Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL )

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Mô_Phật
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
Mô_Phật

Bài viết Bài viết : 272
Tiền Zr Tiền Zr : 16510

Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty
Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty10/1/2010, 23:01

........ Em nghe thấy ai đó thì thầm gọi
tên anh, nhưng khi quay lại em chỉ thấy đơn độc mình em và rồi em nhận ra rằng
trái tim em đang thì thầm bảo với em rằng: Em nhớ anh, nhớ anh nhiều lắm anh
biết không? Em vẫn ngồi đây trước khung cửa sổ này nhìn về hứng đó, nơi mà em
thấy ấp áp nơi con tim những ngày này……
…………*……..*…….*…………
2 tháng trước……
Từ cái cửa sổ nhìn ra có thể hình dung ra bao điều tươi đẹp và hấp dẫn như một
biển cả mênh mông lộng gió, đẹp đẽ và rực rỡ lúc hoang hôn hay bình minh, một
bầu trời đầy sao với đôi lần nguyện ước hay đơn giản đó là những con đường chạy
dài về đêm cho ta cảm giác bình lặng. Nhưng buồn thay từ cái cửa sổ của cậu bé
17 tuổi nhìn ra lại là một cái xưởng cưa bụi bặm, ồn ào và nồng nặc những mùi
khó chịu làm cậu ta rất ghét nên hầu nhưng cái cửa sổ đó bị niêm phong vô thời
hạn.

Nhưng lạ thay những ngày gần đây cái cửa sổ ấy đă được cậu hé mở, điều gì đă
khiến cậu thay đổi như vậy?

Trưa hôm đó cậu đi học về như thường ngày nhưng khác những hôm trước là câu
mang theo tâm trang không vui về nhà hằn học không nói không rằng ngồi vào bàn
học, cậu ta càng bực hơn khi phải nghe thêm những tiếng cộp…cộp…..xì….xì…cậu
ta liền xô đoàng cái cửa sổ ra……….định trút giận lên đầu ai đó sau cái cửa sổ
cho đỡ bực mình nhưng khi cánh cửa sổ mở ra, cậu bỗng lặng yên bên khung cửa sổ.
Và cậu ngắm nhìn….. Và cậu lắng nghe….. Và cậu khẽ mỉm cười…. chắc hẳn anh ấy
không biết cậu đang hiện diện ở đó. Anh lay hoay, anh ca hát và anh lầm bầm khi
con vít không đúng cở ,anh lại hát , đo đo vẽ vẽ. Và anh làm đổ hộp đinh xuống
sàn anh lại lầm bầm. Cậu không thể nhịn được cười .Thầm lặng. Suy tư.


Bỗng cậu ta giật mình….
-Nhìn gì đó nhóc….

Cậu đóng sầm cửa lại…Cái cậu ta kịp thấy cuối cùng là nụ cười của anh…. Một nụ
cười cậu không thể miêu tả bằng lời…. nó rạng ngời và ấm áp …. Tim cậu bỗng đập
nhanh hơn bình thường, cậu…. cậu….. lúng túng, tay cậu đặt lên tim và cố ngắng
thổi từng đợt hơi ….Phù…Phù…..


Cậu ta tự hỏi:
-“Mình sao vậy hả..?, thật vớ vẩn ”
Và cậu cũng không cố tìm lời giải đáp cho câu hỏi đó.….

Nhưng lạ thay mỗi ngày ngồi vào bàn học nhìn vào chiếc cửa sổ đóng kín cậu lại
cười và lắc đầu….Nhưng sự ṭ ṃ đă lấn át cái ghét trong lòng cậu, cậu tự hỏi
“ ai vậy nhỉ?” …… cậu khẽ hí mở cánh cửa đủ chỉ lọt một con mắt cậu nhìn qua….
Cậu chỉ nhìn thấy một cái lưng rộng với dáng người cao cao, chân tay vạn vỡ…
thoăn thoắt những mũi dao bào, mùn cưa bay nhẹ vào không trung dính vào tóc
anh, áo anh cùng những giọt mồ hôi lăn dài trên má, nhưng anh ấy vẫn vô tư vẫn
hát vẫn lầm bầm những khi không vừa ư. thật là….. “như con nít”…. Cậu khẽ đóng
cửa, cậu mỉm cười và khẽ lắc đầu, không biết cậu đang nghĩ gì…?.

Anh thợ mộc cũng cảm nhận ra rằng gần đây có ai đó đang nhìn mình nhưng mỗi lần
anh quay lưng lại thì cái cửa sổ đó vẫn khép kín.


1,2,3,4,5,6… ngày….trôi qua cậu vẫn nhìn. Sang đến ngày thứ 7 cậu vẫn hé mở
cánh cửa nhìn qua nhưng cậu không thấy hình bóng anh thợ mộc…. Cậu hơi hững hụt,
thoáng chút buồn, chút nhớ…. cậu quá đơn độc, nhút nhát…. trong không gian của mình,
một cậu bé chỉ biết học và tự trách bản thân…….


Bỗng cậu thấy gì là lạ nơi cánh cửa sổ cậu giật mình, một con mắt cậu bất
giác tự hỏi “ai lại ḍm ngó vô duyên vậy không biết ?“cái khe hở được mở dần những
tia sáng chiếu vào căn phòng…


Cậu lắp bắp…
- Anh… anh…. làm…. làm… gì vậy….?
Anh ấy mỉm cười .
- Nhóc nhìn anh hả, muốn nói điều gì hả, hihi….
Cậu lúng túng…
- Dạ…..dạ….. không…. Không… không ạ!
Anh thơ mộc lại cười, cười tít cả mắt…, anh lấy cái gì đó trong túi ra
- Ăn kẹo mút không nhóc.
Cậu lúng túng…..
Anh thợ mộc lại cười…. cười…..
- Lại đậy cầm lấy….


Cậu tới gần đưa tay lên cầm nhưng chưa kịp nhận anh ấy đă bóc kẹo và đưa vô miệng
cậu làm cậu càng lúng túng hơn….


Cuộc chuyện trò ngắn ngủi nhưng cậu cảm thấy sự thân thiện, vui vẻ trong con
người anh ấy. Qua cuộc nói chuyện cậu biết anh ấy tên là T lên đây phụ giúp chú
gần được 1 tháng.


Những ngày sau cậu bớt sự rụt rè, cậu mở rộng cánh cửa hơn như mở rộng tâm hồn mình
để đón nhận một cái gì đó ấm áp những cuộc nói chuyện qua khung cửa sổ được diễn
ra mỗi ngày , anh ấy vẫn hồn nhiên hát hát, nói nói… làm cậu rất vui, cậu cảm
thấy ấm áp và gần gũi những cảm giác dường như nó đă mất từ lâu từ trong căn
nhà và trong bản thân cậu.


Những ngày tháng trôi qua, trong lòng cậu đă ấp ủ một tình cảm mà cậu chưa thực
sự nhận ra….. Nỗi nhớ được nhìn thấy anh ấy, thấy nụ cười tít mắt của anh ấy,
thích được nói chuyện cùng anh ấy, những khao khát thật tự nhiên và bình dị.


1 tháng trôi qua….


Như mọi hôm anh ấy vẫn vui vẻ ca hát vẫn lay hoay bên những khúc gỗ của mình.
Chú của anh kêu anh vác khúc gỗ từ đống gỗ vào bàn máy cưa để sẻ nhưng anh ấy mới
vác lên hình như có cái đinh đâm vào vai anh, anh làm rơi khúc gỗ xuống bỗng


- Cốp……


Anh ấy ngôi bệt xuống và hình như cái bàn chân không cử động được.
Cậu trông thấy hốt hoảng la lên.
- Anh…. anh…. anh có sao không?


Anh chỉ mỉm cười và lắc đầu bảo.
- Anh không sao.


Cậu cảm thấy lo lắng, bồn chồn…. Cậu muốn dựt tung cái khung cửa sổ để qua bên
đó nhưng không thể, cậu tìm mọi cách qua bên đó nhưng bất lực. Dường như cậu
chỉ biết đứng nhìn lặng lẽ từng giọt nước mắt cậu rơt xuống má lăn dài.. lăn
dài….


Chú của anh ấy d́u anh dậy đưa anh đi nhưng trước khi đi anh ấy còn quảnh lại nhìn
cậu và thét lớn

- “ Anh không sao đâu ?” và cười thật tươi…


Từng ngày trôi qua cậu vẫn ngồi đây nhìn….. nhìn….. và nhìn về hướng đó vẫn
hy vọng thấy nụ cười của anh, cái lưng rộng lớn đó ….Cậu chỉ biết ngội lặng
yên.


Cái tin tức cậu nhận được là anh ấy bị găy xương bàn chân phải nằn viện…
Những ngày nằm viên anh có nhờ chú của mình đưa cho cậu một lá thư.


Cậu cầm và bóc thật nhanh lá thư , đôi mắt cậu dơi theo từng chữ từng chữ trên
lá thư.


“ Tình cảm là vô giá nhóc à.... anh nhớ ánh mắt của nhóc nó đượm buồn nhưng rất
trong sáng . Khi anh nhìn vào mắt nhóc anh cảm nhận được rằng trái tim nhóc chất
chứa một tình cảm bất diệt… từ lâu anh quen được nhìn thấy nhóc … nhìn thôi
là quá đủ đối với anh….dù anh không thể nói thành lời tình cảm của anh dành
cho nhóc là gì nhưng anh hiểu được tình cảm đó măi lớn lên và măi được bồi đắp
thêm. Nhóc đừng quá lo lắng cho anh. Anh sẽ về với nhóc nhanh thôi… Nhóc ngốc của
anh !…”. Cậu cầm lá thư những giọt nước mắt cậu lăn dài cậu không biết thứ tình
cảm đó sẽ lớn lên chừng nào nhưng nhóc biết nhóc rất nhớ anh….


                             - - Hết - - 

           kì tới : Niềm tự hào dành cho một thằng tồi
Khách vi
Khách viếng thăm
Anonymous


Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty
Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty10/1/2010, 23:16

hix T__T anh thợ mộc này thật là bít nhìn và hỉu người , chả bù cho 1 số người ko bao h hỉu đc cảm giác của người khác T__T
Mô_Phật
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
Mô_Phật

Bài viết Bài viết : 272
Tiền Zr Tiền Zr : 16510

Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty
Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty10/1/2010, 23:18

ừa ! yên tâm ngủ rùi chứ ! hihi CHÚC NGỦ NGON !
Khách vi
Khách viếng thăm
Anonymous


Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty
Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty10/1/2010, 23:21

uhm ^^ đọc xong truyện thì ngủ ngon đc rùi :z20:
shin
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
shin

Bài viết Bài viết : 385
Tiền Zr Tiền Zr : 16167

Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty
Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty11/1/2010, 10:38

tuj mà đọc dc hơn 2 hàng cho tuj chết tại chỗ...làm biếng thấy sợ lun hehe
Sponsored content




Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty
Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL ) Empty

Truyện ngắn : cỬA Sổ ( FULL )

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Bài viết liên kết

-
Truyện ngắn : Ánh Mắt
Truyện ngắn : Vì Nó Xấu Xí
Truyện ngắn : Nếu
Truyện Ngắn : SAO EM KHÔNG LÀ CON GÁI ?
Truyện ngắn : 7 NGÀY

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY