Haizzzz...thở dài...mỗi lần nghĩ tới người ấy là mình lại có một nỗi bùn kinh khủng, chỉ cần nghỉ tới là mắt đã ướt rùi..không hiểu mình thế nào nữa..thời gian trôi wa nhanh wá, mới đây đã gần một năm kể từ ngày người ấy bước ra khỏi cuộc đời mình rồi..nhiều lúc cứ ngỡ đã wên thật rùi, vậy ma sao ko thể làm được..nhớ nhớ rất nhiều, but không thể làm gì khác được, chắc có lẽ đã hết duyên nợ thật rùi sao..a yêu e lắm nhưng a rất bùn vì những gì e đã làm..e lúc nào cũng nói rất iu a và cần a vậy mà khi bước đi e ko một chút luyến tiếc, e thà để a bước đj chứ không chịu bõ cái sĩ diện của mình..e iu a nhìu đến vậy sao? A bước đi kô fải để tìm người khác, mà a chỉ mún bít e cần a đến thế nào but cuối cùng thì e cũng để a bước đj..bây giờ a biết e đang rất vui vời những người bạn và những mối tình mới của e..a thì vẫn vậy but cũng đang cô đơn và rất cần có một người bên cạnh..hnay tự nhiên thấy rất nhớ e nên viết vài dòng tâm sự..thui mong e sẽ luôn vui vẻ và hp nhé...mình sẽ kô còn gặp lại nhau nữa đâu..but i will always love u..always béide u...my love...