VỊ CỨU TINH VÙNG LỦ SieuthiNHANH2010111131445mgnky2vln2222102
Ông Văn (bìa phải) ăn tạm gói mì tôm để lấy sức chèo thuyền cứu dân đang mắc kẹt trong lũ

Bà Nguyễn Thị Danh Thành, 75 tuổi, ở xóm Tam Đa, vẫn chưa thể bình tĩnh khi nhớ lại cơn lũ dâng nhanh hôm đó: “Tui sống chừng ni tuổi nhưng chưa năm nào chứng kiến lũ lên mau như năm ni. Cả làng không kịp chạy, chỉ kịp leo lên chạn nhà là lũ ào xuống. Lúa má, đồ dùng trôi hết, không kịp cứu mô. May có chú Văn…”

Ông Văn kể lại: “Đêm đó (16.10) trời tối đen như mực, mưa tầm tã. Nước lên ngập cửa sổ nhà chỉ trong chốc lát làm cả làng nháo nhác kêu cứu. Tui chỉ kịp nói vợ đưa mấy đứa nhỏ lên chạn nhà rồi bơi nhanh ra chỗ chiếc ghe cất gần nhà, nổ máy chạy. Giữa đêm, ở chỗ mô cũng nghe tiếng kêu cứu. Tui ới thêm người bạn cùng xóm nữa, rồi người điều khiển ghe người mở cửa, dỡ ngói đưa bà già, trẻ nhỏ đi trước tới chỗ an toàn. Suốt đêm đó đến chiều tối ngày hôm sau, tui chưa kịp ăn uống gì vì phải lo chạy đưa bà con về nơi tập kết an toàn”.

Ông Đặng Hồng Kiệm, chủ tịch UBND xã Quang Lộc, cho biết, toàn xã có gần 7.000 hộ dân thì có đến một nửa dân số ở năm thôn Tam Đa, Ban Long, Hướng Đình, Trại Lê, Tân Lập có nhà bị ngập sâu 2 – 3m nước. Ông nói: “Nước lên quá nhanh, chúng tôi không có đủ phương tiện ứng cứu người dân, ruột nóng như lửa. Tính ra, một nửa dân số Quang Lộc nhờ vào chiếc ghe của ông Văn, không thì…”

Sáng 19.10, lúc chúng tôi có mặt tại xã Quang Lộc thì mọi tuyến đường liên xã, liên huyện thông ra quốc lộ 1A đều ngập sâu. Năm thôn của xã Quang Lộc như một ốc đảo chơi vơi giữa mênh mông nước. Trời lạnh, nước lũ đục ngầu thì cứ cuồn cuộn chảy nhưng ông Văn, với dáng thấp đậm và độc chiếc quần đùi vẫn tiếp tục điều khiển ghe máy, phụ với chính quyền và lực lượng cứu hộ băng lũ, đưa mì gói cứu đói và nước uống đến dân làng. Chuyển hàng cứu trợ xong, ông lại tiếp tục đưa ghe đến những thôn xa, đảo quanh những ngôi nhà còn lấp ló mái để tìm coi có ai còn mắc kẹt để đưa họ đến chỗ an toàn.

Chúng tôi may mắn gặp được ông khi đi cùng đoàn cứu trợ xã hôm đó. Trời vẫn mưa, nước lũ dâng cao, ông Văn vừa điều khiển xuồng máy vừa bóc vội gói mì tôm cứu trợ nhai ngấu nghiến. Miệng nhai mà mắt ông cứ đăm đăm hướng về làng đầy vẻ lo lắng. Đã năm ngày qua, ông không có thời gian về kê thóc lúa lên cao cho vợ. “Nhà cửa ngập lụt, lúa má, lợn gà trôi theo lũ hết nhưng tính mạng con người là quan trọng, mình phải cứu người trước đã”, ông Văn nói với chúng tôi mà ánh mắt vẫn không thôi khắc khoải về hướng làng…

Chị Đỗ Thị Hà ở xóm Tam Đa, vừa được kéo lên ghe của ông Văn từ bên dưới một mái nhà. Tay ôm đứa con nhỏ mới tròn tuổi, giọng chị lập cập vì mừng thoát nạn: “Nhà có năm mẹ con, chồng đi làm ăn xa. Lũ lên nhanh, tui leo lên chạn nhà mà cứ nghĩ phen ni là chết. May được bác Văn cứu. Bác Văn đúng là cứu tinh…”.