ai biết được tôi đây cũng chính là một thằng đồng tính, một thằng gay ghê tởm, biết được rằng tôi đang chửi chính bản thân mình, đang kinh tởm chính mình.



Ôi thế giới này với tôi đơn giản chỉ là màu đen, màu đen của tuyệt vọng, tôi chẳng biết tương lai này mình sẽ đi về đâu, tôi sống trong cái bóng tối do chính xã hội đưa tôi vào đấy, sống không một tia hi vọng, không một lối thoát. Bước ra cổng trường Đại hoc với tấm bằng giỏi lại có ngoại hình khá tương đối tôi được nhận vào một công ty nước ngoài.



Tôi vẫn cứ thế, vẫn sống trong cái vỏ bọc của một của một thằng đàn ông. Cuộc sống nhàm chán ngày từng ngày trôi đi tưởng chừng cứ mãi sẽ lặp lại, nhưng may mắn thay, một tia hi vọng nhỏ nhoi còn sót lại đâu đó đã đến với tôi. Tôi gặp em, một người con gái đầy nhiệt tình, em luôn giúp đỡ tôi trong mọi việc, sẵn sàng lắng nghe những lời tâm sự của tôi. Tôi với em đến với nhau một cách tự nhiên như các cặp nam nữ yêu nhau khác. Và tôi biết tôi yêu em.



Đó có thể nói là những ngày hạnh phúc và may mắn trong đời tôi từ khi tôi có em. Nhưng tôi sợ, tôi sợ em phát hiện ra tôi là gay, tôi sợ vô cùng, tôi đã đọc trên một số tạp chí và báo nói rằng vẫn có trường hợp người vợ vẫn chấp nhận rằng người chồng của mình là gay. Và tôi hi vọng, tôi luôn tự nhủ mình sẽ không như những thằng đồng tính khác, tôi sẽ đem lại hạnh phúc cho em, sẽ luôn mang nụ cười đến với em, nhưng tôi không đủ can đảm để nói với em rằng tôi là một thằng đồng tính.



Chúng tôi yêu nhau đã 4 năm, gia đình hai bên luôn thúc giục và tôi quyết định sẽ cưới em, em đáp lại: “Chúng mình sẽ có những đứa con thật đáng yêu”. Tôi vui và hạnh phúc lắm, nhưng luôn thầm nghĩ hạnh phúc này sẽ duy trì được bao lâu và phải chăng tất cả chỉ là giả dối, chỉ là lớp bề ngoài với cái ruột rỗng. Không, tôi biết rằng không hẳn là thế, chí ít thì tôi vẫn biết rằng: “Em yêu tôi và…tôi cũng yêu em”. Chỉ còn hơn một tháng nữa là đến ngày cưới, đêm hôm đó tôi quyết định hẹn gặp em để nói sự thật tôi là một thằng đồng tính, tôi không muốn dối em nữa, không muốn dối lòng một người ngây thơ đến đáng yêu như em nữa và vì…tôi yêu em.



Nhưng tôi đâu ngờ nhưng lời nói ấy cũng chính là những lời tâm sự cuối cùng của tôi với em:



- Lan, anh muốn nói với em một sự thật, anh không biết em nghĩ thế nào về anh nhưng thật sự anh rất yêu em.



Em bảo tôi cứ nói đi, em cũng rất yêu tôi…



- Anh là một thằng đồng tính.



Tôi vẫn nhớ đôi mắt của em lúc đó nhìn tôi, em đã hỏi lại tôi và tôi quả quyết khẳng định:



- Xin lỗi anh đã giấu em, anh chỉ là…,



Một cái tát thật mạnh được em ban tặng cho tôi, hai mắt em ước đẫm nhìn tôi, em hét to và quay đi:



- Đồ khốn nạn



…Và hôm đó…trời mưa to.



Tôi không biết đêm hôm đó mình đã lang thang ở đâu nữa, dưới cơn mưa tôi ướt đẫm, tôi khóc rất nhiều, tôi khóc cho số phận của tôi, khóc cho nỗi niềm của một thằng đồng tính, tôi khóc vì tôi yêu em. Tại sao ông trời lại đối xử với tôi như vậy, một thằng đồng tính thì không có quyền được yêu ư? Hạnh phúc là gì? Phải chăng trong cuộc đời của những thằng gay không tồn tại cụm từ đó, mà chỉ tồn tại hai chữ bất hạnh, hạnh phúc chỉ là cái vỏ bọc. Tim tôi như tan nát ra từng mảnh nhỏ, tôi đi dưới cơn mưa, một cảm giác vô hồn, tôi đã nghĩ đến cái chết…nhưng tôi còn mẹ còn anh chị, còn bạn bè, có quá nhiều thứ ràng buộc tôi, có lẽ ông trời còn muốn đầy đọa tôi thêm nữa.



Thời gian này tôi sống không bằng chết, tôi không biết mình phải chọn con đường nào để đi, tiếp tục yêu một người con gái để làm tròn trách nhiệm của một người con để rồi cuối cùng lặp lại vết xe đổ hay là sống thực với bản thân mình.



Tôi lao đầu vào công việc, nhưng khát khao chết tiệt của một đứa 90% đàn ông vẫn cứ bùng cháy mặc dù tôi đã có dập tắt nó. Và đó là lần đầu tiên tôi quan hệ với một nguời đàn ông. Tôi gọi người đó là anh vì anh ta hơn tôi hai tuổi, tôi hay qua lại với anh ta, anh ta nói yêu tôi và tôi cũng thế nhưng thực chất là chúng tôi chỉ lợi dụng nhau về tình dục mà thôi. Thật ghê tởm. Kết quả là chúng tôi chia tay sau gần một năm qua lại bởi vì anh ta chuyển công tác, một lí do thật đơn giản để chia tay.



Tôi yêu mẹ tôi, ba qua đời sớm một mình mẹ nuôi ba chị em tôi khôn lớn, tôi chưa báo đáp gì cho bà, chỉ đem lại đau khổ cho bà là nhiều. Cái ngày tôi nói không cưới Lan nữa bà đã khóc rất nhiều, tôi thương bà nhưng chẳng biết nói sao. Bẵng đi một thời gian, thỉnh thoảng bà lại bảo tôi cưới vợ nhưng tôi nói dối bà là tôi bị vô sinh không biết có người nào chịu lấy tôi không. Bà thương tôi, bà không nhắc gì đến chuyện vợ con nữa. Và rồi thì bà cũng qua đời, bà mất vì bệnh tim. Từ đó, tôi quyết tâm gạt bỏ mọi ưu phiền, mạnh mẽ sống, luôn tin tưởng và yêu thương đời, đừng từ bỏ.



Tôi đã làm thế, làm được thế trong suốt thời gian dài...



Cái nắng tháng 5 thật gay gắt, trời lúc nào cũng oi bức vì thế biển là nơi khá đông để mọi người giũ bỏ cái nóng nực. Tôi cũng thế, hòa mình vào làn nước biển thật là thích.



Một buổi chiều như mọi ngày, sau khi tan sở, tôi và vài thằng bạn lại phóng nhanh xe ra biển, dành cái vị trí quen thuộc…Và tôi gặp em, em ngồi trrên bờ biển, đôi mắt xa xăm nhìn bầu trời. Lúc đầu tôi cũng không để ý lắm nhưng hình ảnh ấy cứ lặp đi lặp lại trong mắt tôi, hình ảnh em ngồi trên biển nhìn trời lâu lâu lại quay mặt cười đùa với mấy đứa bạn bên cạnh đã dần in sâu vào tâm trí tôi, tôi không sao đưa em ra khỏi đầu óc mình, không sao thôi nghĩ về em. Tôi đã yêu em và em là một cậu con trai.



Từ khi gặp em, cuộc sống tôi như bị đảo lộn hoàn toàn, tôi không hẳn còn vô tư nữa, thêm vào đó là một chút buồn và một chút nhớ nhung. Tôi có khả năng giao tiếp và trước mọi người tôi là sếp nhưng khi nhìn thấy em, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé, nhỏ bé trước một cậu bé chưa đến 20 tuổi. Tôi không sao đến gần để bắt chuyện với em, có lẽ em không giống như những khách hàng mà tôi gặp, …em là người tôi yêu.



Tôi siêng ra biển hơn và còn đi sớm hơn trước, tất cả chỉ để nhìn thấy em, có hôm tôi ngồi trên bờ biển một mình như một thằng khùng, tôi chờ hàng giờ đồng hồ chỉ để nhìn thấy em, thấy em trong chốc lác, niềm vui chỉ đếm bằng giây. Tôi không biết mình có nên tiếp xúc và làm quen với em không, tôi không muốn đưa em vào con đường của những kẻ như tôi - con đường của một kẻ gay. Thế nhưng tôi không ngừng nghĩ về em, tôi muốn nói chuyện với em, tôi như một thằng khờ, tôi theo dõi em, biết nơi ở của em và hỏi thăm mọi người về em. Em sống con một căn nhà khá đơn sơ, cha mẹ em đã li dị, em sống với ông bà ngoại và em đã bỏ học làm việc để kiếm sống. Tôi thương em quá. Tôi muốn làm gì đó cho em.





Tôi làm quen với em, em sống khá nội tâm, em chín chắn và hiểu đời so với cái tuổi 19, cái tuổi mà người ta còn ôm những quyển sách quyển vở nhưng em đã phải bươn chải với đời, tìm kế sinh nhai.



Tôi làm tất cả vì em, chăm lo cho em từng tí một, mỗi khi em đau ốm tôi bỏ cả việc để đến với em, tôi tìm việc cho em, tôi la rầy em khi em phạm lỗi, tôi vui khi em vui, tôi yêu em.



Quen em được hai năm thì ông bà em cũng lần lượt qua đời, tôi lo ma chay cho họ và đón em về ở với tôi, đón thằng em kết nghĩa về. Căn nhà không lớn lắm nhưng khá rộng cho bốn người: tôi, em, chị và anh rể tôi. Chị tôi không phản đối lắm khi tôi đón em về ở cùng, chị biết tôi là gay và chị cũng rất thương tôi.



Tuy ở chung một mái nhà nhưng chưa bao giờ tôi có hành động nào đi quá xa của một đứa anh đối với một thằng em, tôi muốn ôm em thật chặt vào lòng, nhưng đành chôn vùi tất cả, tôi nhìn em trưởng thành từng ngày, đôi khi đợi đến lúc em ngủ say mới dám nhìn em, dám khẽ hôn em…



Nhiều lúc ngồi một mình buồn, tôi muốn nói với em tôi yêu em biết bao, nhưng tôi không thể, em vẫn còn là một đứa trẻ, em điển trai, thánh thiện và có bao nhiêu cô đang theo đuổi em, tôi không thể đưa em vào cái bẫy đen tối của tôi để rồi biến em thành một người như tôi - một kẻ bất hạnh. Đời người hạnh phúc nhất là quyền được yêu nhưng đối với những thằng đồng tính như tôi thì quyền cơ bản ấy cũng không bao giờ vươn tới được. Yêu một người mà không thể nói ra chữ “yêu”, cảm giác này đau đớn biết chừng nào. Nhưng tôi yêu em, tôi sẽ làm tất cả vì em, làm mọi điều để em hạnh phúc.

Lá thư cuối của 1 người đồng tính

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Bài viết liên kết

-
Nỗi đau chưa nói của người đồng tính (Phần cuối)
Người đồng tính muốn đám cưới được chấp nhận
"Người tình đồng tính" của ca sĩ Cao Thái Sơn (Cập nhật liên tục)
tình yêu làm con người tả hành động ko suy nghỉ.chỉ theo cảm tính
Hơn 2 tỷ đồng cho nghệ thuật bảo vệ người đồng tính

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY