Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Truyện ngắn : Thằng Dũng

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Mô_Phật
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
Mô_Phật

Bài viết Bài viết : 272
Tiền Zr Tiền Zr : 16510

Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty
Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty22/1/2010, 22:54

Thằng Dũng




Cuộc đời này giống như một cái nồi trộn lẫn người này với người khác… Những con người giống nhau cố gắng tìm thấy nhau , họ rất muốn được sống một cuộc sống công bằng , nhưng đôi khi họ không biết bản thân họ đang trông chờ sự bắt đầu hay là sự kết thúc …
……………………………….

- Hôm nay nhà hàng đông khách quá nên anh về muộn . Hồi chiều em ăn cháo xong có uống thuốc chưa ? Hồi sáng ba em gọi điện kêu anh nhắc em uống thuốc đó !
- Dạ em uống rồi ! Ũa sao anh không mua thức ăn tối mà chỉ mua rau câu dừa thôi vậy . Anh ăn gì chưa ?
- Anh làm mệt quá nên không muốn ăn , ăn trái dừa này là no rồi nè !
- Trời , anh ăn uống kiểu này sao mà mập được , ốm quá ra đường coi chừng trai nó dớt anh đi đó nghen .
- Haha . Dũng cười khanh khách . Thì anh đang chờ có người dớt anh mà . Ế từ năm ngoái tới năm nay luôn rồi nè .
- Anh nói vậy . Chứ em thấy Duy thật lòng thích anh mà . Còn hay đem trái cây qua cho anh ăn nữa … Hiếu nhướng nhướng cặp chân mày nhìn Dũng rồi cười đểu . Anh mà không cho Duy ăn thịt là tội Duy lắm đó .
- Quỹ nè ! Anh trân trọng tình cảm của Duy . Bên cạnh Duy anh rất vui , nhưng vì Duy quá tốt , anh nghĩ Duy thích hợp với một người khác tốt hơn anh em à!
- Anh khờ quá đi ! Yêu thì là yêu . Suy nghĩ phải tích cực một chút . Cứ như vầy hoài anh tự làm khổ bản thân anh !
- Khà khà , theo cách em nói chuyện thì em hiểu rõ chuyện “tình củm” nhiều hơn anh rồi đó !
- Xí, không dám . Anh vẫn rành hơn em nhiều mà . Em vô giới này cũng nhờ anh hướng dẫn chứ ai .
- Ừa , tại anh “Phật tâm từ hữu” , có duyên gặp em nên anh “phổ độ chúng sanh”
Dũng vừa mới dứt lời , Hiếu bưng trái dừa rau câu đang ăn dở đưa cho Dũng .
- Trái dừa lớn quá , em ăn không hết . Ăn cháo xong bụng còn no quá à , anh ăn phụ em nha .
- Cái thằng này ! Anh mua về cho em ăn mà . Nhường cho anh ăn là sao !
- Anh không ăn thì bỏ đi , em hổng ăn nữa đâu .
- Thôi , thôi . Bỏ uổng lắm , đưa đây anh ăn luôn cho . Để hôm nào , anh chở em đi ăn chè ha . Bên Quận 10 có quán chè tập trung nhiều người trong giới mình tới ăn lắm.
- Được đó , tối mốt đi nha anh . Ra ngoài ấy , em sẽ cua một đứa Uke mới được.
- Hổng được đâu , ngày mốt anh về quê xin tiền tháng rồi . Sắp tới ngày đóng tiền phòng , đóng trễ bà tư rầy à !
- Chừng nào anh lên Sài Gòn lại?
- Như lúc trước , anh về ngủ ở nhà một ngày rồi lên . Anh còn phải đi làm và chở em đi học nữa . Chẳng lẻ để em đón xe ôm hoài , tốn tiền lắm !
- Dạ .
- Mà hồi nãy em nói đòi cua Uke gì ? Thằng Thắng ông xã em thì sao ?
- Mấy bữa trước em cải nhau với nó . Nó giận tới giờ không thèm nghe điện thoại của em luôn . Chắc tụi em chia tay quá anh ơi !
- Haiz . Tụi em yêu thương nhau là rất khó , tại sao lại dể dàng suy nghĩ đến chuyện chia tay như vậy ? Em nhắn tin xin lỗi nó đi !
- Em có nhắn rồi , nhưng không thấy nó trả lời lại . Em gọi điện thì nói không bắt máy .
- Thì em cứ chờ đi , đừng làm gì nữa . Để nó nhớ em , rồi nó sẽ chủ động tìm em thôi .
- Dạ , em cho nó ba ngày , trong ba ngày tới mà nó không nhắn tin hay gọi điện cho em là em chia tay nó luôn .
- Nữa , lại nữa . Tính khí của hai đứa như con nít ! Em nhớ cái bữa em với với anh , chờ thằng Thắng lên Sài Gòn thi đại học , em sẽ rũ anh và nó cùng thuê nhà để ở chung , hai đứa ngủ trên gác , còn anh ngủ ở dưới nhà coi chừng xe không ? Giờ hông có nó ,chỉ anh em mình sao đủ tiền mà thuê nhà .
Hiếu nghe Dũng nói vậy , trong lòng lại thấy nhớ Thắng Nhiều hơn . Những viễn cảnh hạnh phúc trong suy nghĩ của Hiếu lặng lẻ nhòa đi nơi khóe mắt rồi lăn tràn xuống hai má .
- Ngoan , đừng khóc mà , ngủ đi . Chuyện đâu còn có đó mà !
……………………….
- Anh Hai ơi ! Dậy , dậy đi anh . Hiếu lay Dũng và gọi khẻ trong tiếc nấc . Nhưng khi Dũng mở đôi mắt còn say ngủ để nhìn Hiếu thì Hiếu lại quay mặt sang hướng khác , nằm xuống bên cạnh đối lưng lại với Dũng rồi khóc nức nở …
- Hiếu ! Chuyện gì vậy em ? Dũng ngồi dậy , lo lắng chờ câu trả lời của Hiếu .
- Ba … Ba em bắt em chiều nay phải dọn đi ngay , không cho em ở chung với anh nữa .
- Cái gì ? Sao phải dọn ! Hôm rồi ba em qua ngồi nói chuyện với anh cả buổi . Anh thấy Bác cũng thương anh lắm mà , mẹ em cũng mời anh về quê em chơi nữa .
- Hồi sáng sớm , chú em lên thăm em , ngồi ở nhà dưới nói chuyện với bà Tư . Bà Tư nói với chú em anh là pêđê . Rồi chú hỏi mấy mấy ngừơi của những phòng kế bên . Họ nói bạn bè tới phòng anh ai cũng ỏng a , ỏng ẹo , nói chuyện văng tục , đùa giỡn ồn ào , phá làng phá xóm …
- Đó là bạn bè của thằng Khanh trước đây ở ghép chung phòng với anh . Em cũng biết thằng Khanh và đám tụi nó mà . Tụi nó hơi lộ , nhưng có làm gì gọi là phá làng phá xóm đâu , nhưng khi có anh ở trong phòng , anh đều bắt thằng Khanh tiếp bạn bè nó ngoài quán trà sữa , chứ có để tụi nó tự do ở cái phòng này đâu .
- Em biết , nhưng ba em không nghĩ vậy . Ba em luôn nghĩ gay đều dơ bẩn và ghê tởm . Ba sợ em ở chung với anh sẽ bị lây bệnh gay .
- Gay là một cái bệnh sao ? Em không phải gay sao ? Em biết em là gay trước khi em ở chung với anh mà ! Anh đâu có lây cho em … Giọng nói của Dũng quyết liệt , như vừa nuốt những chiếc gai ở cổ họng , đôi mắt Dũng đỏ hoe .
- Không phải ai là gay cũng đều là người xấu , đúng không em ?
- Dạ …
- Nhưng khi mọi người xung quanh mình đều cho rằng mình là người xấu thì anh có nói gì , người ta cũng cho anh là người xấu .
Hiếu gục đầu xuống , vai run run , giọng ngọng nghệu đi :
- Anh Hai à , hay là em nói với gia đình chuyện em là gay , rồi mặc kệ mọi chuyện ra sao thì ra … Cùng lắm , em chạy ra đường cho xe bus nó tông em là xong .
- Em khùng hả ? Không được ! Dũng hét to , hai bàn tay Dũng trên vai Hiếu chắc nịch .
- Em còn nhớ những gì anh dạy không ? Mỗi khi gặp khó khăn , không được cúi đầu , mà phải ngẩng đầu lên để đối mặt với nó ! đừng để ba mẹ em biết thêm điều gì về em vào lúc này . Mẹ em có bệnh tim mà! Mọi chuyện bây giờ cứ làm theo ý của Ba em đi .
- Anh … Dũng ! Hiếu lay lay đôi mắt nhìn người anh của mình .
- Đừng lo quá , anh không sao đâu . Lát nữa anh chở em đi học , cứ lo đi học đi , rồi chiều anh phụ em dọn đồ .
-
……………………………………..

- Dạ chào bác , con mới chở Hiếu đi học …
- Tao chờ nó đi học rồi , tao mới qua nói chuyện với mày . Ba của Hiếu nói trong hơi thở đầy mùi rượu.
- Vợ chồng tao năm chục tuổi đầu mới có một thằng con trai . Vợ chồng tao thương nó lắm . Lo cho nó cái ăn , cái mặc , cái học hành . Mỗi lần nó về nhà kể tới mày . Nó vui lắm . Nó nói ở Sài Gòn mày rất tốt với nó , thương nó như em ruột . Ừ , thì cái đó vợ chồng tao cảm ơn mày .
- Má thằng Hiếu thì bị cao huyết áp , tao sợ bả lo lắng nên chuyện của mày ở Sài Gòn tao biết . Tao để bụng , không nói với má nó . Nhưng tao không thể để thằng Hiếu tiếp tục sống chung với mày . Nên mày cũng đừng có trách tao .
- Dạ , con hiểu. Dũng giương cặp mắt đỏ ngầu nhìn ba của Hiếu rồi nói tiếp . Bây giờ bác dọn đồ của Hiếu luôn phải không ? Để con phụ khiêng đồ xuống xe taxi cho bác .
- Ờ … còn tiền phòng , tiền ăn uống của thằng Hiếu bao nhiêu , để tao trả luôn . Chiều nay , chú nó rước nó tan học . Nó không cần phải về chỗ này nữa .
- Con coi Hiếu như em , không tính toán những thứ đó .
- Mày đã nói vậy … thì thôi .
…………………………………………..
Cả buổi chiều , ngồi trong căn phòng trống rỗng mà mới tối qua còn đầy ấp tiếng cười , tiếng khóc . Nỗi buồn , nỗi lo lắng vây kín , đè nặng trong suy nghĩ của Dũng .
- Cái thằng Hiếu này dạy dột lắm , không biết nó bây giờ thế nào . Hồi trưa này ép nó ăn cơm mà không chịu ăn . Bực nhất là cái tin nhắn ghi dòng chữ ‘tạm biệt anh” rồi nó khóa máy điện thoại khiến mình không gọi cho nó được .
Dũng vừa nhìn đồng hồ gỏ qua 6h chiều thì có số điện lạ gọi tới .
- Alo , phải Dũng không ?
- Dạ Dũng nghe .
- Chú là chú của thằng Hiếu , bạn trong lớp thằng Hiếu nói thằng hiếu bữa nay không có lên lớp . Nó có ở chỗ con không ?
- Dạ không chú à !
- Con có biết nó đi đâu không ? Những chỗ nó hay đến , hay là nó ghé nhà bạn bè nào đó ?
- Dạ con không biết , có lẽ Hiếu đi xe bus bị kẹt xe trên đường về . Chú đừng lo lắng quá .
Bên kia cúp máy , trong lòng Dũng bắt đầu lo lắng nhiều hơn . À , để mình gọi cho Duy thử coi . Dũng nghĩ bụng .
- Alo Duy nghe .
- Dũng nè , thằng Hiếu có ở bên chỗ Duy không ?
- Không có Hiếu ở đây , có chuyện gì vậy Dũng ?
- Có một số chuyện xảy ra , không biết thằng Hiếu bỏ đi đâu rồi , nó khóa máy , cả gia đình ai nó ai cũng lo lắng cho nó .
- Uhm , để Duy qua nói chuyện với Dũng , chờ Duy chút nha .
……………………….
- Duy có mua cho Dũng hai chiếc kem chiên cho Dũng ăn nè !
- Ừ , cảm ơn Duy . Kem ngon lắm , cả ngày nay Dũng chẳng muốn ăn uống gì cả .
- Dũng phải cố gắng giữ gìn sức khỏe chứ ! Duy đưa tay chỉnh lại cặp kính cận , rồi lắc đầu nhìn Dũng . Thế từ nãy giờ Hiếu có gọi cho Dũng chưa ?
- Nó vẫn chưa liên lạc với Dũng , nhưng người nhà nó thì cứ mười lăm phút lại gọi cho Dũng một lần .
- Dũng có nghĩ Hiếu sẽ đi đâu không ? Trước giờ Dũng thân với thằng Hiếu lắm mà .
- Có chứ ! Nghĩ suốt cả ngày , Dũng đoán là nó về quê rồi . Nhưng chắc là nó không có về nhà , nên người ở nhà nó cũng không biết .
- Thế thì nó ở đâu ?
- Có thể là ở nhà thằng Thắng , chồng nó !
- Uhm
- Nhưng Dũng cũng lo lắm . Tụi nó đang cải nhau , Dũng không chắc nó đang ở nhà Thắng . Dũng sợ nó gặp tai nạn gì , không biết nó có làm chuyện gì dại dột không .
- Dũng biết số điện thoại của Thắng không ? Hay là cứ nói với gia đình nó tìm Thắng mà hỏi .
- Dũng không biết số điện thoại của Thắng , mà có biết cũng không nói với gia đình nó được .
- Sao lại không ?
- Vì gia đình thằng Hiếu không biết thằng Hiếu là gay .
- Uh . Thôi Dũng cố gắng lên , dù gì thì cũng còn có Duy bên cạnh Dũng mà .
Dũng gật đầu , nhưng đôi mắt Dũng nhìn Duy xa xăm …
- Mẹ Duy mới gọi điện , Duy phải về nhà gấp , nếu có tin gì của thằng Hiếu thì gọi điện cho Duy biết nghen .
- Uh , Duy về đi , để mẹ rầy . Mọi chuyện bây giờ đã nằm ngoài khả năng của mình rồi , chỉ biết ngồi chờ tin thằng Hiếu , chứ đâu làm được gì nữa .
- Mai Dũng về quê , chạy xe cẩn thận nha . Dũng phải biết giữ gìn sức khỏe , chứ nhìn Dũng càng ngày càng xanh xao đó .
……………………………………
Đã quá nửa đêm , điện thoại Dũng vẫn còn reo vì những người trong gia đình Hiếu cứ thay phiên nhau gọi . Quả thật , Dũng không biết phải làm gì , không biết Hiếu đi đâu , không biết tại sao mình lại ở trong cái tình cảnh này , không biết , không biết gì cả …Chưa bao giờ Dũng trãi qua một đêm dài và mệt mõi như vậy . Dũng chỉ biết ôm cái điện thoại mà chờ , cầu mong cho thằng Hiếu được bình yên , ít nhất cũng sống tốt hơn Dũng … Bao suy nghĩ , cứ dằn xé , xót xa ,làm đôi mắt Dũng cay xè như muốn khóc . Dũng ngước đầu nhìn lên chiếc đồng hồ đang gõ nhịp lặng lẽ trên bức tường , mong sao những giọt nước mắt của mình sẽ không rơi xuống …

Trời tờ mờ sáng , dưới cầu thang vọng lên giọng nói lớn tiếng của một người phụ nữ :
- Mình lên coi nó có trong phòng của thằng pê đê đó không ? Nó mà dám làm dữ là tui nhai xương nó .
Bên ngoài , những tiếng bước chân càng gần . Dũng chưa kịp đứng dậy mở cửa thì nghe một tiếng ầm . Chiếc cửa phòng Dũng đã bị đạp mạnh vào phía trong . Lần này , đến gặp Dũng không chỉ có ba của Hiếu mà còn một người chú và một người phụ nữ là thiếm Hồng .
Dũng ngồi dựa sát vào tường , đói và mệt khiến Dũng không muốn đứng dậy để chào họ . Họ ngồi vây xung quanh Dũng , vẫn là những câu hỏi như trong điện thoại , gương mặt vô cảm của Dũng chỉ lắc đầu :
- Con không biết ! Con cũng cố gắng hỏi thăm bạn bè rồi , nhưng Hiếu vẫn chưa liên lạc với con .
Cả đêm qua , nhà tao không ai ngủ được . Người nhà ở dưới quê cũng lo và kiếm nó khắp nơi . Chỉ có má nó là tao vẫn giấu không cho biết . Ba Hiếu tức giận đập tay xuống sàn nhà .
- Mày không biết , thì tao nhờ công an tìm nó vậy ! Thiếm Hồng nói chen vô . Rồi họ đứng dậy , quay lưng bỏ về . Vừa đi , họ vừa nói chuyện lớn tiếng như để cho cả xóm nhà trọ đều thức dậy lắng nghe chuyện của họ :
- Anh nghe lời tui , đi báo công an đi ! Để công an bắt trói , đánh nó thì nó mới khai thằng Hiếu ở đâu …
Họ vừa đi khuất , Dũng kiệt sức ngả người lên tấm chiếu mỏng , mắt không còn cảm thấy cay nữa … vì nước mắt đã tràn ra ngoài . Nhưng không phải Dũng muốn khóc , chỉ là do nước mắt tự chảy ra thôi .
………………………………..
- Đó , cái phòng đó đó . Mấy thằng pê đê tụm năm tụm bảy , nghe nói còn bắt cóc người con người ta nữa .
- Thiệt không ngờ ha,nhìn mặt mài cái thằng đó sáng sủa như vậy mà lại…
Những tiếng xầm xì , bàn tán về Dũng càng lúc càng khó nghe , nhưng con người thật kỳ diệu , vào những lúc đau lòng nhất , lại là lúc họ có thêm một cơ hội để học sự kiên cường nhiều hơn . Mỗi người đều có một cuộc đời để sống , Dũng nghĩ . Mình không làm gì phải hổ thẹn lương tâm thì không phải sợ gì cả . Dù chuyện gì xảy ra cũng được , bây giờ không nghĩ việc gì nữa . Mình sẽ về quê sẽ nghỉ ngơi . Khi quay lại Sài Gòn mình lại tiếp tục sống cuộc sống của mình . Hiếu lớn rồi , chắc nó sẽ tự biết lo cho bản thân nó.
Chợt có tiếng gõ cửa phòng của Dũng , Bà Tư đi vào đưa cho Dũng một bịch đồ gói trong cái túi xốp đen .
- Lát nữa , con cho bà gởi cái này ra Bình Thạnh dùm bà nghen . Chỗ lần trước bà nhờ con đi công chuyện giúp bà đó !
- Dạ , bà cứ để đây , con đang xếp quần áo , lát nữa con gởi dùm bà .
Bíp bíp bíp bíp , bíp bíp bíp … Thấy điện thoại rung mà Dũng có vẻ không muốn bắt máy , Bà Tư gọi :
- Có ai gọi kìa , con không nghe điện thoại à ?
- Không phải cuộc gọi đâu Tư , tin nhắn thôi .
Dũng giơ tay đón cái điện thoại đang cắm sạc pin trên bàn , ấn nút mở máy và nhìn vào cái màn hình : “A Hai ơi , em về quê rồi , tối qua em ngủ ở nhà Thắng,anh đừng lo cho em”
Dũng đọc xong , miệng mĩm cười , nỗi lo trong lòng như vơi đi một phần.Nhưng niềm vui của Dũng chưa được kéo dài được năm phút thì Bà Tư lại tiếp lời :
- Tháng sau bà sẽ tăng tiền phòng . Con có dự định dọn đi đâu không ?

Dũng nhìn bà Tư , nỗi buồn thoáng qua trong đôi mắt Dũng … Không nói thêm lời nào , Dũng ôm cái ba lô rồi loạng choạng đi thẳng ra cửa .

                     
     ---- Hết ---
Khách vi
Khách viếng thăm
Anonymous


Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty
Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty23/1/2010, 00:11

MK ! chúng nó làm như G là súc vật ko = ấy ! Truyện ngắn : Thằng Dũng 23 đáng chết Truyện ngắn : Thằng Dũng 38
shin
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
shin

Bài viết Bài viết : 385
Tiền Zr Tiền Zr : 16167

Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty
Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty23/1/2010, 07:20

ax ax=]] jì mà bức xúc ghê zậy chài >"<...chiện của nó ngắn thấy sợ=]]
Khách vi
Khách viếng thăm
Anonymous


Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty
Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty23/1/2010, 09:35

Phải xử đẹp hết mấy người kia thì mới hả dzận đc Truyện ngắn : Thằng Dũng 107
ông bố này Truyện ngắn : Thằng Dũng 38
ông chú này Truyện ngắn : Thằng Dũng 114 Truyện ngắn : Thằng Dũng 93
bà thím này Truyện ngắn : Thằng Dũng 25Truyện ngắn : Thằng Dũng 92
bà Tư nè Truyện ngắn : Thằng Dũng 42
yeudonphuong
Level: Động Đực
Level: Động Đực
yeudonphuong

Bài viết Bài viết : 70
Tiền Zr Tiền Zr : 13719

Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty
Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty16/2/2012, 13:45

ây za con mẹ thím hồng mà gặp tao là chết mẹ nó với tao báo công an hả đâu có zê công an mún bắt ai là bắt hả tao đập cho chè pè ra lun.......tao mà là thằng dung thì có bit tao củng dấu cho gia đình nó tìm chết mẹ lun ....1 lủ người lớn mà ko bit ăn nói ko bit lịch sự......solo sắc 1 con mẹ thím hồng ăn đu đủ với tao
keroyuki
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
keroyuki

Bài viết Bài viết : 736
Tiền Zr Tiền Zr : 16064

Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty
Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty16/2/2012, 14:37

doc xog buc xuc nhi~
Sponsored content




Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty
Truyện ngắn : Thằng Dũng Empty

Truyện ngắn : Thằng Dũng

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Bài viết liên kết

-
Truyện ngắn : Ánh Mắt
Truyện ngắn : Nếu
Truyện Ngắn : SAO EM KHÔNG LÀ CON GÁI ?
Truyện ngắn : 7 NGÀY
Truyện ngắn : Vì Nó Xấu Xí

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY