Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Nỗi niềm "tình trai"

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Pink
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
Pink

Bài viết Bài viết : 435
Tiền Zr Tiền Zr : 17067

Nỗi niềm "tình trai" Empty
Nỗi niềm "tình trai" Empty25/10/2009, 19:41

--------------------------------------------------------------------------------

“Yêu! Đó là thứ tôi cay đắng nhất", Dũng nói. "Ai đã từng thất bại trong tình yêu sẽ thấu hiểu điều này", tôi nói. Dũng lắc đầu "Chưa hẳn đâu. Thất bại rồi sẽ có thành công nhưng với tôi thì khác. Đó là thứ tình luẩn quẩn, vô vọng - Tình trai mà".

Sao lại "tình trai"? Anh là người có vóc dáng cường tráng với lối nói chuyện nhiệt thành cơ mà. Chẳng phải anh đã từng là thành viên của một câu lạc bộ người mẫu đó sao? Tuy hồi đó, người mẫu nam chưa có nhiều đất diễn như bây giờ nhưng trên sân khấu anh chẳng phải là những "người hùng" làm tôn thêm vẻ đẹp của các đồng nghiệp nữ là gì. Tại sao một người từng làm mẫu cho phái mạnh tưởng sẽ là một đấng nam nhi hoàn hảo, là mơ ước của nhiều cô gái nay bỗng thốt mình không phải là đàn ông theo nghĩa đích thực? Không được sống, được hưởng hạnh phúc ngọt ngào của tình yêu nam nữ có phải lỗi tại anh.

Anh khẳng định mình không ăn chơi, không đua đòi, không chạy theo lối sống thác loạn. Anh đã gồng mình chống chọi với các biểu hiện bất thường trong con người mình. Anh muốn mình là người bình thường như bao người đàn ông khác. Nghĩa là cũng có vợ, có con. Anh mong chờ mình được hưởng hạnh phúc lứa đôi như trăm vạn người đàn ông khác. Nhưng anh đã không chống lại được tạo hóa. Anh đã chạy theo khuynh hướng bất thường của mình.

Kết quả của những cuộc tình với người đồng giới đã cho anh cái gì? Đó là sự cay đắng, là nỗi ê chề. Bây giờ thì khác rồi, sau những trải nghiệm đau đớn đó, anh đã biết dừng lại, biết cái đích đến của mình. Và cao cả hơn, anh đã và đang giúp những người đồng giới hướng đến một cuộc sống tốt đẹp.

Anh không ngại ngần thổ lộ những cuộc tình ngang trái của mình. Anh muốn mọi người qua đó sẽ cảm thông hơn, còn với những người đồng cảnh ngộ thì cũng nhìn vào đó để soi mình. Nhìn thất bại của người khác để thức tỉnh mình, đó cũng là một việc tốt chứ sao. Thượng đế đã không sinh anh ra tròn trịa như 95% dân số của Người. Không chỉ anh mà còn những người khác nằm trong con số còn lại 5% ác nghiệt kia. Anh không trách cha, trách mẹ. Họ không có lỗi. 7 người anh chị em của anh ai cũng trọn vẹn. Anh thương mẹ, anh ước gì mẹ còn sống để anh được thú nhận với mẹ tất cả. Anh muốn nói rõ lý do tại sao cứ mỗi lần nhắc đến việc lấy vợ, anh lại né tránh. Mẹ anh đã ra đi khi còn mơ hồ về những bất thường của con trai mình. Anh tin rằng mẹ cũng biết một phần nhưng do đau khổ, do thương con mà bà không dám gọi tên thật nó ra.

Anh gọi những chàng trai người yêu của mình là "những dòng sông nhỏ". "Dòng sông nhỏ" đầu tiên mà anh chỉ tận người, gọi tận tên cho tôi thấy là một chàng trai khá mập mạp. "Gặp, rồi thích, rồi cặp với nhau sau mới phát hiện người ta cũng là "bà" như mình", anh nói nhẹ bẫng. "Đấy là "dòng sông nhỏ" thứ bao nhiêu của anh?", tôi hỏi. "Không phải thứ nhất", nói rồi anh mơ màng nhớ lại "mối tình" đầu tiên. Đó là một chàng vận động viên cực đẹp trai, cậu này hội đủ những phẩm chất của một trang nam tử. Không chỉ có vóc dáng thể thao, danh hiệu kiện tướng của cậu ta càng tôn thêm vẻ nam tính. Phàm với những người đàn ông nửa mùa như anh thì đấy là một sức hút ghê gớm. Thế là theo đuổi. Nếu cứ lộ nguyên hình mình là ai, chàng vận động viên này sẽ "chạy mất dép". Thế nên anh mới dùng cái chiêu chỉ dành cho những người đàn ông với nhau. Đàn ông ai chả thích nhậu nhẹt, trong những cuộc nhậu đó cái tình bằng hữu rất nhanh chóng được kết giao. Khi đã chín muồi, nghĩa là đã thân lắm rồi, đã quý lắm rồi anh mới thổ lộ. Lúc này không có sự tháo chạy mà là sự cảm thông. Từ cảm thông đến chia sẻ không xa nhau là mấy, anh được đáp lại.

"Được bao lâu thì xảy ra cảnh "dòng sông ly biệt" hả anh?", tôi hỏi. "Nhanh lắm, cậu ấy bừng tỉnh trước. Cậu ấy còn danh tiếng, còn tương lai nữa chứ". Nói rồi anh liệt kê ra hàng loạt những cuộc tình kiểu này. Anh gặp họ ở đâu ư? Tại một quán cà phê gần Bờ Hồ. Nhìn thấy thích, anh lại ngồi cùng bàn, cùng uống cà phê và lúc đứng lên thì tranh trả tiền. Tự dưng có thêm một người bạn ga lăng như thế ai chả thích. Đó là thành công bước đầu, còn tiếp theo sẽ là các cuộc chén tạc, chén thù. Là thông cảm, là chia sẻ và là... yêu. Nhưng tất cả những cuộc tình này đều chóng vánh. Kẻ bỏ anh ra đi, người anh bỏ. Một cuộc tình kết thúc là điểm bắt đầu một cuộc tình mới.
Anh mải miết trong cuộc chinh phục những người đồng giới, nếm đủ các cảm giác của kẻ chiến thắng cũng như chiến bại. Thế đấy, nó nhợt nhạt, nó cẩu thả và nó nhanh chóng. Nếu vậy thì có gì gọi là cay đắng đâu. Nhưng đâu chỉ đơn giản như vậy.

Qua một người bạn của anh, tôi được biết đã có lúc anh phát điên lên. Anh lăn lộn ra đường, những chiếc xe ôtô phanh kít lại. Tiếng phanh xe nghe như xé lỗ tai, những đôi mắt tò mò nhìn ngó. Vì sao anh lại "điên" đến mức ấy? Vì yêu. Vì cái thứ tình trai trái ngang của anh. Những cuộc tình trước anh không có nhiều lắm sự si mê. Còn chàng thanh niên quê Hà Tây mới ra Hà Nội kiếm sống này thì khác. Anh mê mệt, anh điên cuồng chạy theo. "Đã có lúc anh tuyệt vọng, có lúc muốn chết đi được chỉ vì quá yêu". Nói xong, đôi mắt đang rơm rớm của anh bỗng như lơ đãng chìm vào nơi xa xôi nào đó. Miền ký ức bị đánh thức dậy. Anh nhớ đến khuôn mặt, đến vóc dáng, đến những điểm "đáng yêu" của chàng trai này và không ngại ngần chia sẻ với tôi.

Qua cách tả của anh thì đó là một anh chàng rất đẹp trai. Bề ngoài cậu ta thuộc tuýp người anh thích. "Anh yêu nó lắm. Vì yêu nhiều nên cũng khổ nhiều". Giải thích về điều này anh cho tôi biết, người đồng tính vốn dĩ đã rất khó tìm người yêu thật sự nên khi yêu được rồi thì họ giữ chặt người đó. Để giữ được người yêu, họ làm đủ thứ cho anh ta. Vật chất là thứ vũ khí đắc lực để duy trì và kéo dài cuộc tình đó. Việc này cũng dễ hiểu thôi bởi chẳng có người đàn ông nào lại chấp nhận đi yêu kẻ đồng giới với mình. Một việc trái với lẽ tự nhiên và nhu cầu tự thân của anh ta. Sự hy sinh nào cũng có giá của nó, được đáp ứng về vật chất là đương nhiên. Thế là anh lao vào kiếm tiền để cung phụng người mình yêu.

Người yêu của anh vốn là dân quê lên thành phố kiếm sống nên ban đầu cũng bị choáng ngợp vì vật chất. Anh ta đáp lại tình cảm của anh rất nồng nhiệt. Thói thường, kẻ được cung phụng một cách thái quá thường sinh ra kiêu căng, đỏng đảnh. Chàng trai trẻ này là một điển hình. "Đã đập 3 đồng hồ "xịn" anh tặng trước mặt anh. Hai lần nó vứt dây xích bạc xuống hồ Hoàn Kiếm", đấy là những ví dụ anh kể về thói đỏng đảnh của anh chàng này.

"5 lần Thúy Kiều, Kim Trọng tái hồi", đó là cách anh nói về những lần hợp, rồi tan của mối tình này. Mỗi lần cậu ta bỏ đi, anh như kẻ mộng du. Có khi anh lang thang suốt đêm, hứng cái lạnh tê tái để cố quên cậu ta đi. Khi đã nguôi ngoai rồi thì cậu ta lại xuất hiện. Anh như kẻ khát đã cố ghìm cơn khát xuống nay bỗng gặp dòng nước ngọt. Nhưng rồi cậu ta lại ra đi. Anh lại như kẻ điên, anh về quê cậu ta chỉ với mục đích duy nhất cho đỡ nhớ. Bố mẹ, rồi họ hàng của cậu ta đến nhìn anh như vật thể lạ. Anh biết mình lạ lẫm với họ, mình là kẻ quái dị trong mắt họ. Anh tự nhủ mình phải vượt sự cám dỗ ma quỷ của thứ tình yêu này. Lần anh quằn quại giữa đường trước dòng xe ngược xuôi coi như đoạn kết của cuộc tình này. Một cuộc tình đầy ngang trái và đau khổ kéo dài 2 năm.

Nhận thức được sự thái quá của mình, khi tỉnh táo, anh quyết tâm đè nén cái cảm xúc bất thường xuống. Anh tự nhận mình bị trời đày, những người đàn ông nào gặp anh là kẻ bất hạnh. Gần 40 tuổi, anh mới nhận ra hồi trẻ mình đã quá u mê, đã chạy theo thứ hạnh phúc ảo để rồi phải trả giá quá đắt. "Lấy kinh nghiệm từ bản thân, nếu không kiềm chế được mình khi yêu quá, người đồng tính có khi trở thành những kẻ tội phạm vô cùng tàn ác". Một chút im lặng anh nói tiếp: "Anh xác định sẽ sống một mình suốt đời, lấy cháu làm con".

Nói đến đây, anh vui vẻ, hoạt bát hẳn lên. Anh bảo rằng hồi 17 tuổi suýt lấy vợ. Đó là một cô gái hơn anh 3 tuổi sống ở quê. Hồi đó, anh về quê, gia đình anh bảo lấy vợ, sống ở quê vài năm rồi lên Hà Nội cũng tốt. Mẹ anh đã sang nhà cô gái dạm hỏi nhưng bố mẹ cô gái bảo phải đợi. Một chút tự ái của người thành phố khiến mẹ anh bỏ về. Thế là lỡ một lần lên xe hoa. Nhắc lại người cũ, anh không khỏi ngậm ngùi: "Đời cô ấy cũng khổ. Ngoài 30 tuổi mới lấy chồng. Chồng cô là một người góa vợ, nát rượu. Trước khi ăn hỏi một ngày, cô ấy đến gặp anh xin được nối lại". 15 năm chứ không phải 15 ngày, anh đã không đồng ý. "Nếu đồng ý chắc bây giờ số phận anh đã khác", tôi nói. Anh lắc đầu: "Lúc đó anh đã biết sự bất thường của mình rồi".

Anh còn kể cho tôi nghe những mối tình với các cô gái khác nữa. Anh bảo đó là thời điểm anh chưa biết rõ về bản thân mình chứ không phải là những cuộc thử nghiệm. Anh chưa từng và không muốn đem các cô gái này ra làm vật thử nghiệm để biết giới tính thật của mình. Với những cô gái đầu tiên, anh cũng có cảm giác yêu thương của tình yêu nam nữ. Anh chỉ thật sự nhận ra khi mà những xúc cảm với bạn gái sau này gần như không còn nữa. Có lần, anh đèo bạn gái đi chơi nhưng lại tìm đến nhà người bạn trai. Dần dần, anh nhận thấy rõ mình có khuynh hướng thích tìm đến bạn trai hơn. Sau này, có cô hình như cũng nhận thấy sự bất thường của anh. Họ không dám nói ra sự thật song cũng tìm cách xa lánh anh. Chấm dứt những cuộc tình với các cô gái, anh lao vào thứ "tình trai" mà anh đau đớn kể ra ở trên.

Trước khi gặp Dũng, tôi cũng đôi lần tiếp xúc với dân "gay". Đó là những đêm tôi cùng bạn đồng nghiệp "mò mẫm" ở hồ Thiền Quang, Bờ Hồ, vườn hoa Hàng Đậu để tìm hiểu về thế giới của dân đồng tính. Hay những lần chúng tôi chẳng ngại ngần tăng ga chạy theo một anh chàng đi giày nhọn gót, đeo toòng teng, mặc đồ lót phụ nữ để nhìn cho rõ mặt kẻ lập dị trên đường phố. Trực tiếp rồi gián tiếp, tôi tự cho mình đã có một vốn kiến thức kha khá về thế giới này.

Thế nhưng, khi gặp Dũng cũng như những người bạn của anh trong Câu lạc bộ Hải Đăng, tôi mới nhận thấy mình đã ngộ nhận. Bên cạnh những kẻ thích đua đòi, thích sống lập dị còn những người như Dũng. Họ muốn là người bình thường lắm chứ, cùng có ước mong được hưởng hạnh phúc gia đình. Tạo hóa bất công với họ. Sống lành mạnh đang là cái đích của Dũng và những người bạn trong Câu lạc bộ Hải Đăng hướng tới. Và hơn thế, hàng đêm, họ đến các tụ điểm người đồng tính để giúp họ hiểu ra điều này.

24h.com.vn
sailor mars
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
sailor mars

Bài viết Bài viết : 1951
Tiền Zr Tiền Zr : 18833

Nỗi niềm "tình trai" Empty
Nỗi niềm "tình trai" Empty26/10/2009, 15:03

lại được 1 con tem !! *(21)*
Pink
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
Pink

Bài viết Bài viết : 435
Tiền Zr Tiền Zr : 17067

Nỗi niềm "tình trai" Empty
Nỗi niềm "tình trai" Empty27/10/2009, 19:39

cám ơn anh nguyên dễ thương đáng yêu !! handsome nhiều Nỗi niềm "tình trai" 221581 Nỗi niềm "tình trai" 485511
sailor mars
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
sailor mars

Bài viết Bài viết : 1951
Tiền Zr Tiền Zr : 18833

Nỗi niềm "tình trai" Empty
Nỗi niềm "tình trai" Empty1/11/2009, 19:02

em nói quá ah ! làm anh ngại quá Nỗi niềm "tình trai" 825109
Pink
Level: Cáo Già
Level: Cáo Già
Pink

Bài viết Bài viết : 435
Tiền Zr Tiền Zr : 17067

Nỗi niềm "tình trai" Empty
Nỗi niềm "tình trai" Empty3/11/2009, 16:46

em có viết dậy dâu , kì nhỉ
Sponsored content




Nỗi niềm "tình trai" Empty
Nỗi niềm "tình trai" Empty

Nỗi niềm "tình trai"

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: KIẾN THỨC LGBT