Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Bóng (Phần 2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Zoro
Hoàng Đế
Hoàng Đế
Zoro

Bài viết Bài viết : 2687
Tiền Zr Tiền Zr : 21991

Bóng (Phần 2) Empty
Bóng (Phần 2) Empty21/8/2010, 23:44

Xem phần 1


Độc giả thân mến của tôi!


Đồng tính hoàn toàn không phải là sự lựa chọn đối với mỗi chúng tôi, không ai trong giới chúng tôi muốn như vậy. Nếu đó là lựa chọn, tôi ước sao có thể trở thành một người bình thường - dù là đàn ông hay phụ nữ. Hỡi ơi, với tất cả những chữ “nếu”...


Giờ đây, khi mọi chuyện điên rồ nhất đã qua, tôi muốn ngồi lại, kể với các bạn về tất cả những tháng ngày ấy. Và tôi muốn nói thêm nhiều điều nữa về thế giới của chúng tôi - những người đồng tính - hy vọng giúp các bạn hiểu chúng tôi hơn. Ước mong sao cuốn tự truyện này của tôi sẽ giống như lời chia sẻ từ một người đồng tính gửi đến các bạn.


Có thể, các bạn sẽ từ chối: “Giữa chúng ta làm gì có điểm chung mà chia sẻ”. Nhưng tôi muốn cả gan nói rằng: “Có chứ. Ở một mặt nào đấy, chúng tôi cũng như các bạn. Vì chúng tôi cũng là con người. Vì chúng tôi cũng yêu, với đủ những cung bậc cảm xúc mà người ta có thể tự tìm thấy cho mình”.


Xin hãy coi cuốn sách này như món quà riêng tặng những người yêu nhau, cho dù họ có đến được với nhau hay không. Xin hãy để nó nói lên điều mà tôi luôn nghĩ: Tình yêu là thứ quý giá và khó kiếm nhất trên đời này, nếu có được, chúng ta hãy cố gắng trân trọng và giữ lấy nó.



Như các bạn thấy, bây giờ đây, trong cuốn sách này…



1.


Cơn mê


Cả đời mình, sẽ không bao giờ tôi quên lão già ấy. Một lão già Canada, tuổi ngót nghét bảy mươi. Gù như tôm, tàn nhang chi chít quanh cái bụng đã chảy xệ. Và khỏe kinh khủng.


Nhìn thân hình nhăn nheo phủ một lớp lông loắn xoắn của lão, tôi cố gạt cảm giác kinh tởm để bước lên giường. Đó là một đêm rất dài. Trước lão, tôi chưa một lần quan hệ tình dục với người nước ngoài. Sau lão, tôi cũng không bao giờ đủ can đảm làm điều ấy thêm lần nữa. Ngoài trời mưa rất to. Trong phòng, lão già có đôi mắt xanh đục và mái tóc bạch kim nằm trên người tôi, hì hục. Cứ vậy suốt một đêm. Mồ hôi tôi ướt nhòa. Lẫn cùng mồ hôi lão đang vã ra, tong tỏng nhỏ xuống như mưa dột.


Sáng ra, mệt rời rã, tôi nhận được từ lão già một số tiền kha khá, đủ để mang về đưa cho bạn tình với vẻ mặt đầy sung sướng tự hào. Bán thân lấy tiền nuôi giai, nghe ra tôi có khác gì một “chàng Kiều” của giới đồng tính luyến ái?


Người đó, con người mà vì anh ta tôi đã bán thân cho Tây, là Hưng.



k



So với những bạn tình từng đi cùng tôi, Hưng là người tàn nhẫn nhất. Và trong đời tôi, cho tới lúc này, đó cũng là mối tình đen đủi nhất.


Hưng có khuôn mặt trái xoan, đôi môi đỏ và cặp mắt trong sáng của một đứa trẻ con. Khi quen tôi, hắn chừng mười tám tuổi. Biệt danh của Hưng là Hưng bảy màu. Lúc ấy, chẳng ai biết tại sao hắn tên như thế. Bởi cách Hưng ăn mặc và để đầu tóc cũng bình thường, không lấy gì làm lòe loẹt. Lâu ngày, tôi mới hiểu: Người ta gọi vậy vì hắn từng làm mại dâm nam, có lần đi khách tới bảy lượt trong một ngày.


Quê Hưng ở Hải Phòng. Tôi biết hắn khi hắn còn đang cặp với Trung, một người bạn cũng dân bóng. Trớ trêu, lần đầu gặp Hưng, tôi là người duy nhất chứng kiến cảnh hắn và Trung chia tay nhau. Trung lạnh lùng và bao giờ cũng rạch ròi trong chuyện tình cảm. Hắn đưa Hưng một xấp tiền:


- Về Hải Phòng đi Hưng. Thôi, từ giờ mình là anh em. Thỉnh thoảng, Hưng thích thì cứ lên đây chơi một bữa, khó khăn tôi giúp. Nhưng bây giờ, Hưng về đi.


Hưng rơm rớm nước mắt, bước ra cửa. Tôi ngồi cạnh, không can nổi một câu. Trung quay sang tôi, nói như phân bua:


- Thôi, người như mình nói chung là có phận rồi, cô Dũng nhỉ? (Chúng tôi vẫn hay gọi nhau là “cô”, “dì”). Tôi tin vào phận đấy. Từ nay, tôi với thằng Hưng hết tình hết nghĩa. Còn nhé, bắt đầu từ ngày mai, nó muốn làm gì, nó muốn đi với ai, tôi cũng coi như không. Kể cả đi trước mặt mình. Tôi chẳng như cô đâu.


Tôi lặng im. Khi ấy, tôi vừa có một cuộc tình thất bại. Nỗi buồn không còn dữ dội nữa, mà nhoi nhói trong lòng. Nói thế nào nhỉ, nó không phải là cơn đau cắn xé như bị viêm ruột thừa, mà là cái âm ỉ của người bị bệnh về dạ dày.


Chừng một tuần sau, tôi đang nằm trong nhà thì nghe tiếng gọi: “Anh Dũng ơi!”. Nhìn ra cửa, Hưng lù lù đứng trong sân. “Sao mày tìm được nhà anh?”. “Có lần anh Trung chở em qua, em đứng ngoài”. Tôi đưa Hưng vào nhà.


- Sao, chưa về Hải Phòng à?


Hưng lắc đầu. Một lát, hắn lúng túng nói thật: “Em… còn thiếu nợ người ta. Bây giờ em chưa về được. Em xin tiền Trung. Nhưng ông ấy không cho. Gọi điện thì ông ấy nói là bận, không gặp”. “Sao lại đến nông nỗi ấy?”. “Dạ. Giờ anh có tiền thì anh giúp em nhé, một triệu đồng”. “Thôi cứ ngồi đấy, để anh tính xem”.


Tôi qua nhà Trung. Bụng bảo dạ: “Thằng cu này trẻ con quá. Mới biết người ta lần đầu mà đã hỏi mượn tiền?”.


Gặp Trung, tôi lắc đầu:


- Hết tình còn nghĩa, dì là người lớn mà. Nó ít tuổi hơn, hoàn cảnh có khổ, nhà có nghèo thì nó mới phải dính vào những đứa như chị em mình. Nhà nó mà giàu thì đến cái lông chân của nó mình cũng không động được đến. Thôi, dì nghe lời tôi.


Trung gật gù:


- Nói thật, một triệu không nhiều, nhưng tôi tởm thằng này. Bọn nó không hành được tôi đâu. Kiểu như Hưng, lạy thì tôi mới cho ở cùng. Chứ không như nhà cô, cứ chạy theo hết thằng này đến thằng khác, hầu chúng nó rồi rước khổ vào thân…


Trung đưa tôi tiền. “Dũng cầm đi. Tôi không muốn giáp mặt nó”.


Tôi về nhà. Đưa tiền cho Hưng, hắn cám ơn rối rít. Tối muộn, tôi bảo Hưng ngủ lại nhà. Thật lòng, lúc ấy trong đầu tôi vẫn chưa hề có một mảy may ý nghĩ gian tà nào. Dân bóng có những nguyên tắc riêng rất chặt chẽ. Ngoài đời, người ta ghét chuyện “tà lưa” vợ hoặc người yêu của bạn thế nào, giới đồng tính chúng tôi cũng tránh chuyện tranh cướp bạn tình của nhau như vậy. Cách đó vài năm, một cô bóng bạn tôi dại dột mắc vào chuyện này. Lập tức, cô bị tẩy chay. Gặp “nàng”, mấy “cô” xa xả: “Con này là căn tranh vợ cướp chồng nhá. Không tốt nhá. Đồng cô pêđê phải thương nhau chứ. Giết nhau không gươm không giáo thế à? Cạch mặt mày, không nói chuyện nữa…”.


Tôi trò chuyện với Hưng rất lâu trước khi đi ngủ. Mẹ Hưng mất sớm. Hắn ở cùng bố một thời gian, rồi lên Hà Nội kiếm sống, lúc bán tranh ảnh dạo, lúc đánh giày… Vất vưởng ngoài vỉa hè thì gặp Trung. Câu chuyện kể cùng vẻ mặt hiền lành của Hưng khiến trong lòng tôi dấy lên sự thông cảm. Tôi nhớ ngày nhỏ bố cũng đánh tôi rất ghê, hai bố con vốn xung khắc nhau nhiều.


- Anh chơi với Trung, chắc anh biết tính người ta. Chán em rồi thì xử sự thế đấy.


Trung cũng dân bóng nhưng lại rất cứng rắn và luôn biết kiềm chế mình. Hắn đau khổ đã nhiều trong chuyện tình cảm nên khá lạnh lùng. Dù sao, cách hắn rẻ rúng Hưng khiến tôi hơi bất nhẫn.


Chúng tôi quay ra ngủ. Nửa đêm, như vô tình, Hưng quờ tay ôm tôi. Con quỷ trong tôi như trỗi dậy, kích thích, vật người tôi lại phía Hưng. Chia tay với người tình cũ lâu quá rồi, dằn vặt, nhớ nhung nhiều quá rồi. Lòng tôi lúc nào cũng trống vắng, buồn buồn vì không tìm được bạn tình để chia sẻ. Khao khát bản năng, cộng với nỗi buồn kéo dài đã lâu ngày, chờ đến giây phút lửa bén rơm là bùng cháy. Tôi sán tới, ôm lấy hắn. Hưng không chống cự, cũng không phản ứng. Nhân đà đó tôi tiếp tục tấn công, dường như là sự thỏa mãn cho cơn khát của bao nhiêu ngày kìm nén…


Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy trong lòng vô cùng thoải mái, sung sướng dạt dào. Đến lúc đó rồi thì tôi chỉ còn nghĩ làm thế nào để cột được Hưng vào với mình. Còn cách nào nữa nếu không phải cái cách mà dân gay vẫn sử dụng để níu kéo bạn tình: dùng vật chất. Bằng kinh nghiệm của một người luôn biết cách đánh vào tâm lý người khác, tôi toan tính: Tuổi mười tám của Hưng là cái ngưỡng giữa trẻ con và người lớn, nếu muốn giữ Hưng thì phải khéo dỗ, dỗ và dỗ. Dụ dỗ bằng vật chất khi ấy xem ra quá hợp vì Hưng vừa bị “đá”, đang cần việc làm kiếm sống.


Tôi bảo Hưng: “Anh hứa với em, anh sẽ xin cho em đi làm bằng mọi cách, nếu em thích. Em là bạn của Trung thì cũng là bạn anh. Nhưng bây giờ, với anh, em còn... hơn cả bạn đấy. Anh sẽ coi em như một người bạn nhỏ tuổi. Ừ, tức là... trên giường thì bọn mình là người tình, còn ra ngoài đường thì lại là anh em”. Dỗ, dỗ và dỗ. Dân bóng vốn khéo léo, nếu thêm chút đầu óc thì càng thuyết phục giỏi lắm, con kiến trong lỗ cũng phải bò ra. Huống chi Hưng đang ở bước đường cùng, hắn mừng rơn.


Cái khó khi xin việc cho Hưng là hắn không có văn hóa. Tuy nhiên, tôi cũng đã tính: Nếu không đưa được Hưng vào xí nghiệp nào làm công nhân, tôi sẽ xin cho hắn vào phục vụ ở các quán giải khát mà tôi quen. Nếu không nữa, thì nhờ bạn dạy cho Hưng nghề cắt tóc, mở cái quầy nho nhỏ trên vỉa hè là ổn cả. Vấn đề chỉ là Hưng có chịu ở với tôi hay không mà thôi. Nghe thuyết phục, Hưng cũng xuôi xuôi.


Giữ được Hưng rồi, tôi loay hoay nghĩ cách nói chuyện với Trung. Lời giải đến rất bất ngờ. Hai ngày sau, vào buổi sáng, Trung tình cờ qua rủ tôi đi uống cà phê. Đụng Hưng, hắn dửng dưng như không thấy gì. Chở tôi ra quán, Trung bình thản:


- Con vẩu Dũng nghe tôi nói nhé. Nếu cô thích thằng Hưng, cô không phải ngại gì dư luận cả. Tôi với cô thân nhau, nói một câu ấy là đủ rồi. Tôi biết là cô bối rối khó xử với tôi lắm. Nhưng cô phải hiểu: Một đứa như Hưng không có giá trị gì đến cuộc đời bọn mình đâu. Đừng nghĩ xa xôi.


Hắn ngừng lại để châm điếu thuốc. Tôi im lặng. Một lát, Trung lại ngẩng lên:


- Có điều cô phải xác định thế này này: Nó chẳng qua chỉ là cái đồ chơi đối với chị em mình thôi. Nhà cô thích thì chơi, bao giờ hết thích thì giải tán. Đừng đau khổ. Đau khổ là tôi đến tận nhà, tôi tát vào mặt cả hai đứa nhé.


Tôi ngượng ngùng:


- Cũng chả thích lắm đâu. Nhưng tôi đương buồn. Thôi, cũng coi như nó là đứa em trong nhà.


Trung phẩy tay ra ý “đủ rồi”. Bàn tay đàn ông nhưng mỡ màng, đeo cả mớ nhẫn vàng chóe. Hắn lại cúi xuống phin cà phê. May quá. Tôi thầm cám ơn Trung đã tránh cho mình những lời xưng tội không cần thiết.


Bây giờ, Hưng là của tôi!


(Còn tiếp)

gjrldaudjn
Level: Động Đực
Level: Động Đực
gjrldaudjn

Bài viết Bài viết : 74
Tiền Zr Tiền Zr : 15142

Bóng (Phần 2) Empty
Bóng (Phần 2) Empty22/8/2010, 00:16

tem cho a K caj' na` keke ^^?
nhoxshenly
Level: Trai Tơ
Level: Trai Tơ
nhoxshenly

Bài viết Bài viết : 8
Tiền Zr Tiền Zr : 15116

Bóng (Phần 2) Empty
Bóng (Phần 2) Empty25/8/2010, 11:41

hihihi hay ghe
gayshenly_yeuboycute
Sponsored content




Bóng (Phần 2) Empty
Bóng (Phần 2) Empty

Bóng (Phần 2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Bài viết liên kết

-
Bóng (Phần 1)
Bóng Quỷ Biến Thái và Thằng Bụi Đời Ngu Dốt(chỉnh sữa lại ra phận 5)
Tình Bong Bóng Nước
nan cai thang bong lo
bóng bánh tí nhỉ

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY