Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next
eianl
Level: Trai Tơ
Level: Trai Tơ
eianl

Bài viết Bài viết : 1
Tiền Zr Tiền Zr : 14692

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty13/12/2010, 18:25

Trích dẫn :
.......lÒm qEn.....
Trích dẫn :
Code:
Code:
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 663444
¥ü¶«¥†o
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
¥ü¶«¥†o

Bài viết Bài viết : 1114
Tiền Zr Tiền Zr : 16806

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty13/12/2010, 21:22

hay mÀ
nhoxkyo1999
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
nhoxkyo1999

Huy chương - Huy chương Sao vàng yêu nước
- Vboy tháng 5 (2011)
Bài viết Bài viết : 1192
Tiền Zr Tiền Zr : 16488

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty13/12/2010, 21:36

trời h nhìn lại vẩn thấy đài Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 531647 Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 364277 Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 413621
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty23/12/2010, 13:32

èo..... hết òi ak.............. Gà đang đọc hay mà............... Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 274495
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty23/12/2010, 13:46



Được sửa bởi Ga___Bong ngày 23/12/2010, 13:47; sửa lần 1.
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:41

Gà bổ sung thêm nha............... Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 849676


CHAP 87:

-Lâm! Lâm…dậy đi mày!

-Dậy đi thằng kia! Tới nơi rồi!!!

Đang mơ màng ngủ….nghe có tiếng xì xầm đánh thức tôi dậy! Nhưng cái làm tôi thoát khỏi trạng thái nửa tỉnh nửa mê ấy không phải là thứ tiếng ấy! Mà là một cái tát như “trời giáng”…phải dùng từ ngữ như vậy….vì khi mở mắt ra…xung quanh tôi chỉ toàn sao với trăng!

-Đứa nào thế??? Đứa nào chơi ác thế hả??? Kêu từ từ người ta dậy! Có cần phải tát mạnh vậy không? Đứa nào??? -tôi đay nghiếng khi vừa hoàn hồn sau cú tát lãng nhách kia!

-Không phải tụi tao!!! Nó đó!!!

Dõi theo 3 cánh tay của 3 con nhỏ bạn….thì đập vào mắt tôi là cái thằng nhok đáng ghét ấy!!! Không lẽ tôi bay vào đấm cho hắn vài phát để hả giận!!! Ánh mắt hình viên đạn của tôi đang xoáy sâu vào hắn….ấy thế mà hắn vẫn dửng dưng ngó chỗ khác mà huýt sáo được!!! Điều này càng làm tôi muốn nổi điên lên!

-Cái thằng này…mày tới số rồi nha con!!! -tôi làu bàu trong miệng…mở cửa xe ra chuẩn bị “trả thủ”…thì ngay lập tức bị 3 con bạn ngăn lại!

-Thôi thôi! Bỏ qua đi cưng….nó còn nhỏ dại khôn biết chuyện!

-Uh…đang đi chơi với trai đẹp đó!!! Đừng mất bình tĩnh mà làm hỏng hết kế hoạch của tụi tao nha!!!

-Nhưng…nhưng….-tôi tức nói không nên lời!

-Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn mà! Tha cho nó bữa nay đi mày!!!

Tôi rất hậm hực trong lòng…nhưng thôi…đi chơi chủ yếu là vui! Không thèm quan tâm đến tên “mắc diz”đó!

-Sao? Các em thấy phong cảnh ở đây thế nào hả? Thuận lợi cho chúng ta dã ngoại không nèh???

Sau câu nói ấy của anh Thuần…cả bọn mới để ý xung quanh….quả thật….

-Wow….anh “bắt cóc” tụi em đi đâu mà cảnh đẹp quá vậy nèh anh???

-Trời ơi!!! Đẹp thiệt đó tụi bây!

-Có núi có sông…đúng là phong cảnh hữu tình ghê! hí hí….

-Ở đây là đâu vậy anh??? -tuy cũng bị cảnh đẹp “hớp hồn”…nhưng nhìn “hoang vắng” quá khiến tôi cảm thấy hơi…sờ sợ! Dù gì bây giờ cũng đã xế chiều rồi!

-Àh…đây đi lên khoảng vài giờ nữa là chúng ta đến Đà Lạt rồi! Sao? Em không thích chỗ này hả Lâm? -anh hỏi khi thấy nét “đờ đẫng” hiện ra trên khuôn mặt của tôi!

-Không…không phải! Chỉ tại…em nghe anh nói sang đi chiều về…nên em….

-Hì…cái này anh xin lỗi em nha! Ban đầu định dẫn tụi em đi khu du lịch chơi…nhưng anh nghĩ mấy chỗ đó phong cảnh không thiên nhiên như chỗ này! Với lại em yên tâm đi…anh đi đến đây cũng 2-3 lần rồi! Tuyệt đối an toàn! Em đừng lo!

-Nhưng…mai tụi em còn phải đi học nữa!

-Ấy chết! Anh quên mất mai tụi em phải đi học rồi! Anh….anh xin lỗi nha!!! -thấy nét mặt hoảng hốt của anh không khiến tôi khỏi buồn cười….

-Thôi lỡ rồi…không sao đâu anh! Cùng lắm tụi em…..

-Cúp học 1 bữa có gì đâu nèh!!! Hihihi…-3 con nhỏ tự dưng chen mất câu nói của tôi! Làm mất cả hứng!

-Anh hay quá! Chỉ vì đi theo anh mà có tới 6 người phải nghỉ học! Vừa lòng anh chưa??? -tên nhok ấy ở đâu chen vào nói 1 câu như “chỏ trích”anh Thuần vậy!

-Nèh thằng kia! Mày phải em anh không đấy? Không ủng hộ anh trai mà đi lằng nhằng là sao hả??? -nói xong…anh cặp cổ tên nhok….cố tính tạo ra không khí vui vẻ.

-Buông…buông tui ra coi ông kia!!!

Chúng tôi cười sặc sụa vì cái cách hắn giãy nãy thoát khỏi cánh tay của anh! Anh Thuần trông vậy mà khỏe gớm…..hay phải chăng là do tên nhok đó yếu ta???

-Thôi! Chúng ta bắt tay vào việc dựng lều nào! Làm đến 2 cái nên mọi người cố gắng nha!!!

-Vâng ạh!!! -chúng tôi đồng thanh trả lời sau khẩu hiệu của anh! Tuy lúc nãy có sợ thật…nhưng nghĩ lại thật ngốc….được “qua đêm”chung với anh tôi phải vui mới đúng chứ? ^^

****************

-Ôi…cuối cùng cũng xong….mệt quá!!! -tôi ngồi phịch xuống đất! Bắt đầu…thở…..

-Hiz…gần 2 tiếng đồng hồ mới dựng xong được 2 túp lều! Bao nhiêu năng lượng,calo trong ngày tao “đổ”vào đây hết trơn!

-Tao mới khổ nèh!!! Sáng make up cho đẹp nhiêu giờ nhìn thấy muốn ói nhiêu! Huhuh….

-Thôi nín đi! Tao cũng giống mày thôi nèh! Sáng mai make up lại vậy!!!

-Các em uống nước cho đỡ mệt này! -thấy 4 chúng tôi ngồi thở như “trâu”….anh Thuần liền ân cần quan tâm ngay!

-Dạ…tui em cảm ơn anh!

-Tiếc là bây giờ trời đã gần tối! Nếu không tụi mình đi chụp hình vài pô làm kỷ niệm!

-Thôi thôi anh ơi! Để mai đi anh…giờ tụi em “xấu xí”lắm! Chụp cũng không có ăn ảnh đâu!

-Lâm…em nghỉ mệt chút rồi đi ra với anh ra đây nha!

-Đi..đi đâu vậy anh??? -tôi hơi tò mò vì không biết anh dẫn đi đâu…dù gì trời cũng đã gần tối rồi!

-Hì hì….anh,em với thằng Khanh đi xung quanh kiếm ít củi tối về đốt lửa trại! Còn mấy cô nương này thì để họ ở đây nghỉ ngơi đi!

-Được đó anh! Quyết định vậy đi há! Hihihi…

-Lâm! Cố lụm nhìu nhìu lên nha cưng!

-Lâm nhìn vậy chứ nó khỏe lắm đó anh! Há há….

Nhìn bộ mặt của 3 con nhỏ trơ trẽn khi thấy tôi phải “miễn cưỡng”mà đi như thế này thật đáng ghét! Không lẽ bây giờ xin anh Thuần ở lại….làm vậy thì kỳ quá! Hjz…

***************

-Hjz….sao đi sâu vào rừng quá vậy anh??? -tôi dáo dác nhìn xung quanh khi cảm giác định hướng của tôi đang mất dần đi!

-Phải vào trong mới có nhìu cây khô em àh! Sao??? Sợ àh??? Hihiih…-anh vừa nói vừa cười như cố tính giễu cợt tôi!

-Làm…làm gì có! Đi đông vậy em sợ gì mà sợ! -tôi cố gắng tỏ ra can đảm trong khi…..đang thấp thỏm lo âu từng phút từng giây.

-Em đừng lo! Chỗ này anh đã từng đi qua rồi! Không có thú dữ đâu! Chúng ta tranh thủ kiếm nhanh rồi về đốt lửa trại….àh…mà em có từng qua đêm như thế này bao giờ chưa nhỉ???

-Lúc trước trường em có tổ chức….nhưng qua đêm ở thiên nhiên như thế này thì….chưa! Hì hì…

-Sinh viên rồi mà không biết cắm trại là gì! Phải không vậy???
Đang nói chuyện vui vẻ với anh Thuần…thì cái tên mắc dịz đó tự dưng chen vô….làm mất cả hứng!

-Ừh thì kệ người ta đi! Nhok để ý làm gì?

-Ai thèm để ý ba cái chuyện vớ vẩn của ấy!

-Ừh thì vớ vẩn đấy! Liên quan gì nhok không?

-Thôi thôi…2 đứa cho anh xin đi! Thiệt tình….-anh nhìn chúng tôi mà cười….làm tôi hơi bị “quê”…chỉ tại tên nhok ấy cả! >”<

***************

Cuối cùng mọi chuyện cũng đã xong…từ việc kiếm củi,dựng lều,đốt lửa trại…giây phút của chúng tôi bây giờ là tận hưởng buổi tối yên bình này!

-Đây đây!!! Món ăn chính của chúng ta hôm nay đây!

Thấy anh Thuần lục đục phía sau xe….làm chúng tôi cũng tò mò hết sức! Khi quay lại….thì thấy trên tay anh là một thùng gì đó….rất bí ẩn!

-Gì vậy anh???

-Thùng gì vậy anh? ?

-Gì cũng được….tụi em đói lắm rồi nèh!

3 nhỏ đó nhốn nháo lên..bản năng”nhiều chuyện” đã trỗi dậy!

-Hì hì….ở đây có ai không biết….ăn chim cút nướng không ta???

-Áh áh….em thèm món này lắm nèh! Nướng liền luôn đi anh!!! tụi em đói quá rồi!

-Ừh ừh….sáng giờ chỉ có ổ bánh mì trong bụng! Em cũng đói quá rồi!! Hihi…

-Anh còn mang theo nước ngọt nữa! Tha hồ ăn uống nha mấy đứa!

-Anh Thuần chu đáo quá hà! Em hâm mộ anh ghê! -con Mi cố tình…õng ẹo trước mặt ảnh….trông phát kinh!!! =.=

-Khanh! Nướng giùm Vi được không??? Vi….sợ quá!
Tôi bất chợt nhìn qua…cũng thấy nhỏ Vi đang…..”màu mè”trước tên nhok ấy!

-Sợ gì??? Tự nướng ăn đi!

Nghe hắn trả lời câu này mà tôi cười thầm trong bụng…cho đáng cái tội…..nhõng nhẽo!

-Thôi! Nó chưa có chín…nhìn ghê lắm!

-Mệt Vi ghê vậy!!! -tuy mặt lầm lầm lì lì nhưng hắn vẫn làm….hajzz…con trai đúng là con trai….không thể chịu nổi chiêu”nhõng nhẽo”của con gái!
Share on Facebook
Lâm…sao mày không nướng đi! Làm gì ngồi đờ đẫn ra vậy??? -con Oanh khều nhẹ tay tôi..

-Ừh ừh…-tự dưng….nhìn những hình ảnh này khiến tôi nhớ đến thầy Nam quá! Kỷ niệm cùng nhau nướng khoai,cùng nhau làm đồ ăn….làm mắt tôi nhòa dần đi! Trong cái không khí vui vẻ như thế này cũng không làm tôi quên đi được thầy! Khôg biết….thầy có nhớ tôi như tôi đang nhớ thầy không nữa???
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:43

CHAP 88:

12h20′….

Vẫn không tài nào chợp mắt nổi….nằm trằn trọc nãy giờ cũng đã hơn 2 tiếng đồng hồ rồi! Bình thường ở nhà chắc tôi đã ngủ thẳng cẳng từ lâu….ấy thế mà hôm nay lại thấy khó ngủ đến thế!!! Có lẽ do lạ chỗ,mà cũng có thể là do tôi nằm gần anh Thuần quá chăng???

Ngước nhìn lén anh….trong ánh sáng mờ ảo của buổi đêm….thấy khuôn mặt đang say ngủ sao trông giống con nít đến thế??? Tôi chỉ muốn lấy tay vẹo má cho sướng….nhưng lại không dám….sợ anh hiểu lầm thì chết!!!

Mãi ngắm nhìn anh chừng mấy phút…tôi mới giật mình tỉnh giấc và cảm thấy hơi hồi hộp….cứ đà này thì tối nay tôi thức trắng đêm là cái chắc!!!

-Bực bội quá đi!!! -tôi khó chịu trong người…đành ngồi bật dậy cho khuây khỏa chút xíu!

-Em sao vậy???

Hoảng hồn khi nghe giọng của anh…chắc lúc nãy tôi la khá lớn nên anh mới tỉnh giấc!

-Em…em không sao! Xin lỗi vì đã làm anh giật mình nha!!!

-Em không ngủ được àh? Anh thấy em cứ trằn trọc nãy giờ cũng lâu rồi đấy!

-Sao…sao anh biết??? -tôi ngạc nhiên.

-Thì anh cũng đâu có ngủ được đâu nèh! Hì hì…

Trời ạh!!! Thì ra tôi đã bị “hố”…cứ tưởng anh ngủ say,ai dè cũng giống như tôi!!!

Cũng may tôi đã không làm điều gì “quá đáng”….không là xấu hổ chết rồi!!!

-Em muốn đi dạo đêm không???

-Bây giờ àh?

-Uh…bây giờ!

-Ok…cũng được!!!

Dứt lời…2 chúng tôi đứng dậy nhẹ nhàng….rón rén từng bước ra ngoài!

************************

-Ôi…mát mẻ quá!!! -tôi hít lấy hít để khi vừa mới thoát khỏi túp lều chật ních,nực nội ấy!!! Quả thật không khí ban đêm se se lạnh,làm tôi có cảm giác buồn ngủ trở lại ngay!!!

-Sao? Thấy khỏe hơn chưa???

-Dạ rồi!!! Chắc do trong lều ngột ngạt quá nên em ngủ không được!!! Hihi…

-Vậy lát anh em mình nằm ở đây ngủ luôn….chịu không???

-Trời..muỗi cắn chắc chết luôn quá!!! Anh xúi dại ghê!!!

2 anh em nhìn nhau cười nhẹ…sau đó lại tiếp tục nhìn xa xăm về màn đêm sâu thẳm….không gian lắng đọng này khiến cho tôi có cảm xúc ghê!!! Bầu trời đầy sao….gió se se lạnh…cỏ mượt như nhung…chạm tay đến đâu là thấy sảng khoái đến đó!! Tôi nghi chắc anh nói đúng quá…..có lẽ tối nay tôi phải ngủ ngoài trời như vậy rồi!!!

-Em có bao giờ ngắm sao ban đêm như thế này chưa???

-Chưa anh àh!! Đây là lần đầu tiên đó!!! Không ngờ cái cảm giác này cũng thích ghê anh nhỉ??? -tôi nhìn sang anh….trong màn đêm lờ mờ….ánh mắt anh như đượm nỗi buồn mang mác….cái nhìn xa xăm không giới hạn cũng đủ cho tôi hiểu anh đang mang một tâm sự gì đó!!!

-Thế còn anh??? Em nghĩ chắc đây không phải là lần đầu của anh đâu nhỉ?

-Sao em lại hỏi anh như vậy???

-Thì…em chỉ có cảm giác vậy thôi!!! Nếu không đúng thì cho em xin lỗi! Hì hì….

Bất chợt anh nhìn thẳng vào mắt tôi….khiến tôi khá sững sờ…

-Gì…gì vậy anh??? Mặt em dính gì àh???

-Em có đôi mắt ngây thơ lắm!!! Nên anh chỉ thích nhìn vậy thôi!!!

-Anh cứ đùa hoài! Tụi mình nói chuyện khác đi!!! -tôi xua xua tay cho qua….tự dưng nhìn rồi còn khen…khiến tôi ngượng đỏ cả mặt!! ^^!

-Em có xem anh là bạn không Lâm???

Anh hỏi tôi một câu đơn giản như nó làm tôi khó trả lời quá!!! Mãi mấy giây sau tôi mới có thể mở miệng được!!!

-Em không có xem anh là bạn!!! Mà em xem anh như là thiên thần của em mà!!! Không nhớ sao???

-Ừh thì nhớ…nhưng em có tin một người như anh không???

-Sao lại không tin??? Anh cứ hỏi gì đâu không àh!!!

-Anh là gay!!!

Tôi chợt giật mình khi nghe anh nói câu này….tự dưng….anh lại đề cập đến vấn đề “tế nhị”…khiến tôi cảm thấy khó xử ghê!!!

-Thì…thì có sao đâu nèh??? Anh có là gì đi chăng nữa cũng không ảnh hưởng đến quan hệ của tụi mình đâu!!! Anh đừng lo!!!

-Anh không tốt như em nghĩ vậy đâu!!! Anh là người làm gì cũng có mục đích của mình hết em àh!!!

Tôi nhìn sang anh….tự dưng cảm giác lành lạnh chảy dọc toàn thân…tôi không hiểu

ngụ ý của câu nói này cho lắm!!!

-Ý anh là sao nèh???

-3 năm trước….anh từng là một công tử ăn chơi!!! Em có tin không???

-Thì sao??? chuyện cũa 3 năm trước thì liên quan gì đến em??? -tôi nheo mày thắc mắc.

-Em hứa khi nghe anh kể…em không được xem thường anh nhé!!! Đồng ý không???

Tôi không trả lời anh ngay….suy nghĩ vu vơ trong đầu một lát…tôi mới dám nói…

-Em đồng ý!!!

-Gia đình anh nói chung là một gia đình giàu có…nhưng cuộc sống giống như một gia đình thật sự thì lại không!!! Ba anh suốt ngày cứ lo việc công ty,mẹ anh cũng thế…bà có mấy cửa hàng mỹ phẩm nên luôn chăm chút,đầu tư vào chúng!!! Đùng một cái…. ba anh có người đàn bà khác bên ngoài….còn mẹ anh thì cũng lăng nhăng với anh chàng nhỏ hơn mẹ vài tuổi…lúc đó gia đình anh lộn xộn lắm,cứ cãi nhau suốt!!! Anh còn nhớ lúc đó anh chỉ mới 15 tuổi…mỗi lần ngồi ngay cầu thang nhìn ba mẹ cãi nhau là anh chỉ biết khóc!!! Anh hai của anh thì khác…..nhìn cảnh ba mẹ như thế…anh ấy chán đời nên đã dấn thấn vào con đường nghiện ngập….rồi đến một ngày…

-Chuyện gì xảy ra hả anh??? -tôi chăm chú lắng nghe từng dòng anh kể….không thể ngờ anh lại có quá khứ như thế!

-Đến một ngày….gia đình hay tin anh trai của anh do dùng thuốc quá liều nên đã tử vong!!! Anh nghe mà như có tiếng sét bên tai….anh thương anh trai của mình lắm!!!

Quãng thời gian ba mẹ mâu thuẫn với nhau…chỉ có anh trai là quan tâm đến anh,chăm sóc cho anh!!! Vậy mà anh ấy lại bỏ anh mà đi!!! Đám tang….anh chỉ biết ngồi cạnh quan tài mà khóc suốt.Và cũng kể từ đó….con người anh đã thay đổi hẳn!

-Thay…thay đổi???

-Phải!!! Từ 1 đứa hiền lành,ít nói…anh bắt đầu nổi loạn…anh đi chơi thâu đêm suốt sáng…….có khi không về nhà!!! Anh chán cảnh phải thấy ba dẫn bồ nhí về…mẹ thì đàn đúm với người khác….anh mặc kệ hết!!! Họ muốn làm gì thì làm!! Rồi anh quen được Minh ở club bar…Minh là con trai nhưng dễ thương lắm!!! Lúc đó anh cũng không nghĩ mình là gay….nhưng khi đi chơi,tiếp xúc với Minh lâu ngày…anh mới biết là anh đã yêu Minh từ lúc nào không hay biết!!! Rồi anh với Minh cũng quen nhau…yêu đương với nhau! Nhưng….

-Nhưng sao hả anh???

-Minh không phải là tay vừa….Minh quen không chỉ có mỗi một mình anh!!! Mãi sau này anh mới biết..Minh làm call boy!!! Lúc đó tim anh tự dưng đau thắt lắm…anh không ngờ người mà anh yêu lại làm những chuyện đồi bại đó sau lưng anh!!! Anh đã từng hỏi Minh 1 câu rằng:”Anh cho em tiền,anh lo lắng cho em bấy nhiêu đó chưa đủ hay sao mà em còn làm ba cái chuyện đê tiện đó sau lưng anh hả Minh??? “,em có biết Minh đã trả lời với anh như thế nào không???

-Như thế nào??? -tôi thắc mắc….

-”Em xin lỗi anh!!! Nhưng em không thể nào sống chung thủy với 1 người được!!! Bản tính của gay là vậy…tiền là chính…nhưng quan hệ là mười anh àh!!! “.

Nói xong…anh lặng đi một chút…tôi cảm thấy xót xa cho hoàn cảnh của anh….yêu nhưng bị phản bội…cảm giác này mấy ai có thể dũng cảm mà đứng lên???

-Anh nhớ hoài câu nói của Minh!!! Kể từ ngày đó…anh không liên lạc với Minh nữa…anh càng ngày càng ăn chơi thác loạn hơn…anh theo cái “chân lý”mà Minh đã dạy cho anh…rằng cái thế giới gay này chẳng có ai là chung thủy cả!!!

-Không lẽ…anh đã…..

-Phải…anh lên giường hết người này đến người khác…thậm chí là bạn của Minh anh cũng không bỏ qua!!! Anh còn nhớ lúc anh dẫn bạn của Minh vào khách sạn….cái ánh mắt tức giận,ghen tỵ đó làm anh cảm thấy sung sướng lắm!!! Anh phải làm để cho Minh biết….mất anh là do Minh không biết giữ lấy!!!

Tôi khá Shock khi nghe những gì anh kể….miệng tôi lắp bắp không biết nói nên lời gì bây giờ nữa???
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:44

CHAP 89:

-Anh đã từng sống như thế thật àh? -tôi hỏi 1 câu rõ ngốc sau khi nghe những gì anh kể.

-Phải! chính anh bây giờ nghĩ lại….anh cũng không dám tin anh đã từng như thế!!!

Nhưng đến một ngày kia….

-Sao hả anh??? -tôi thắc mắc…

-Anh tình cờ gặp được Đan trong quán cafe anh hay uống…Đan là nhân viên mới nên không biết anh là khách quen ở đấy!!! Nhìn dáng vẻ khù khờ,hậu đậu của Đan…không biết sao lúc đó anh lại cảm thấy xao xuyến lắm!

-Tiếp đi anh!!! -tôi như vểnh hai cái tai để lắng nghe anh nói….càng ngày khiến tôi càng tò mò!

-Sau lần gặp được Đan..anh đến quán cafe đó thường xuyên hơn! Rồi thời gian trôi qua….anh và Đan cũng tiếp xúc với nhau,trò chuyện với nhau! Mỗi lần như thế….anh biết mình đã thích Đan mất rồi!!! Đan dễ thương lắm….khác xa những người anh quen trước đây..ở Đan anh tìm được những nụ cười thật sự,bên cạnh Đan anh thấy ấm áp lắm!!!

-Thế…anh còn quen với Đan không???

Anh lặng đi một lát….tôi như nín thở để lắng nghe không gian tĩnh mịch của màn đêm!!! Yên ắng đến đáng sợ….

-Không em àh!!! Đó là cú shock thứ 2 của anh khi bước vào thế giới gay này!!! Anh và Đan yên nhau thật sự…anh biết được điều đó…nhưng….

-Nhưng làm sao hả anh??? -

-Đến một ngày..ba anh phát hiện anh và Đan quan hệ với nhau!!! Ổng tức điên lên,lồng lộn dữ dội…buộc anh và Đan phải chia tay nhau!!! Lần đầu tiên anh dám cãi lại ba…anh đấu tranh để giữ được hạnh phúc cho riêng mình!! Vì anh biết….chỉ có Đan mới có thể giúp anh có nghị lực để sống trên đời này,chỉ có Đan là người thức tỉnh được anh những khi anh gục ngã,buông xuôi! Ấy thế mà….

Tôi có thể nghe rõ tiếng nắm chặt tay của anh…dường như anh đang có vẻ rất tức giận hay gì gì đó!!!

-Em biết không??? Nhà Đan nghèo lắm…Đan vừa học vừa làm để nuôi mẹ già và kiếm tiền trang trải học phí!!! Khi quen với Đan…anh chủ động lo lắng cho Đan,nhưng mỗi lần như vậy Đan đều từ chối! Đan không muốn anh xem thường Đan em àh!!! Nhưng khốn nạn thay….khi Đan không vượt qua được cám dỗ mà ba anh đã sắp đặt!!!

-Cám dỗ àh???

-Ba anh nói sẽ cho Đan đi du học,nếu Đan đồng ý từ nay đừng liên lạc gì với anh nữa!!! Ổng còn nói khi nào Đan học xong,ổng sẽ kiếm việc làm cho Đan,rước mẹ của Đan qua luôn!!! Và…

-Đan đã đồng ý??? -tôi ngắt lời khi thấy anh nghẹn ngào không nói được….

-Phải! Đan đã chọn tiền tài,danh vọng thay vì chọn ở bên cạnh anh!!! Lúc đó anh như người điên vậy,anh buông xuôi tất cả…chỉ còn biết đến bia rượu để cho say!!! Nhưng mỗi khi tỉnh lại…hình ảnh của Đan cứ hiện lên trong đầu anh…anh đau lắm em àh!!! Vì anh thật sự yêu Đan…nhưng Đan lại nhẫn tâm làm điều đó với anh!!!

-Anh bình tĩnh đi!!! Cũng có thể…Đan có lý do mà anh!!! -tôi cố gắng xoa dịu nỗi đau trong anh…đối với anh,những cú shock đó quả thật quá lớn!!!

-Kể từ lúc đó…anh đi đâu,làm gì cũng có vệ sĩ theo sau!!! Ba anh sợ không còn Đan,anh sẽ đi tìm một người khác!!! Nhưng đối với anh…không ai có thể thay thế Đan được em àh!!!

Nghe anh nói câu này…tôi thấy hơi nhói lòng!!! Thì ra anh đã có người yêu…và anh yêu người này hơn cả bản thân mình!!

-Nhưng người say thì cũng đến lúc phải tỉnh thôi em àh!!!

-Vậy thì ai đã giúp anh thức tỉnh vậy??? -tôi thắc mắc…

-Chính là Khanh đó em!!!

-Khanh àh? ? -tôi khá bất ngờ khi anh nói điều này….

-Phải!! Vì bây giờ Khanh nó cũng lớn rồi…anh không muốn nó giống như anh,chỉ vì gia đình mà buông xuôi tất cả!!! Anh làm anh của nó…thì cần phải dũng cảm để đối mặt với thực tế….giúp cho nó có thêm nghị lực mà tiếp tục phấn đấu cho tương lai của mình!!!

-Anh biết nghĩ vậy là tốt rồi….

-Em biết không??? Cách đây vài tuần…anh có tình cờ gặp bạn của Đan…

-Rồi sao hả anh??? -tôi quay sang anh…thấy dường như anh đang nở nụ cười nhẹ trên môi…điều gì làm anh hạnh phúc vậy nhỉ???

-Bạn của Đan nói…cứ mỗi tháng…Đan lại gửi về cho anh 1 bức thư…những dòng tâm sự của Đan đều nằm trong đó!!! Rồi cứ mỗi đêm Đan không ngủ được…đều điện thoại cho bạn Đan để khóc….anh biết….anh biết Đan còn yêu anh lắm!!! Bạn của Đan nói với anh rằng:”cũng do hoàn cảnh nên Đan mới buộc phải chọn việc đi du học cho tương lai của mình,nhà Đan nghèo..nên Đan cần phải phấn đấu thì mới có địa vị trong xã hội! Xa anh…Đan cảm thấy như đã phụ anh…điều đó làm Đan cứ dằn vặt suốt!!! ”

Tôi lặng đi….cũng không hiểu sao lại buồn nữa??? Anh vui…thì tôi phải vui thay cho anh chứ???

-Nghe bạn của Đan nói những lời đó…anh càng yêu Đan hơn!!! Đan còn dặn là không được nói cho anh nghe,những bức thư đó đợi sau này khi Đan về nước thì Đan sẽ đốt chúng đi!!! Em thấy không??? cũng là ý trời….cứ ngỡ anh và Đan sẽ mãi mãi mất nhau!!! Nhưng ai có thể ngờ rằng….cho nên anh mới có quyết định…

-Quyết định gì hả anh???

-Anh sẽ bỏ trốn để đi tìm Đan!!!

-Cái….cái gì??? -tôi giật mình khi nghe anh nói câu này.
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:45

CHAP 90:

-Phải! Anh quyết định sẽ đi tìm Đan…anh muốn nắm lấy cơ hội để được tiếp tục yêu Đan!!!

-Nhưng…nhưng anh suy nghĩ kỹ chưa??? Em…em cảm thấy…-tôi lấp lửng câu nói..vì hiện tại tôi cũng không biết nên làm gì…anh làm tôi khá shock!

-Thật ra…anh cũng đang phân vân lắm! Anh muốn đi tìm Đan…nhưng lại lo cho thằng Khanh không biết anh đi rồi nó sẽ như thế nào? Chắc nó mà biết tin sẽ giận anh lắm…

“Vậy thì anh đừng có đi!!! “-câu nói này tôi chỉ dám nghĩ thầm trong bụng….tuy cảm động trước tình yêu anh dành cho Đan….nhưng tôi lại không muốn anh tìm lại tình yêu này chút nào cả!!! Sự ích kỷ trong tôi không biết vì sao lại hiện hữu?

-Anh nhờ em một chuyện được không Lâm??? Vì anh nghĩ…chỉ có em mới có thể giúp được anh chuyện này!!!

-Hjz..em thì có thể làm gì được cho anh chứ???

-Em ở đây..hãy chăm sóc cho Khanh giùm anh nhé!!!

Tôi giật mình khi nghe anh nói câu này……

-Cái….cái gì??? Em…em làm sao có thể…

-Tính thằng Khanh nó còn con nít lắm em àh!!! Nên anh sợ anh đi rồi…không ai

ngăn nổi tính bốc đồng của nó!!

-Anh cho rằng em có thể sao??? -tôi chen ngang câu nói của anh…chính tôi cũng không ngờ anh lại “đề cao” tôi quá!!!

-Phải….anh tin em làm được điều này!!
Hiz..em nghĩ là anh sai rồi!!! Chứ em vầy….sao ngăn nổi thằng em của anh mỗi khi nó “điên” lên!!! -tôi xua xua tay cho qua…việc này quả thật là nằm ngoài khả năng của tôi!

-Em hãy giúp anh đi Lâm!!! Vì ngoài em ra…anh không còn tin tưởng ai được nữa cả!!! -đột nhiên…anh nắm lấy tay tôi thật chặt…làm tim tôi bỗng giật thót!!! Cứ đà này….làm sao tôi dám mở miệng từ chối anh nữa đây???

-Hiz…anh ác lắm!!! Sau này thằng Khanh nó có úynh em…anh chịu trách nhiệm hết đấy nhé!!!

-Vậy là em đồng ý rồi àh???

-Vâng…em đồng ý!!! Anh 2 ạh!!!

-Hay quá!!! Anh cảm ơn em nhiều lắm!! Như vậy là sau này đi rồi…anh cũng đỡ phải lo lắng hơn!!!

Nhìn sang…tôi bắt gặp nụ cười phấn khởi hiện rõ trên gương mặt anh….quen anh khá lâu…đây là lần đầu tiên tôi mới được nhìn thấy!!! Tình yêu trong anh mãnh liệt quá!!! Tôi ghen tỵ với Đan khi đã khiến trái tim anh thuộc về Đan mãi mãi….

-Khi nào anh đi??? -tôi hỏi…

-5 ngày nữa…

-Nhanh vậy sao???

-Uh..anh nóng lòng được gặp Đan lắm rồi!! Ở xứ người….tụi anh có thể yêu đương tự do mà không sợ ai cấm đoán,can ngăn!!!

-Thế ba anh có biết không??? -tôi thắc mắc….

