Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Truyện ngắn : Rượu Độc

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Mô_Phật
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
Mô_Phật

Bài viết Bài viết : 272
Tiền Zr Tiền Zr : 16510

Truyện ngắn : Rượu Độc Empty
Truyện ngắn : Rượu Độc Empty10/2/2010, 22:55

Rượu Độc


  Tôi đứng đó, giữa
căn phòng, bình thản nhìn ngọn lửa bùng lên xung quanh. Lớp vôi trên tường và
trần nhà bắt đầu tróc ra, nứt toác thành từng mảng lớn. Khói đen xộc thẳng vào
phòng, cửa sổ nát ra trong những đợt sóng màu cam đỏ chói rực. Đèn trần bể nát,
vương vãi đầy vụn thủy tinh, kéo theo một phần căn nhà bắt đầu đổ sụp. Có tiếng
ai đó la hét bên ngoài, tôi không nghe rõ lắm. Một ngụm máu đen trào ra khỏi
vòm miệng mặn chát, cơn đau đầu thốn lên khiến cả cơ thể gục xuống rát bỏng.
Tôi lê từng bước nặng nhọc lại gần xác anh, thủy tinh cắm vào chân trần bật
máu. Nhìn kĩ gương mặt anh lần cuối, tôi lặng lẽ hôn lên giọt rượu đọng trên
đôi môi lạnh ngắt của anh rồi nằm vật xuống. 


Xung quanh, lửa
vẫn đang cháy.


oOo


“Mẹ nói sau này
anh hai có vợ, sẽ hông chơi với em nữa.” Thằng nhóc răng khểnh phụng phịu nói.


“Không bao giờ,
anh hai sao bỏ em được.” Đứa tóc chĩa cười toe.


“Thật không?”


“Dĩ nhiên, anh sẽ
dẫn em đi chơi khi buồn, bảo vệ em khi nguy hiểm, sẽ ở bên em bất cứ lúc nào em
cần”


“Lúc nào cũng
vậy?”


“Lúc nào cũng
vậy.”


 


Tôi sững người
nhìn hai kẻ trước mặt, trần trụi, đang rên rỉ và mơn trớn nhau trong những nụ
hôn dài. Từng mạch máu li ti trong người đông cứng lại, tôi thấy bản thân như
đang coi một đoạn phim quay chậm mà tất cả âm thanh đều rối vào nhau. Chỉ nghe
vang vọng, đi ra, đi ra ngay khỏi đây. Nhưng cơ thể giống như bị ai đó trói
chặt, những ngón tay đặt vào nắm cửa chỉ biết run rẩy, đến cả đôi mắt cũng như
bị tê liệt. Người con gái trên giường, đôi môi đỏ mọng, tóc dài xoã tung dường
như ý thức được sự có mặt của tôi liền kêu lên thảng thốt.


 


-Ơ kìa Dương..


Và anh quay đầu
lại.


Là anh.


 


Tôi thấy mình
đóng sập cửa lại, quay đầu đi thẳng, làm rơi cả đống thiệp hồng được đặt vương
vaĩ trên bàn phòng khách. Khoá chốt cửa buồng tắm, tôi cứ để nguyên quần áo,
vặn vòi sen để nước lạnh xối thẳng xuống đỉnh đầu. Tiếng thở hổn hển lạc điệu
của anh và cô ta cứ tua đi tua lại. Tôi ngước mặt lên, nước lạnh xộc vào mắt và
miệng, ngăn tiếng thét cứ chực bật ra. Áo quần ướt sũng, rít rịt bám chặt lấy
da thịt, thấm vào người lạnh buốt. Đau đớn và tuyệt vọng. Như những cơn ác mộng
cứ luôn khiến tôi bật dậy lúc nửa đêm.


Tôi chợt thấy
buồn cười.


Dù tôi có ở chết
ở đây, dùng dao cứa rách gân tay hay tự nhấn nước thì anh cũng chẳng quan tâm.
Anh đang nằm ở đó, bên cạnh cô ta, ân aí trong đống chăn nệm nhàu nhĩ. Đáy mắt
bỗng nóng bừng như chạm phải tàn thuốc. Chỉ là tôi không thể ngờ, điều đau đớn
nhất lại chính là khi ở quá gần anh và chỉ biết lặng lẽ nhìn những lời hưá khi
xưa nát vụn thành từng mảnh nhỏ.


 


Tôi nhìn hình ảnh
phản chiếu của bản thân trên mặt kính nhoè nước, đôi mắt lạc thần, tóc ướt sũng
rũ xuống một bên mặt. Thằng con trai kia đăm đăm nhìn lại tôi, nở một nụ cười
gượng gạo trên làn da tái xanh. Có một thoáng, tôi như thấy lại bóng mình ngày
xưa, như cái ngày ba năm về trước. Nhưng mọi thứ lại thay đổi, nhoà đi như khói
thuốc, tôi lại là tôi, đứng một mình trong buồng tắm, thảm hại và cô độc.


 


Thế rồi, hết sức
đột ngột, cơ thể tôi run lên bởi những xung động mãnh liệt và bỏng rát từ phần
bụng dưới. Cảm xúc xưa cũ cồn lên bên dưới lớp vải không cách nào dập tắt được.
Những ngón tay lạnh buốt chạm vào khuôn ngực rồi trượt dần xuống. Phần da thịt
giữa hai đùi bừng lên ấm nóng, kéo tuột tôi xuống hố sâu của nhục cảm, vỡ òa
trong một tiếng thở hắt mạnh. Và tôi gục xuống sàn, ướt đầm đià trong nước và
khoái cảm. Nụ cười dịu dàng và tĩnh lặng của anh thấp thoáng hiện ra,


Giờ phút ấy, lòng
tôi trống rỗng, có thứ gì đó đã chết lặng đi như đống tro tàn sau khi bùng
cháy.


oOo


Một lúc lâu sau,
tôi mới bước ra khỏi phòng tắm, trên người vẫn còn nguyên bộ quần áo đầm đià
nước. Dấu chân ướt lưu lại trên lớp gạch lạnh, đọng lại thành từng vệt dài.
Nhấc tấm nệm dày lên, tôi lấy ra xấp tranh được giấu rất kín đáo. Hầu hết đã bị
ố vàng theo năm tháng, vài bức hơi hơi nhăn và rách ở mép vì phải bảo quản
trong tình trạng tồi tệ. Tôi nhìn lại từng bức tranh. Làn da mềm nơi đầu ngón
tay chạm vào những mảng màu mát rượi.


 


Tất cả đều vẽ
anh. Dáng vẻ trầm tư trong chiếc sơmi đen, điếu thuốc rực cháy trên đôi môi
khép hờ, hướng ánh nhìn mông lung ra ngoài cửa sổ. Có khi ngủ quên trên bàn làm
việc hay đi dạo trong công viên. Rất nhiều, rất nhiều nữa. Bức vẽ cuối. Vẫn là
anh, mơ màng nằm bên cạnh tôi, tấm chăn khoác hờ nửa người. Đường nét sắc như
vết khưá của lá phong, được bao bọc bởi khối màu nhàn nhạt như rượu vang đỏ.
Hơi thở nghệ thuật đầy nhục cảm phả vào bức tranh, quen thuộc đến chua xót.


 


Tôi nghe tiếng
giấy rách, toạc cả không khí thành đường nét lởm chởm. Tiếng xé yếu ớt và sắc
lạnh như âm điệu vĩ cầm rít lên trong đêm khiến tôi vừa khiếp sợ vừa mê hồn.
Đống tranh nhanh chóng biến thành một mớ lổn ngổn đầy vụn giấy trên sàn. Tôi
khẽ cười khẩy, lôi ra trong túi xách chiếc bật lửa nhỏ.


 


Và đốt.


Lửa bén vào giấy,
rực sáng đầy màu sắc. Tiếng lách tách rỉ rả bên tai tôi, chảy vào người cảm xúc
rạo rực hưng phấn. Đẹp đến mức khiến cơ thể như vỡ tung ra, xúc cảm bị cào
rách, chỉ còn rộ lên niềm hoan hỉ dịu dàng.


 


Dương à, anh là
của tôi.


Anh là của tôi.


Là của tôi.


Của tôi.


oOo


 


Tôi ngồi trên
ghế, ngón tay đập nhè nhẹ lên li thủy tinh. Chai Chateau Hyot để trong xô đá,
làn hơi lạnh toả ra, giăng mắc kì ảo như khói thuốc. Đồng hồ kêu tích tắc, còn
vỏn vẹn 8 tiếng nữa là đến lễ cưới của anh. Sẽ có hoa hồng đỏ, có tiệc tùng,
khăn trắng muốt trải bàn, bát điã sang trọng và anh sẽ mặc bộ vest đen được là
thẳng tắp, sóng bước bên cô ta. Đáng tiếc là tôi sẽ không thể thấy được cảnh
đó. Hay nói khác đi, nó sẽ không bao giờ xảy ra.


 


Có tiếng xe thắng
gấp dưới nhà, anh đã đến rồi. Cửa bật mở tung và đóng sầm lại sau lưng, anh ăn
mặc rất mỏng manh, có vẻ như đã vội vàng chạy tới, đến cả mắt kính cũng không
mang theo. Anh đứng trước mặt tôi, dáng vẻ giận dữ, dường như chỉ muốn bóp chết
tôi ngay tức khắc. Nhưng không hiểu sao, tôi vẫn không hề day dứt chút nào,
trái lại cảm thấy rất thoải mái. Hoặc giả, nếu có bất kì sự day dứt nào thì
cũng chỉ vì đã mặc nhiên thanh thản đến vậy.


 


-Đến cũng sớm ghê
ha.


 


Tôi chậm rãi nói,
tiện tay khui luôn chai rượu vang. Chất lỏng màu đỏ đục sóng sánh trong li,
nồng lên thứ hương thơm của nho tươi bị giẫm nát. Nó luôn khiến tôi tò mò, liệu
tình yêu của tôi nếu bị xé rách có thể toả ra thứ hương vị quyến rũ thế này
không?


 


-Rốt cuộc thì em
muốn gì?


-Đến bây giờ vẫn
còn hỏi những câu thừa thãi vậy sao?


 Tôi bật cười
khanh khách, bước từng bước lại gần anh, nhẹ nhàng như cử động của loài mèo và
thủ thỉ:


-Chẳng lẽ anh
quên, tối đó, anh đã cuồng nhiệt ra sao, yêu em thế nào? Những điều này nếu kể
cho chị Nhã nghe, chẳng phải rất mất mặt sao ha?


Anh lập tức xô
tôi thật mạnh, đến mức một bên sườn va vào cạnh bàn đau nhói.


-Mày.. mày…Lúc đó
chẳng qua là do cơn sốt nên mới xảy ra. Bộ mày không hiểu sao?


-Vậy anh nói yêu
tôi cũng là giả sao?


Tôi lảo đảo đứng
lên, nhìn anh với vẻ cười cợt. Vì con đàn bà đó mà mất hết cả tự chủ, như thế
có đáng không? Chỉ nội điều đó đã khiến dạ dày tôi quặn thắt lên từng cơn, chỉ
muốn chạy vào toilet nôn thốc nôn tháo.


-Nguyên à, chúng
ta…là anh em. Xã hội không bao giờ chấp nhận điều này đâu, em hiểu chứ?


Anh từ giận dữ
trở nên buồn rầu, hai bên thái dương rỉ mồ hôi. Hai tay cho vào túi quần. Đôi
mắt trở nên trầm lặng đầy những mảng tối, có cái gì đó giống như là hẫng hụt và
xót xa. Tôi ngồi dưạ vào bàn, lặng lẽ hớp một ngụm rượu vang đỏ tê lạnh. Những
thứ luật lệ, tôi đã quên mất chúng. Dù không có Nhã, cũng sẽ có vạn ả đàn bà
khác kéo anh rời xa tôi. Anh không thể nào chịu nổi dư luận, cha mẹ càng không.
Đầu tôi bắt đầu cảm thấy choáng, hình ảnh anh cũng bắt đầu hơi nhòa. Mẹ kiếp,
cái thứ độc dược này tác dụng nhanh đến không ngờ.


 


-Nhưng thôi, dù
gì cũng là người trong nhà, em lẽ nào lại làm khó anh hai. Tối nay kêu anh đến
chẳng qua vì muốn nói lời tạm biệt thôi.


Anh im lặng nhìn
tôi, dáng vẻ cô độc, trĩu nặng như một vết sẹo in dấu.


-Em chỉ muốn đòi
hỏi một nụ hôn tạm biệt thôi.


 


Tôi nhún chân, ôm
ghì lấy anh và hôn điên cuồng, mang theo cả ngụm rượu vang vào trong vòm họng.
Sự cọ xát cơ thể qua lớp vải áo mỏng khiến tôi mất kiểm soát dần, chỉ biết nhắm
nghiền mắt, để bản thân chìm đắm vào vị cay và nóng của rượu. Có lẽ còn cả độc
dược vì dư vị trong miệng trở nên đắng chát khi cơ thể cả hai tách rời. Anh lập
tức loạng choạng và ngã nhào xuống sàn, chỉ kịp trừng mắt ngỡ ngàng, rồi lại
cười buồn. Dường như còn nói gì đó nhưng tai tôi không còn nghe rõ nữa. Mọi thứ
đều méo mó, biến đổi, không nhận biết nổi, cứ rồ lên mà chạy trong ảo giác.


 


Và tôi, bằng sự
tỉnh táo của kẻ mộng du, quẹt một ngọn diêm và vứt xuống lầu. Lửa bén xăng, lan
mạnh xung quanh nhà thành một vòng lửa sáng lòa. Những âm thanh lách tách và đổ
vỡ vang lên, như lòng tôi đã khuyết sâu một góc, không cách nào lấp đầy được.


 


Rốt cuộc, chúng
tôi cũng đang dần đi đến hồi kết, đã ở bên nhau đến ngàn ngày có lẻ. Này, nhìn
kìa anh, khung cảnh như vậy chẳng phải là rất đẹp sao? Nhưng sao em buồn ngủ
quá, có thể tưạ vào vai anh ngủ không? Anh à, anh à….


 “Mẹ nói sau này
anh hai có vợ, sẽ hông chơi với em nữa.” Thằng nhóc răng khểnh phụng phịu nói.


“Không bao giờ,
anh hai sao bỏ em được.” Đứa tóc chĩa cười toe.


“Thật không?”


“Dĩ nhiên, anh sẽ
dẫn em đi chơi khi buồn, bảo vệ em khi nguy hiểm, sẽ ở bên em bất cứ lúc nào em
cần”


“Lúc nào cũng
vậy?”


“Lúc nào cũng
vậy.”
Khách vi
Khách viếng thăm
Anonymous


Truyện ngắn : Rượu Độc Empty
Truyện ngắn : Rượu Độc Empty11/2/2010, 09:10

uh , lúc nào cũng vậy >.< huh ! cách giải quyết như vậy nhanh chóng thật --_--

Truyện ngắn : Rượu Độc

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Bài viết liên kết

-
Truyện ngắn : Ánh Mắt
Truyện ngắn : 7 NGÀY
Truyện ngắn : Vì Nó Xấu Xí
Truyện ngắn : Nếu
Truyện Ngắn : SAO EM KHÔNG LÀ CON GÁI ?

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY