Trần gian toàn những áo dài
Trời cao, sông rộng, đất ngời sắc xanh
Thế rồi tất cả lạnh tanh
Hình như thiếu tiếng “cành nanh” đây mà
Trời liền... trong bếp bước ra
Kêu ngay thần sấm, đem ta cái nồi!
Bỏ vô ba lít “đồ tồi”
Hai cân “làm biếng” xong rồi đem ninh
Gia vị “hay nói linh tinh”
”Ở dơ”, “ngủ nướng”, “hôi rình” thêm dzô
Rồi mới lấy một cái xô
Hai chén “ích kỉ” một tô “tò mò”
Nêm thêm một ít “trùm sò”
Bột “nông nổi”, muối “hồ đồ” cho ngon
Xong rồi trút hết ra xoong
Lắc đều, nấu tiếp cho tròn ba canh
Đến khi nổ một cái ành
Từ trong xoong một dáng hình bước ra
Trời kêu lên một tiếng à
Đích dang ông Tám, gọi là Mày Râu!