Khoảng 02:41 khuya hôm qua tôi nhận được tin nhắn từ anh lúc tôi đang ngủ.
Tôi đọc tin nhắn và gần như không thể ngủ lại được.
Trong tin nhắn anh đã hôn tôi rất rất rất nhiều...
Và tôi thực sự hạnh phúc!
Cả ngày hôm qua chúng tôi đã không liên lạc gì cho nhau & tôi gần như chẳng buồn chạm vào điện thoại.
Trong tin nhắn, anh đã làm tôi cảm nhận thấy rõ anh yêu tôi nhiều đến mức nào!
Mặc dù rất vui nhưng tôi cũng tự hỏi, phải chăng có chuyện gì vừa xảy ra?!
Mẹ tôi từng bảo, một khi người yêu mình đối xử với mình tốt hơn mức bình thường thì có khả năng người ta vừa pham lỗi & cảm thấy ân hận.
Tôi suy nghĩ rất nhiều về lời mẹ nói. Có đúng như vậy không? Nhưng dù đúng hay không thì việc anh đã yêu tôi & chúng tôi thuộc về nhau là không thể chối cãi!
Giữa chúng tôi đã xảy ra rất mâu thuẫn tưởng chừng như rất khó để hòa giải!
Nhưng chúng tôi đã tỉnh táo & không cho nhau cơ hội đánh mất nhau qua những phút nông nổi.
Vì tôi biết tôi cần anh & anh cũng tôi.
Tôi cũng ko muốn đổ vỡ lần nữa. Thật sự tôi ko thể chịu đựng nổi 2 lần đổ vỡ...
Mỗi người có cách nói tiếng yêu khác nhau & tôi vẫn chờ tiếng yêu của anh cho đến tận bây giờ.
Sẽ có nhiều người nói yêu anh, chờ đợi anh, anh xứng đáng được như thế...
Chưa biết bao giờ anh phải đi, nhưng tôi biết cơ hội để chúng gặp nhau là không còn nhiều.
Thực lòng tôi không muốn anh đi. Tôi không muốn anh rời xa tôi.
Mỗi lần gặp nhau là chúng tôi đều không muốn về dù rằng đôi lúc không thoải mái.
Tôi sợ rằng sẽ không còn được gặp anh nữa!
Tôi sợ rằng sẽ không còn được nhìn thấy anh nữa!
Tôi không muốn như thế...!
Mọi người đều thích tôi đi bên cạnh anh.
Tôi cũng biết anh yêu tôi chân thành.
Biết rằng anh yêu tôi nhiều, nhưng chưa chắc hơn tất cả.
Tôi biết những việc này là rất hiếm trong cuộc sống.
Tôi biết chỉ mình anh đáng được yêu mến...
Em sẽ tiếp tục bước cạnh anh. Nhưng nếu anh thấy mệt mỏi, hãy nói...
Tôi luôn nghĩ rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp và anh cho tôi sự tự tin.
Hãy cho tôi biết trong trái tim anh, tôi chiếm vị trí quan trọng.
Như thế thì tôi sẽ mặc kệ những lời chỉ trích của người khác...
Nhiều khi tôi chỉ trách bản thân mình đã không đủ năng lực để chiếm lĩnh tâm trí anh...
Có người từng nói nếu yêu anh, hãy cẩn trọng, vì có thể tôi sẽ bị tổn thương...
Nhưng tình yêu là vậy đó. Khi dính vào rồi, sẽ không rời ra được.
Tôi luôn đặt tình yêu lên hàng đầu và sự tồn tại của tôi là để yêu anh!
Tôi nhận ra rằng mọi cảm xúc của tôi đều tập trung vào anh.
Tôi từng nghĩ rằng bạn nên đặt trọn vẹn trái tim mình vào tình yêu khi yêu một ai đó, như vậy thì người ta cũng sẽ yêu lại bạn thật trọn vẹn & chân thành.
Nhưng tôi đã sai. Đôi khi có những việc mơ hồ hơn thực tế nhiều, tuy nhiên việc đó không xấu, ít nhất thì bạn cũng có thể bỏ đi...
Tôi không giả vờ yêu anh.
Tôi không giả giả vờ coi anh như cả cuộc sống mình.
Tôi chỉ hy vọng rằng nhiều, nhiều năm sau nữa, khi mà chúng ta không còn ở cạnh nhau, anh vẫn nhớ đến tôi.
Tôi dù chỉ là một kẻ chẳng có ưu điểm gì nhưng mà tôi yêu anh như bản thân mình, không trông mong đáp trả lại.
Nếu một ngày, anh cho rằng tôi không phải là tình yêu thật sự của anh thì anh cứ nói, tôi sẽ lặng lẽ bỏ đi & sẽ không khiến anh phải khó xử.
Sau những việc đã xảy ra, cứ xem như đó là 1 bài học. Chúng ta phải quan tâm nhiều hơn đến việc chăm sóc lẫn nhau khi thời gian còn bên nhau không nhiều.
Mọi loại tình yêu đều cần có sự cố gắng của những người trong cuộc.
Tôi biết anh là người đàn ông chiếm giữ một vị trí rất quan trọng trong cuộc sống của tôi.
Chúng tôi là hạnh phúc của nhau. Tôi sẽ tiếp tục bảo vệ hạnh phúc như thế.
Nếu hôn nhân là một giải pháp an toàn để bảo vệ hạnh phúc dài lâu.
Tôi sẽ tìm cách để được kết hôn mặc dù tôi không biết nơi nào chúng tôi có thể kết hôn.
Nhưng tôi đã xác định rồi.
Thi là hạnh phúc của tôi, anh là đối tượng kết hôn của tôi.
Tôi đã yêu anh nhiều hơn anh có thể nghĩ.
Vì trong mắt tôi dù anh chưa thật hoàn hảo nhưng cũng không ai có thể thay thế được!