-Không em àh!!! Anh chỉ nói là ra nước ngoài cho khuây khỏa!!! Rồi sau đó…sẽ lẻn đi luôn!!! hhihi…

-Anh cũng gan ghê nhỉ??? Nhưng dù sao….em cũng chúc anh sẽ tìm được hạnh phúc!!! Cố lên anh nhé!!! -nhìn sang anh…tôi nở một nụ cười rắn rỏi…như để động viên tinh thần cho anh….mặc dù trong lòng lại trái ngược với điều tôi đang làm!

-Cảm ơn em nhiều lắm!!! Hạnh phúc…quả thật là do chính mình nắm bắt….đúng không em???

-Uhm….

Chúng tôi lặng đi một lúc…cả hai đều ngước nhìn lên bầu trời đầy sao…..những ngôi sao tuy gần…nhưng tôi không thể nào với tay chạm tới được….giống như anh vậy….gần bên nhau nhưng mãi mãi tôi không thể chạm được vào trái tim của anh!!!

-Em buồn ngủ quá!!!

-Vậy thì vào lều ngủ thôi!!! Hay em muốn nằm ở đây ngủ luôn???

-Thôi thôi…cho muỗi nó làm thit em àh!!!

-Hihihi….sáng mai chúng ta sẽ chụp hình làm kỷ niệm nhé!!! Để mỗi khi anh nhìn lại…anh biết mình từng là một thiên thần của ai đó!!!

-Anh này…cứ chọc em hoài!!!

Anh cười như một đứa con nít….nụ cười mới vô tư,hồn nhiên làm sao!!! Thôi kệ Lâm àh….hạnh phúc của anh cũng là hạnh phúc của mày!!! Đừng tham lam mà mất đi tất cả!!!

**********************

Hiz….mới có một đêm mà mặt mày tao đã sưng húp!!! Chụo hình gì nổi đây hả

trời???

-Mấy con muỗi khốn nạn…cắn đâu không cắn….đè cái mặt người ta ra mà cắn!!! Đáng ghét!!!

-Lần sau có đi…thuốc chống muỗi sẽ là thứ đầu tiên tao nghỉ đến!!!
3 cô nàng “đỏm dáng” đang tra tấn cái gương…hậu quả cuộc một đêm “đi bụi”.

-Êh Lâm!!! Sao mày ngồi đở đẫn ra thế??? -con Mi quay sang nhìn tôi mà hỏi…

-Đêm qua có ngủ được đâu? ? Nằm trằn trọc suốt….bực bội ghê!!! -tôi nhăn mặt mà ca thán!!!

-Mấy em xong chưa nèh??? Tụi mình đi bộ ra thác nước gần đây chụp hình nha!!! -giọng của anh Thuần…dường như anh đã chuẫn bị xong mọi thứ!

-Ok anh!!! Đi thôi thằng kia!!! -Con Đào hí hửng…nó kéo tay tôi làm suýt nữa tôi nằm thẳng cẳng!!!

-Từ từ pà nội!!!!!!!!!!!!!!! !!

*********************

-Wow….đẹp quá hà tụi bay ơi!!!! Chỗ này chụp hình là hết xảy luôn!!! -Con Mi “rú” lên hệt như dân “núi” vậy!

-Khanh qua bên đây chụp hình chung với Vi một tấm nha!!!

Tình cờ đánh mắt nhìn sang thằng nhok ấy…thấy nó đang bị con Vi “thả dê”…trông phát tội!!!

-Không…Vi chụp đi!!! Khanh không thích chụp…-thằng nhok ấy cự nự…

-Ghét!!! Ra tới đây rồi mà còn vậy!!! Ra chụp đi mà!!!

-Êh…giúp nhỏ Vi không tụi bây??? Thấy nó năn nỉ thằng Khanh mà muốn khóc luôn

kìa!!!

-Giúp thì giúp…heheh…

3 con nhỏ đó xì xầm bàn tán cái gì rồi chạy vụt ra chổ 2 đứa nhok đang đứng…không biết tụi nó đang âm mưu cái gì đây???

-Ra đây chụp hình chung với tụi chị nèh 2 cưng!! hihi….

-Êh Lâm….ra đây chụp hình luôn đi cưng!!! -Con Oanh réo gọi….nhưng khi nhìn “địa hình” chúng nó chuẩn bị pose ảnh thì…tôi không dám đứng dậy luôn!!! Cả đám chen chúc đứng trên hòn đá nhỏ xíu….giữa dòng là nước đang chảy siết….thêm tôi nữa….chắc tiêu quá!!!

-Thôi…tụi bây chụp đi!!! Tao….đang mệt!!!

-Ra đây đi!!! Mày nhát quá hà….

-Không có sao đâu!!! ra pose nhanh rồi vô!!! Nắng quá nèh thằng kia!!

-Em ra chụp với nhóm luôn đi!!! Góc chụp này đẹp lắm….-anh Thuần cũng đã lên

tiếng….làm tôi không biết đường nào để mà từ chối nữa!!! Hiz..

-Từ từ….ra ngay!!! -tôi miễn cưỡng đứng dậy bước đi!!! Nhìn xuống chân thấy dòng nước đang chảy siết mà tôi cảm thấy hồi hộp,lo lắng ghê!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:46

CHAP 91:

-Má ơi!!! Sao trơn lùi vậy nèh??? -tôi run run bước từng bước trên những hòn đá bám đầy rêu…đi không khéo là nằm một đống cho xem!

-Qua đây đứng với tao nèh Lâm!!! Nhanh lên đi…nắng quá hà!!! -com Mi hối thúc tôi…nó đâu biết tôi đang sợ té đến thế nào đâu? ?

-Thôi…không chụp nữa!!! Mất cả hứng!!!

Đột nhiên tên nhok ấy “dở chứng” lên….mặt hầm hầm bỏ đi vào bờ…khiến cả bọn trố mắt ra nhìn.

-Khanh…chụp 1 tấm thôi mà!!! Anh Lâm…nhanh lên đi anh!!! -tay con Vi thì cứ níu kéo lấy hắn…còn miệng thì thúc giục tôi!!! Rõ chán!!!

-Thôi..mọi người chụp đi!!! Khanh không có chụp đâu!!! -nói xong…hắn hất tay con Vi sang một bên..chân bước nhanh vào bờ…

-Khanh….chụp với Vi một tấm đi!!!

Nhỏ Vi vẫn không ngừng “níu kéo”…mặc kệ tụi nó…tôi cũng gần ra tới được chỗ rồi!!!

-Không là không mà!!! -lần này thì tôi thấy rõ hắn hất tay con Vi khá mạnh…cú hất đó đã làm hắn chới với không đứng vững trên những hòn đá trơn lùi này….và thế là….

-Khanh…coi chừng té đó!!! -con Vi chỉ kịp la lớn lên thì hắn đã mất đà thật rồi!!! Bất thình lình có cái gì đó giật mạnh cánh tay tôi…..hoảng hồn nhìn kỹ lại thì mới biết là tên nhok ấy….hắn sợ té nên đã “bám”đại vào cái gì mà hắn có thể “bám” được….và đó chính là cánh tay của tôi!!!

-Buông…buông ra coi!!! Té bây giờ…..-vừa dứt lời thì quả thật…..tôi cũng mất đà theo hắn luôn!!! Trong cái giây phút “nghẹt thở” ấy….tôi tưởng chừng mình đã tiêu mất rồi!!!

TÙMMM…..

Một cú ngã khá to khiến lũ con gái la nháo nhào lên! Anh Thuần vội quăng máy ảnh xuống đất mà tới ứng cứu…..

-Mấy đứa bình tĩnh đi!!! -anh Thuần vội trấn an….

Trong cái dòng nước siết lạnh đó….tôi không dám mở mắt ra để nhìn cảnh tượng “kinh hoàng “này….tay tôi cứ víu chặt lấy thân người của thằng nhok đó!!! Vừa sợ,vừa tức vì bị “ăn” theo cú ngã của hắn!!! Nhưng….tôi có thể cảm nhận được dường như hắn đang cố sức để đưa cả 2 lên bờ…..tay hắn ôm lấy eo của tôi…đang rướn thân người để ngoi lên mặt nước chảy siết!!!

Trên bờ…mọi người cùng nhau tìm cách đưa cả 2 lên….loay hoay gần 5 phút….tôi mới thoát khỏi cơn “khủng hoảng”…

-Lâm….mày có sao không??? ?

-Mở mắt ra đi mày!! Đừng làm tụi tao sợ nha!!!

Tiếng mấy đứa bạn lo lắng khi thấy tôi cứ nhắm tịt mắt….có đứa còn ác hơn…tát vào mặt tôi một cái rõ đau…may cho nó là tôi không thấy…nếu không thì “hậu quả “khó lường trước được!!!

-Huhuh…tao còn sống hay đã chết rồi??? -tôi run run nói được vài chữ!

-Còn sống pa ơi!!! Chết đâu mà chết!!

Tôi từ từ hé mắt ra…trông thấy ánh mặt trời le lói mà lòng mừng vô bờ bến…Diêm Vương chưa réo gọi tôi xuống với ổng!!!

-Em có sao không Lâm??? -anh Thuần từ tốn hỏi thăm tôi….

-Em…em không sao!!!

-Cho anh xin lỗi nha!!! Dẫn em đi chơi mà khiến em bị thế này….anh thấy áy náy

quá!!! -giọng anh Thuần như chùn lại…anh đúng là khéo lo!! Có phải là do anh làm đâu??? Mà do thằng em đáng ghét của ảnh làm kìa!!!

-Em không có sao mà!!! Anh đừng căng thẳng quá!!! -tôi ráng nở nụ cười cho anh

cảm thấy nhẹ lòng…mặc dù….tôi cười như mếu!!!

-Thôi…anh đưa em về lều cho em thay đồ nhé!!!

-Khỏi đi anh ơi…em đi một mình được rồi!!! Lát thay đồ xong em ra đây lại với mọi người!!!

-Em đi được không??? Thấy mặt mày em tái mét hà!!!

-Được mà…không sao đâu!!! -tôi xua xua tay mà nói…chứ để anh dẫn về lều thay đồ…ngại chết!!!

Tự dưng….tôi nhớ ra “nguyên nhân” làm tôi xém chết đuối….cố gắng dùng con mắt thật “thâm hiểm” nhìn vào thằng nhok đó…thì bắt gặp nhỏ Vi đang lo sốt vó khi thấy chân hắn bị chảy máu khá nhiều!!!

-Khanh có đau không??? Để Vi về lều lấy bông băng cho Khanh nha!!!

-Khỏi đi!!! Khanh tự về lấy được rồi!!! -nói xong…hắn gượng đứng dậy…mặt mày nhăn nhó …có vẻ là đau lắm đây!!!

-Thôi….Khanh ngồi yên đi!!! Chảy máu nhiều vậy mà còn đi đâu??? Để Vi đi cho!!! -nhỏ sốt sắng,nhiệt tình bao nhiêu thì càng bị thằng nhok đó dửng dưng bấy nhiêu!

-Đã nói là khỏi mà!!! Vi cứ lằng nhằng vậy hoài làm Khanh bực bội lắm,biết không??? -hắn quát rõ to…mọi người ai cũng nghe được!!! Chắc nhỏ Vi “quê độ” lắm đây…thấy cũng tội nghiệp ghê!!! Yêu chi người cộc cằn,khó ưa như hắn mà khổ!

-Vậy em với Khanh về thay đồ đi nha!!! Rồi có gì em ra đây chơi…để thằng Khanh nghỉ ngơi cũng được!!!

-Dạ…em biết rồi!!! -nói xong…tôi cũng lủi từng bước đi lều….buổi đi chơi đang vui vẻ mà tự dưng tôi mất cả hứng!

**************

Suốt dọc đường đi….tôi với hắn chẳng nói với nhau câu nào!!! Hắn đi trước…tôi lủi thủi theo sau….nhìn cái chân đang rướm máu mà tôi nổi cả da gà….hắn chịu đau hay thật!!!

-Nèh….đi nổi không đó??? -tôi bất giác mở miệng hỏi…

-Nổi!!!

-Nổi thì tự mà đi đi!!! -tôi lầm bầm trong miệng khi hắn trả lời cộc lốc…cái tính sao mà khó ưa đến thế!!!

-Uj dza….

Đột nhiên hắn quỵ xuống…khiến tôi giật cả mình….liền chạy lại xem hắn có bị gì không!

-Nèh…đau thì cứ nói đau!!! Cần gì phải cố chịu đựng như thế???

-Kệ tôi!!!

-Nhok cứ như vậy thì tôi bỏ mặc luôn đó nha!!! Đứng dậy tôi dìu cho mà đi!!! -quát hắn mà trong lòng không thấy đã tức chút nào!!! Hắn mà là em tôi chắc tôi úynh ngày mấy trăm lần quá!!

-Đã nói không cần mà!!! -hắn cự nự…tôi thì cứ mặc kệ….một tay xốc hắn dậy…tay kia đỡ lấy hắn…..

-Đi từ từ thôi!!!

Tự dưng hắn không phản ứng gì nữa cả!!! Tôi vẫn cứ thế….dìu hắn đi một đoạn về lều….2 đứa cũng không nói gì với nhau nữa!!! Nhưng cái cảm giác lành lạnh ở quần áo….cái hơm ấm từ cơ thể hắn truyền sang tôi….sao mà nó làm tim đập nhanh thế nhỉ???
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:46

CHAP 92:

-Nhanh giùm cái đi!!! -ở ngoài hắn cứ thúc giục….đâu biết rằng tôi phải “tút” lại sau cú ngã mém chết vừa rồi!!

-Rồi đó!!! -vén tấm cửa lều….tôi hậm hực bước ra ngoài.

Bỗng thấy hắn đứng bật dậy mà tôi hết cả hồn…..cái chân còn đang rướm máu….ấy thế mà hắn chịu đựng hay thật!!!

-Đi từ từ thôi! Coi chừng vết thương đó!!! -tôi tỏ vẻ quan tâm…mặc dù vẫn rất là không ưa hắn.

Ngồi mãi gần 5 phút….nghĩ trong đầu không biết hắn làm gì ở trong mà lâu thế nhỉ??? Định mở miệng hỏi thì bất thình lình hắn từ trong bước ra…ngoái đầu nhìn lại thì….sao mà dễ thương thế không biết??? Thân người cao ráo của hắn được tôn lên bởi chiếc áo thun thể thao trắng,quần sooc đen….dáng thế này thì làm người mẫu được rồi đấy!!! Tự dưng tôi cảm thấy….sốn con mắt ghê!!!

-Ấy có muốn đi chơi thì đi đi! Tôi ở đây 1 mình được rồi!!!

-Đi gì nữa mà đi!!! Nãy có hứng….bị nhok quăng xuống nước là mẩt hết cả hứng rồi!!! -tôi xỏ xiên hắn…

-Cho tôi xin lỗi!!! Tại lúc nãy cũng hoảng quá…không biết nắm lấy cái gì…thấy ấy đứng gần nên….-hắn ấp úng…trông mới con nít làm sao!

-Thôi….không sao! Tính tui không có nhỏ mọn đâu! Biết xin lỗi là tốt rồi!!!
-Uj….

Nghe hắn rên…tôi quay sang thì hỡi ôi….vết thương ở chân hắn giờ rỉ máu ra nhiều hơn,dường như đang có dấu hiệu nhiễm trùng!

-Nhok ngồi yên đó đi!!! Để tui vào lều xem thuốc thang gì không??? -tôi cuống cuồng khi nhìn thấy máu me bê bết như thế!!!

-Ấy tìm trong balo của nhỏ Vi đó!!! -hắn nói mà cái mặt nhăn như khỉ….chắc là đau lắm đây!!!

-Ừh ừh….

Nghe theo lời thằng nhok…tôi mở balo con Vi ra thì quả thật….không có gì ngoài thuốc và thuốc!!! Con này đi chơi hay đi khám bệnh không biết nữa??? Nhưng dù gì thì đây cũng là dịp để sử dụng!

-Có rồi đây!!! -tôi lăng xăng chạy ra ngoài…trên tay là một đống bông băng thuốc đỏ!

-Xem nào….trước tiên là phải khử trùng trước! -tôi đăm chiêu…tỏ ra vẻ “chuyên nghiệp”….nhưng thật sự thì nhìn vết thương của hắn…tôi chỉ muốn ói!!!

-Ấy làm được không đó??? Hay là để tôi làm được rồi!!! -ánh mắt đa nghi của hắn đang xem thường tôi! Thật đáng ghét!!!

-Yên tâm!!! Cái này dễ mà!!! Ngồi yên đi…đừng có nhiều chuyện!

Gần nửa tiếng trôi qua…sau sự miệt mài của tôi…..cùng với những tiếng thét kinh hoàng của hắn khi phải “chịu đựng”…tôi đã hoành thành “sứ mệnh” của mình….tuy hình thức bên ngoài…không được đẹp cho lắm!!! ^^~

-Xong rồi đó!! Mệt ghê vậy!!! -tôi lấy tay lau mồ hôi đang nhễ nhại trên trán…thở phào nhẹ nhõm.

-Hiz…ấy băng nhìn thấy ghê quá hà!!! Không đều gì cả!!! -hắn nhìn cái chân bị tôi quấn một nùi băng mà…mếu máo.

-Đòi hỏi quá!!! Tui làm hết khả năng của mình rồi!!! Bux bội…
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:48

Nhưng mà….trông cũng hay hay!!!

Giây phút lặng đi…..nhìn hắn mân mê cái chân đang bị thương mà cười tủm tĩm một mình….sao tôi thấy hắn đáng yêu đến lạ!!! Nụ cười như một đứa con nít đang nô đùa cùng đồ chơi của mình vậy!!! Mún vẹo má hắn một cái…nhưng không dám!!!

-Cảm ơn ấy nha!!!

-Không có gì!!! Tính tui thương người là vậy mà!!!

-Uhm….

Chúng tôi im bặt…không nói gì mấy phút….tự nhiên không gian yên ắng hẳn đi…..gió ngừng thổi,chim ngừng ca hót,ngay cả tiếng loạt xoạt của những âm thanh khác cũng không còn….

-Hôm qua…ấy với anh ba tôi nói chuyện gì với nhau mà lâu thế???

-Chuyện gì…là chuyện gì??? -giật mình khi nghe hắn hỏi câu này….thì ra đêm qua chắc hắn cũng không ngủ được!

-Àh…tụi này nói chuyện trên trời dưới đất ấy mà!!! -tôi đánh trống lảng…sợ thằng nhok biết được sẽ buồn…

-Thôi!!! Giấu làm gì??? Tôi biết hết cả rồi!

-Tui…tui có giấu nhok cái gì đâu???

-Chuyện anh tôi sắp đi nước ngoài chứ gì!!!

Hắn làm tôi thấy “quê” ghê….biết rồi mà còn hỏi…làm tôi thành kẻ nói dối bất đắc dĩ!

-Ừh thì…đúng là vậy!!! Nhưng nhok cũng đừng buồn!!! Đối với anh Thuần…nhok vẫn là người ảnh yêu thương nhất mà!!!

-Buồn gì đâu??? Tôi phải vui mới đúng!!!
???

Tôi tròn xoe mắt nhìn hắn….không hiểu hắn nói vậy là ý gì???

-Lúc còn nhỏ,ba anh em chúng tôi yêu thương nhau lắm…nhưng do biến cố gia đình,anh hai đã đi mãi mãi….anh ba thì từ một đứa hiền lành,ngoan ngoãn bỗng chốc thay đổi….còn tôi….cũng e dè với cuộc sống này hơn!!!
Hắn nhìn về nơi xa xăm….ánh mắt chan chứa kỷ niệm!!! Ba anh em họ….dường như đều có nỗi niễm của riêng mình!

-Ấy biết không??? Tôi quý anh ba lắm…nhưng từ khi anh ấy thay đổi…tôi cũng dần xa lánh anh!!! Mỗi lần anh quan tâm tôi,cho tôi tiền hay bánh kẹo….tôi đều cộc cằn,tỏ vẻ khó chịu….thậm chí tôi còn nói với anh rằng:”Anh tránh xa em ra đi!!! Em không thích những người như anh!!! Em sợ lắm!!! “….lúc ấy…anh chẳng nói gì cả…chỉ cười rồi bỏ đi!!! Nghĩ lại….tôi thấy mình thật ngu ngốc…

-Dù sao cũng là quá khứ rồi!!! Nhok đừng tự dẳn vặt bản thân mình nữa!!! -tôi nhỏ nhẹ an ủi hắn….trong lòng cũng có chút bùi ngùi…

-Khi lớn lên rồi…tôi mới cảm nhận được nỗi khỗ của anh!!! Anh đã chịu đựng quá đủ rồi!!! Bản thân làm em mà tôi không giúp được gì cho anh….còn gây tổn thương cho anh nữa!!! Nay anh ấy quyết định tìm lại hạnh phúc cho riêng mình,tôi cũng chẳng có lý do gì để mà ngăn cản!!!

-Uhm….nhok biết nghĩ vậy là tốt!!!

Tự dưng hắn nhìn sang tôi…nhìn không chớp mắt…khiến tôi bị “đơ” ngay!

-Gì…gì vậy???

-Ấy giống Đan ở một điểm….ấy biết là điểm gì không???

-Tui…tui có quen với Đan đâu mà biết!!! -tôi ấp úng….tự dưng hỏi người ta như thế!!! Chẳng lẽ…tôi đẹp giống như Đan àh???

-Ấy có nụ cười hồn nhiên như Đan vậy!!! Rất đẹp…..
Nghe hắn nói xong…tôi chưng hửng….chắc bây giờ mặt đã đỏ như quả gấc mất rồi!!! Biết làm sao bây giờ???

-Nhưng ngoài điểm đó ra!!! Ấy chẳng được cái gì nữa cả!!! Hậu đậu,bê bối,hung dữ….

Khen được một câu….hắn như tạt gáo nước lạnh vào tôi khi nói những từ ấy!!!

-Im đi!!! Nói tui hung dữ…tui úynh nhok ráng chịu!!!

-Đó!!! Tôi nói có sai đâu!! -hắn cười “đểu”….càng làm tôi muốn bay vào…”cấu xé” hắn ghê!!!

-Nhưng mà nèh…

-Cái gì??? -tôi hậm hực nói…

-Tuy anh ba của tôi đi rồi!!! Nhưng điều kiện là ấy chăm sóc cho tôi thì…xin miễn nhé!!!

Hắn làm tôi quê độ lần 2…làm như tôi muốn làm “vú em” cho hắn lắm vậy!!!

-Yên tâm!!! Tui cũng không đủ khả năng để chăm sóc một thằng như nhok đâu!!! Bực bội….đi ăn đây!!! – tôi đứng bật dậy….phủi quần rồi bước vào trong lều….cái thằng nhok này làm tính tình tôi thay đổi chóng mặt!!! Lúc thì khiến tôi hiền như nai tơ….lúc thì hắn biến tôi thành ác quỷ lúc nào không hay!!!

CHAP 93:

CẠACHH….

Sau tiếng mở cửa là những bước chân lẹp xẹp của tôi đang lê vào nhà!!! Đi chơi thì không thấy mệt….nhưng về sao thấy đuối quá!!! Giờ chỉ mong lên phòng dọn balo,sau đó tắm cho mát mẻ rồi leo lên giường..”thăng” một giấc!!!

-Đi chơi dữ há!!!

Giọng của thằng Tiến…nó đang ngồi rung đùi vừa ăn snack,vừa xem tivi…trông có vẻ nhàn hạ làm sao!!!

-Mệt gần chết!!! Còn cơm không mày??? -tôi thều thào nói.

-Hết rồi! Lát chịu khó đi ra ngoài ăn cơm tiệm đỡ đi!!!

-Hiz…tao đi về mệt quá mày ơi!!! Hay tao gửi tiền mày mua giùm tao nha! Nha….-tôi cố nài nỉ nó…thằng này thì khỏi nói….chỉ cần tôi “dịu giọng”một chút là nó sẽ răm rắp nghe theo!!! Nhiều khi thấy nó ngốc đến tội nghiệp mà thôi cũng kệ!

Nó lườm tôi một cái…..cũng ngừng nhai snack luôn!! Khiến tôi tò mò không biết nó đang nghĩ gì trong đầu?

-Đi tắm đi rồi lát tao mua cho!!!

-Cảm ơn mày nhiều nha Tiến iu dấu!! Hihih…-tôi hí hửng…ôm lấy cổ nó một cách vô tư rồi xách balo lên phòng….

**********

Đang mở balo để lấy đồ….đi chơi có 1 ngày 1 đêm mà tôi “ngốn” hết 5 bộ…..chưa tính đến vụ “lọt sàn” với thằng nhok kia nữa!!! Phen này giặt đồ mệt nghỉ luôn!!! Tự dưng tôi sực nhớ ra một chuyện….hối hả tìm kiếm “nó” trong balo…hy vọng tính hậu đậu không làm tôi để quên nó trên xe!!!

-Phùu…

Thở phào nhẹ nhõm….tôi đã tìm thấy “nó”…”nó” chính là món quà nhỏ mà anh Thuần đã tặng cho tôi trước khi cả bọn chuẩn bị về lại Sài Gòn! Anh ấy cũng thật đáng yêu….tặng quà mà chỉ biết dúi vào tay người ta…rồi nói một câu ngắn gọn:”Quà cho em trước khi anh sắp đi đấy!!! “…hình chú ngựa gỗ có con mắt bằng pha lê lấp lánh trông thật đẹp mắt!!! (Tuy tôi không biết là thật hay giả ^^! ) nhưng nó sẽ mãi ở bên tôi!!! Hy vọng….anh sẽ có được hạnh phúc mà bấy lâu nay anh đang tìm kiếm!

********************

-Tao tắm xong rồi nèh! Đi mua cơm giùm tao đi Tiến iu dấu!!! -tung tăng bước ra nhà tắm…nhưng lên đến phòng khách thì không thấy thằng đó đâu cả!!! Chỉ có gói snack đang ăn dang dở nằm trên bàn thôi….thiết nghĩ chắc nó đi mua cơm cho tôi rồi!!!

Đành xem tivi ăn snack chống đói vậy!!!

Đang chăm chú theo dõi phim hoạt hình bênh Disney….thì bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên! Giật mình tưởng là của tôi…nhưng sau đó mới phát hiện là không phải…thì ra là của thằng Tiến…nó đi mà để quên ở nhà!!!

Ban đầu tôi định không quan tâm là ai…nhưng điện thoại cứ reo inh ỏi….khiến tôi muốn điên cả đầu!!! Bèn với lấy nó định nghe thì bỗng giật mình….nó add tên người này là “Mai Yêu”!!! Thì ra….cu cậu đã có “bóng hồng” rồi! Bất ngờ ghê!

-Êh thằng kia!!! Nhiều chuyện hả mày???

Tự dưng nó từ đâu xuất hiện….khiến tôi giật cả mình…xém nữa là rớt cái điện thoại luôn rồi!!!

-Có…có đâu!!! Thấy nó reo hoài…tao định tắt chuông thôi hà!!! -tôi biện minh…

-Liệu hồn nha mày!!! Ăn cơm đi!!! -nó quăng hộp cơm xuống bàn…rồi giật lấy cái điện thoại từ tay tôi…sau đó lủi ra ngoài thật nhanh!!! Đúng là…nó có “ghệ” rồi….bày đặt giấu diếm!!!

-Tao chỉ định nghe giùm mày thôi mà!!! Làm gì dữ vậy??? Vì gái mà chưởi bạn thân của mày àh??? Đồ….dại gái!!! -tôi bực tức…không biết làm gì ngoài việc chưởi sau lưng nó mà thôi!!!

*******************

-4 em cầm lấy!!!

Tôi,Mi,Đào và Oanh ngẩn ngơ nhìn tờ kiểm điểm mà bà cô đang cầm trên tay…. hậu quả của việc cúp học ngày hôm qua!!!!

-Đào…em là lớp trưởng…ấy thế mà nghỉ học không báo cô biết trước!!! Em nên xem lại cách quản lý lớp của em đi nhé!!! Cô không hài lòng đâu đấy!!!

Bị mắng….con Đào chỉ còn biết cúi gầm mặt xuống…tội con nhỏ…chắc là quê lắm đây!!!

-Còn em nữa!!!

Tự dưng bà cô “lia” hướng sang tôi….chỉ thẳng vào mặt nữa mới ác!!!

-Em đã nghĩ quá số tiết quy định…nếu em còn nghỉ một lần nữa thì tôi sẽ cấm thi môn của tôi!!! Em rõ chưa??? ??? -bả “đay nghiến”….khiến tim tôi muốn rụng rời ra ngoài!

-Dạ…dạ….

-Về chổ hết đi!!!!

Sau câu lệnh….4 đứa tụi tôi lủi thật nhanh về bàn….ngồi xuống mà tim vẫn đập nhanh,chân vẫn run!!! “Sát khí” của bà cô này quả thật ghê gớm!!!

**************

-Hiz…quê quá mày ơi!!! Bả làm tao muốn chui xuống đất cho rồi!!! -con Đào sụt sùi….khi cả bọn ra canteen họp nhóm!

-Thôi kệ đi mày ơi!!! Lâu lâu nổi loạn một bữa….sợ gì??? -con Mi an ủi theo kiểu cách…ngang tàn.

-Uh…mày thấy thằng Lâm không??? Nó bị bà cô đay nghiến còn hơn mày…mà vẫn tỉnh bơ kìa??? -nhỏ Oanh châm vào…tự dưng lấy tôi làm ví dụ….rõ khùng!

-Mặt nó dày lắm!!! Còn tao…tao yếu đuối mà!!!

-Tao úynh mày giờ nha con kia!!! Nói ai mặt dày hả mày??? -tôi phản ứng ngay khi con Đào trêu chọc…

Títt…títt….

Cả đám đang ngồi ngắm trai….bỗng điện thoại tôi báo có tin nhắn!!! Mở ra xem thì tôi bàng hoàng….thằng nhok Khanh nói là ông của nhỏ Vi bị té cầu thang….phải đưa vào bệnh viện gấp!!!

-Gì vậy mày??? Sao mặt mày thất thần thế??? ? -tụi bạn nó tò mò.

-Ông của nhỏ Vi bị té cầu thang nhập viện rồi!!!

-Trời!!! Gì ghê vậy??? Có nghiêm trọng không mày???

-Tao không biết nữa!! Thằng Khanh mới nhắn cho tao nèh!!! Chắc lát tan học…tụi

mình vào thăm ông ấy chút đi!!! Tụi mày thấy sao??? -tôi đưa ra ý kiến…

-Uh…phải vậy chứ sao??? Dù sao ông cũng tốt với tụi mình mà!!!

-Ok!!! Quyết định vậy đi!!!

***********************

Loay hoay mãi gần cả tiếng….chúng tôi mới có mặt tại bệnh viện…theo như tin nhắn mà nhok Khanh nhắn cho tôi….phòng của ông nằm tận lầu 3….nhưng sao đi cả hành lang rồi mà vẫn không tìm thấy!!!

-Êh…đúng chỗ không đó mày??? Đi nãy giờ có thấy ai quen đâu??? -con Mi lo lắng…

-Thằng Khanh nó nhắn cho tao chỗ này mà!!! Không lầm lẫn đâu!!! -tôi nói…nhưng trong lòng cũng lo lắng không kém tụi nó.

Bất thình lình….tôi nhìn thấy tên nhok ấy cùng nhỏ Vi…đang “tình tứ” đi bên nhau!

-Êh êh…2 đứa nó kìa tụi bây!!! -tôi chỉ tay….mà miệng cứ lia lịa nói.

-Trời ơi!!! Mừng ghê vậy!!!

-Vi!!! Khanh!!! -con Oanh hét lên rõ to…khiến bao nhiêu cặp mắt đổ xô vào 4 chúng tôi….con này tính tình “sỗ sàng” dễ sợ!

-Ủa??? Mấy anh chị làm gì ở đây vậy??? -nhỏ Vi trố con mắt đỏ hoe nhìn chúng tôi.

-Khanh nhắn tin cho Lâm biết đó!!!

-Ông của em sao rồi??? -tôi hỏi han…

-Ông đang truyền nước biển anh àh!!! Tuy không có gì nghiêm trọng nhưng ông bị tăng huyết áp!!! Đến giờ chưa tỉnh nữa!!! -nhỏ nói trong tiếng nấc…

-Thôi!!! Chắc không sao đâu…em đừng lo lắng quá!!! -con Đào ôm lấy nhỏ mà an ủi…

Bất chợt nhìn sang hắn….vẫn cái chân bó băng….nhưng dường như tôi thấy nó đã bớt sưng rồi!!!

-Ấy đi với tôi xuống mua nước nhé!!!

-Ừh ừh…-tôi chỉ biết nghe theo hắn…chứ thật sự giờ vào đây tôi cũng chả biết làm

gì!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:48

CHAP 94:

Lủi thủi theo sau lưng hắn xuống mua nước…. tôi muốn bắt chuyện hỏi han tình hình ông của nhỏ Vi,nhưng thấy mặt hắn cứ đăm đăm nên đành thôi vậy!

-Ấy uống gì? Nước suối hay nước ngọt???

-Thôi! Tui không uống đâu…nhok mua cho mấy người kia được rồi!!! -tôi xua xua tay…mặc dù trong lòng cũng đang khát nước lắm!

-Uống gì nói nhanh đi! Bày đặt mắc cỡ nữa!!!

Bị hắn nói trúng “tim đen”…tuy tức lắm nhưng mà dù sao hắn cũng…nói đúng!!! Nên đành nhịn vậy!!!

-Uống Cola!!! -bĩu môi…tôi nói.

**********************
-Ông sao rồi tụi bây??? -tôi hỏi đám bạn khi thấy ông vẫn còn nằm bất động trên giường.

-Nói chung là qua cơn nguy hiểm rồi!!! Nhưng bác sĩ vẫn đang theo dõi…vì ông mắc chứng bệnh tim nữa mày ơi!!!

Nghe con Mi nói mà tôi thấy đau lòng ghê! Bình thường ông vui vẻ,khỏe khoắn bao nhiêu thì bây giờ….nhìn ông tiều tụy bấy nhiêu!!! Hình ảnh của ông làm tôi nhớ lại người bà quá cố của tôi…..cũng mới cười đùa đó…ấy mà…..

*******************

Ở trong đây cũng đã lâu…đến lúc chúng tôi phải về!!! Sau khi chào tạm biệt gia đình của nhỏ Vi….nhỏ cùng thằng nhok theo chân tụi tôi ra đến ngoài cổng!

-Anh chị đi về cẩn thận nhé!!! Em thay mặt ông của em cảm ơn anh chị nhiều lắm! -nhỏ Vi nói với giọng thều thào,thiếu sức sống….việc này cũng dễ hiểu thôi mả!

-Có gì đâu!!! Em cũng đừng đau buồn quá nha! Nhớ ăn uống đầy đủ đó!

-Thôi! Tụi chị về nha em!!! Có gì để bữa khác tụi chị ghé qua thăm ông của em nữa!!!

Cả bọn chuẩn bị quay gót đi….thì bỗng tên nhok ấy gọi tôi lại….thắc mắc không biết có chuyện gì?

-Gì thế??? -tôi hỏi.

-Ấy có thể nói chuyện riêng với tôi một lát được không???

Trước sự tò mò của đám bạn…và ngay cả bản thân tôi….buộc lòng tôi phải đi theo hắn!

-Tụi bây về trước đi! Lát có gì tao đi làm luôn! -tôi quay sang thì thầm với tụi nó.

-Uh…vậy tụi này về trước!!! Nhưng mai đi học…mày phải tường thuật chi tiết câu chuyện này đó nghe chưa!!! Không thì….-con Mi vừa nói vừa làm động tác “cắt cổ”….định uy hiếp tôi đây mà!!!

-Biết rồi biết rồi!!! Về nhanh đi!!! -tôi thúc giục.

-Vậy…Vi cũng lên với ông nha!!! Khanh…cứ nói chuyện đi há! -trong lòng nhỏ Vi chắc cũng tò mò không kém…nhưng ngoài mặt không biểu hiện ra thôi!

***********************
Theo hắn vào trong khuôn viên bệnh viện….hai chúng tôi ngồi nấp dưới tán cây mà vẫn không tránh khỏi cái nắng gắt gỏng của mùa hè!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:49

-Rồi đó!!! Có gì thì nhok nói đi! -tôi vừa nói vừa lấy tay lau mồ hôi đang nhễ nhại!

-Tôi muốn ấy giúp tôi một chuyện!!!

-Chuyện gì??? -tôi thắc mắc.

-Uhm….tôi muốn ấy chịu khó làm tăng ca với tôi! Được không???

-Tăng ca àh??? -tôi trố mắt nhìn hắn.

-Thì tức là…đi làm sớm hơn,về trễ hơn đó mà!!!

Nghe hắn nói xong tôi giật cả mình…nếu đồng ý thì thời gian đâu tôi ngủ nữa??? Nhưng từ chối thì thật không phải đạo…dù sao ông cũng đã từng giúp đỡ tôi nhiều…nay thằng nhok đưa ra yêu cầu này cũng chỉ vì muốn tốt cho tiệm bánh của ông mà thôi!!!

-Sao? Ấy không chịu hả???

-Làm gì có!!! Tui…tui chỉ đang lo làm về trễ quá…không có bus cho tui về mà thôi!!! -tôi lấp lửng…

-Cái này thì yên tâm! Có gì tôi chở ấy về cho…không lấy tiền công!!! Chịu chưa???

Hắn nói đến nước này thì tôi phải đành….chấp nhận mà thôi!!!

-Uhm…vậy cũng được!!! Nhưng hứa là phải làm đó nha! Để tui về một mình là nhok biết tay tui!!!

-Tôi hứa là làm mà!!! Vậy…ấy ở đây với tôi chút xíu nữa đi…rối lát tôi chở qua tiệm bánh luôn!!!

-Nhưng…..-tôi ấp úng nói….

-Nhưng gì???

-Tui đói bụng quá!!! Để tui đi ăn rồi tính gì thì tính nha!!! -tôi xoa xoa cái bụng đang sôi sùng sục…

-Bó tay luôn!!! Chịu khó ở lại một chút nữa đi…rồi tôi chở tới chỗ này ăn miễn phí!!!

-Miễn phí hả??? -nghe hắn nói câu này…mắt tôi tự dưng “sáng rỡ” hẵn lên!

-Cái đồ…tham ăn!!!

-Ừh thì kệ tui!!!

-Già đầu mà như con nít!!!

-Đỡ hơn đồ con nít mà như ông già!!!

Suốt đường lên phòng của ông…hai chúng tôi không ngừng nói sock nhau!!! Khiến đi tới đâu người ta cũng nhìn tụi tôi tới đó….ngại ghê vậy!!!

*********************

-Khanh….đi ăn với anh Lâm àh??? -nhỏ Vi ngạc nhiên nhìn chúng tôi…khi nghe hắn nói cho nhỏ nghe về việc này.

-Uh…Khanh với Lâm đi ăn xong sẽ ghé tiệm luôn!!! Vi cứ về nhà nghỉ ngơi đi…khỏe rồi hãy ra tiệm…biết chưa???

-Vậy….vậy cũng được!!! Khanh đi xe cẩn thận nha!!! -vẻ tiếc nuối hiện rõ trên khuôn mặt của nhỏ….ấy thế mà thằng nhok vẩn dửng dưng như không có gì!!!

-Nèh! Bộ không có chút động lòng gì sao??? -tôi hỏi khéo hắn khi cả hai đã ra đến bãi giữ xe.

-Động lòng gì??? -hắn giả vờ ngây thơ.

-Thì Vi đó!!! Quan tâm nhok vậy nhok không cảm động sao??? -tôi cười cười gian xảo….

-Thôi đi! Ấy đừng nhiều chuyện!!! Ngồi cho chắc đó!!!

Dứt lời…hắn rồ ga một phát làm xém tý tôi té nhào xuống phía sau…cũng may đã kịp thời “ôm” eo hắn lại!!! Cái thằng đáng ghét!!!

-Chạy từ từ thôi!! !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

*********************

Suốt dọc đường đi tôi không dám mở mắt ra…..vì sợ nếu nhìn thấy hắn chạy như bay chắc tôi té xỉu quá!!! Ngồi trên xe mà tôi cứ cầu nguyện suốt….

-Tới nơi rồi!!!

Nghe hắn nói….tôi mới từ từ mở mắt ra….không tin trước mắt mình là một ngôi biệt thự sang trọng….chẳng biết nơi này là đâu mà hắn lại chở tôi tới đây nữa???

-Đây….đây là đâu vậy??? -tôi ngơ ngác nhìn xung quanh mà hỏi.

-Cậu út về rồi hả?? Lâu quá rồi không gặp cậu nha!!!

Nghe có tiếng người….tôi quay sang thì thấy cánh cổng trước nhà hé mở dần…để lộ bên trong là một cơ ngơi hoành tráng…..không thể tin nổi vào mắt mình!!! Mà thậm chí tôi chẳng biết đây là đâu nữa???

-Đi theo tôi!!! Đứng đó nhìn cái gì mà nhìn???

Tôi hệt như dân quê mới lên tỉnh vậy…mặt cứ đờ đẫn ra!!!! Chỉ biết răm rắp và ngại ngùng đi theo hắn….

-2 đứa tới rồi đó hả???
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:49

CHAP 95:

Thật ngạc nhiên…anh Thuần cũng có mặt ở đây nữa!!! Cách ăn mặc của anh xuề xòa quá…chỉ có chiếc áo ba lỗ cùng với quần đùi….nhìn anh tôi thấy ngại ngại ghê!!!

-Vào đi Lâm!!! -anh Thuần cởi mở nói…

-Dạ…mà đây là…

-Là nhà của tụi anh đó! Hihih…

Anh dứt lởi thì tôi “đơ” luôn…dẫu biết nhà anh giàu…nhưng tôi đâu có ngờ nó giàu quá sức tưởng tượng của tôi như vậy!

-Sao cái mặt cứ đơ ra thế??? Bộ lạ lắm àh??? -thằng nhok đó châm chọc…

-Làm…làm gì có!!! -tôi chối phay…

-Nãy Khanh có điện thoại cho anh…nói là nó với em sẽ tới đây ăn cơm nên anh cũng ngồi đợi 2 đứa tới luôn!!! Làm đói meo nãy giờ!

Tai thì tôi lắng nghe anh nói…..nhưng mắt thì đảo lia lịa xung quanh….từng món trong nhà này,tôi nghĩ không có cái gì là rẻ cả!!! Cách bài trí,sắp xếp cũng rất hài hòa….đơn giản nhưng toát lên vẻ sang trọng!!! Ôi….thật đúng là mở rộng tầm mắt!

-Vú ơi! Dọn cơm lên giùm con đi!!!

-Lâu lắm mới thấy 2 anh em cậu ngồi ăn cơm chung với nhau đó nha!!! Làm vú nhớ lại lúc 2 đứa còn nhỏ ghê!!! Ấy thế mà cũng mấy năm rồi nhỉ???

Trước mặt tôi là người đàn bà đã lớn tuổi…tóc cũng đã điểm sương mai….tuy nhiên ánh mắt hạnh phúc khi bà nói ra những lời này thì không giấu đi đâu được!!! Chẳng lẽ người trong gia đình hiếm khi nào có những buỗi ăn cơm như vậy sao???

-Ngồi đi em! Cứ ăn tự nhiên nhé…đừng có ngại gì cả!!! -anh Thuần nhìn tôi cười thân thiện..

-Vâng…vâng ạh!!!

-Chắc cũng đã hơn 2 tháng chú mày chưa về thì phải??? Lát có muốn lên phòng xem mọi thứ có khác gì không???

-Thôi…tôi ăn xong là đi liền!!! Gặp ổng bả mắc công lắm!!! -thằng nhok vừa nói….vừa gắp đồ ăn lịa lịa….

-Đừng lo! Thường ổng bả đi tới chiều tối mới về…muốn gặp vào giờ này cũng khó lắm!!!

-Uhm…

-Ăn cơm đi Lâm!!! Đừng có ngại mà!!!

-Dạ…dạ….-tự dưng ăn trong không gian sang trọng này….tôi thấy ngại ngại sao íh!!! Bình thường gặp đồ ăn tôi đâu có “khách sáo” vậy đâu ta???

***************

Thế là cũng xong bữa ăn…tôi thở phào nhẹ nhõm vì cái bụng đã được nạp năng lượng!!!

-Thôi!!! Tụi tôi đi nha….có gì gặp anh sau!!! -vừa dứt bữa thì thằng nhok đó đã định đi ngay rồi..

-Làm gì gấp thế??? Mới có 1 giờ mấy mà??? Ở lại chơi với anh chút nữa rồi đi!!!

Sau gợi ý của anh Thuần…hắn không nói gì cả!!! Trong lòng chắc là đang phân vân lắm!!!

-Không muốn thăm con Ben của chú mày dạo này sao àh???

-Ben??? -tôi thắc mắc…

-Uhm…vậy tôi ra sau vườn thăm nó chút xíu đây!!! -dứt lời…hắn lủi đi thật nhanh….rồi đột ngột ngừng lại….như sực nhớ ra cái gì đấy!

-Ấy ở đây chơi đi!!! Lát tôi trở ra rồi tụi mình về!!!

-Ừh ừh…-tôi gật gù….

-Em có muốn xem mặt Ben không??? -anh Thuần lém lỉnh kề sát tai tôi nói….

Trong lòng cũng tò mò nãy giờ….chỉ chờ anh nói câu đó để tôi…gật đầu cái rụp mà thôi!!!

-Thế thì theo anh!!!

**********************

Anh dẫn tôi đi qua bao nhiêu căn phòng….tôi thiết nghĩ nhà có bao nhiêu người ở mà xây phòng lắm thế nhỉ??? Không sợ ma àh???

-Đấy…Ben là nó đấy!!!

Dõi theo cánh tay anh Thuần đang chỉ…tôi chăm chú dõi theo….khuất đằng sau khóm cây dừa kiểng là hình ảnh một thằng nhok đang đùa giỡn với một chú chó….ôi trông nó thật to…..to như một con gấu con vậy!!!

-Ben là con chó cưng của nó đấy!!! Khi nó được 5 tuổi thì Ben chỉ là chú chó con thôi!!! Ấy thế mà bây giờ 2 đứa…..đứa nào cũng lớn hết rồi!

2 chúng tôi ngồi nấp sau bể cả có hòn non bộ hoành tráng mà nhìn thằng nhok đó!!!

-Hèn gì nó to ghê!!! Ban đầu em cứ tưởng nhà anh nuôi gấu!! Hihih….

-Thằng Khanh nó thương con Ben lắm!!! Từ nhỏ tới giờ nó chỉ có chơi đùa với Ben mà thôi!!!

-Uhm…-tôi ậm ừh….chỉ lo mãi nhìn theo hình ảnh hắn đang nô đùa cùng chú chó…..trông mới đáng yêu làm sao!!!

-Con Ben giờ cũng già rồi!!! Không còn hoạt bát như xưa….anh nghĩ chắc cao lắm nó chỉ sống thêm được 1 năm nữa là cùng….

-Không biết lúc đó….Khanh sẽ như thế nào nhỉ??? -tôi tự hỏi…

-Anh cũng không biết!!! Với lại anh cũng sắp đi rồi….bản thân con Ben phải nhờ đến mấy người làm chăm sóc nó thôi!!!

-Uhm….

-Thôi tụi mình vào nhà đi! Đế nó thấy tụi mình đang theo dõi nó….nó điên lên thì mệt!!! Hihi…-anh đùa….

-Dạ…..

******************

-Em ăn trái cây nhé! Rồi anh mở tivi cho xem!

Trước mặt tôi là nguyên cái tivi “khổ lớn”…đang chễm chệ nằm trên tường….giửa căn phòng khách quá là sang trọng!!!

-Dạ…em cảm ơn!!!

2 anh em đang nói chuyện phím thì thằng nhok đó bước vào….chưa kịp ngồi xuống thì đã nhanh miệng nói…

-Thôi đi về!!! Trễ giờ rồi!!!

-Cái thằng…lâu lâu mới về nhà mà làm thấy ghê vậy!!! -anh Thuần bắt bẽ…

-Vậy…em về nha anh!!!

-Uhm…vậy 2 đứa đi xe cẩn thận nhé!!!

-Vâng ạh….

Đang loay hoay thu xếp đồ đạc chuẩn bị rời khỏi dinh cơ hoành tránh này thì….bà vú từ đâu chạy ùa vào…tức tốc nói….

-Ông…ông bà chủ về 2 cậu ơi!!!!

Cả 3 chúng tôi sững sờ….tôi không biết 2 anh em họ sững sờ vì điều gì….nhưng bản thân tôi thì cảm thấy run lắm!!! Vì trong thâm tâm tôi….người tai to mặt lớn nào chắc cũng đáng sợ như nhau!!!

-Sao giờ hả thằng kia??? -anh Thuần quay sang nhìn thằng nhok mà hỏi.

-Về luôn chứ sao!!!

Dứt lời…hắn sải chân đi ra ngoài…tôi chỉ còn biết lủi thủi đi theo sau hắn nữa!!!

Bên ngoài…một chiếc xe hơi bóng lưỡng đang đậu…..cánh cửa từ từ hé mở….một người phụ nữ sang trọng bước ra trước….tiếp đến là người đàn ông lịch lãm bước theo sau!!!

Tự dưng tim tôi đập liên hồi….không biết rồi chuyện gì sẽ diễn ra đây!!!

-Khanh!!! -người phụ nữ ấy gọi thằng nhok…nhưng nó giả vờ không nghe thấy…cứ tiếp tục bước đi!!!

-Khanh!!! Nghe mẹ gọi không hả??? -bà ấy chặn ngang hắn lai…níu lấy cánh tay của hắn…buộc lòng hắn phải dừng lại.

-Buông tôi ra!!! -hắn trả lời trống không…..tôi chỉ biết đứng đó mà nhìn,,,

-Vào nhà với mẹ chút đi con!!! Lâu rồi mẹ không được gặp con đấy!!! -bà ấy nói với giọng trìu mến.

-Tôi bận rồi!!! Bà buông tay để tôi đi!!! -nói xong…hắn hất mạnh tay bà ra….khiến bà suýt té ngã vì mất đà…thêm đôi guốc cao đang được mang dưới chân!!!

-Cái thằng mất dạy!!! Mày dám đẩy mẹ mày vậy đó hả??? -đến lúc này thì người đàn ông đó mới lên tiếng..không những là lên tiếng…mà ông ấy còn nhào tới….tát một cái rõ mạnh vào mặt thằng nhok ấy!!! Tiếng BỐP vang lên một vùng trời….tôi chỉ biết há hốc mồm mà chứng kiến cảnh đáng sợ này!!!

-Con…con có sao không Khanh??? -mẹ của hắn xót lòng….

-Ông làm như ông thương bả lắm vậy!!! Đóng kịch dở quá đi!!! -đôi mắt hắn long lên sòng sọc,đỏ hoe…..chắc là tức lắm….

-Mày….-ông ấy định giơ lên đánh thằng nhok đó nữa….không hiểu sao bản chất “nhiều chuyện” của tôi lại trỗi lên….

-Dừng….dừng tay đi!!!

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào tôi….nhất là hai ông bà ấy….chắc không biết tôi là đứa nào mà cả gan xen vào chuyện gia đình của họ! Dù sao cũng lỡ nổi máu “anh hùng”…thôi thì…..làm liều luôn!!!

-Con là bạn của Khanh….chào 2 bác tụi con đi!!! -sau câu nói lễ phép đó…tôi nắm lấy tay hắn…..dẫn hắn thoát khỏi không khí đáng sợ này!!!

Tôi phải lấy hết can đảm ra mới dám “hùng dũng” bước đi trong hoàn cảnh này!!! Bao nhiêu con mắt vẫn cứ đổ dồn vào chúng tôi…..nhưng không hiểu vì sao tôi lại không muốn nhìn thấy hắn bị tổn thương!!! Cái tát đó quả thật đáng sợ….bây giờ tôi mới biết được uy lực của những người giàu có!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:50

CHAP 96:

Kể từ khi vụ việc ấy xảy ra….suốt từ trưa đến giờ thằng nhok ấy vẫn không thay đổi sắc mặt….chốc chốc nhìn sang vẫn y nguyên….vẻ cau có khó chịu!!! Dù sao cũng tội cho hắn…ăn cái tát quá mạnh kia mà!!!

-Ấy lo dọn dẹp đi!!! 10 phút nữa đóng cửa đó!!!

-Uh uh….-tôi gật gù.

XOẢNGGG….

Tôi giật thót khi nghe có tiếng rơi vỡ….ban đầu cứ tưởng do tôi hậu đậu mà ra….nhưng không phải….chính là tên nhok ấy làm!!!

-Ôi trời!!!

-Ấy đi lấy giùm tôi cái chổi đi! -vừa nói…hắn vừa lấy tay khều khều các mãnh vỡ….đinh nói với hắn đừng có làm vậy nhưng không kịp…hậu quả là tay hắn cũng chảy máu luôn!!!

-Bó tay luôn!!! Ngồi yên đó giùm cái đi!!! -tôi cằn nhằn….mắt thì đảo lia lịa tìm xem hộp thuốc để ở đâu!

************

Sau khi thu dọn “chiến tích” hắn bày ra….tôi ngồi sát trùng cái tay vừa chảy máu cho hắn!!!

-Thiệt tình…hết chân rồi tới tay! Tui hậu đậu nhưng chắc không bằngh nhok quá!!!

-Thây kệ tôi!!! -hắn trả lời tỉnh bơ.

-Tính tui không thây kệ được!!! Cấm nói với cái giọng đó nghe chưa??? -tôi lườm liếc.Đột nhiên…khi nhìn kỹ vào khóe môi của hắn…thấy có vết máu đã khô đọng lại….chắc là do cái tát mà ba hắn để lại đây mà!!!
-Có đau không??? -tôi hỏi…

-Không!!!

-Tui hỏi cái tát lúc trưa kìa!!!

Hắn im bặt…miệng cứ lấp liếng như muốn nói điều gì đó mà không ra lời….mãi mấy giây sau mới có thể…

-Cũng không!!!

-Thật không???

-Thật!!! -hắn trả lời dứt khoát…

Tôi không hỏi gì nữa cả….chỉ đưa cánh tay lên sờ vào vết thương trên miệng hắn!!! Khiến hắn sững sờ nhìn tôi chăm chăm…

-Bị vậy…chắc ăn uống khó lắm nhỉ???

-Đồ hâm!!! Đâu phải ai cũng tham ăn như ấy!!! -hắn quạt tay tôi ra….đứng dậy và nói tiếp….

-Đi về thôi!!! Trễ rồi!!!

-Uh…về thì về!!!

**************

-Nhok chạy xe từ từ thôi nha! Coi như tui năn nỉ nhok đó!!! -tôi nhìn hắn với ánh mắt khẩn thiết trước khi mang mũ bảo hiểm vào…

-Lên nhanh đi!! Không cho đi bộ về bây giờ!!!

Leo lên xe mà tôi không ngừng lườm liếc hắn….người gì đâu mà ngang bướng,khó ưa ghê!!!

-Muốn đi hóng gió chút không???

Đang mải mê nhìn ngắm thành phố về đêm…thì thằng nhok đó gợi chuyện với tôi….

-Hóng gió???

-Uh…đi không thì bảo!!!

-Đi…thì đi!!!

Sau câu đồng ý của tôi…hắn rồ ga thật nhanh!!! Khiến tôi phải vịn vào eo hắn thật chặt(chỉ là vịn chứ không có ôm nhé!! ^^~)

*************

Sau gần nửa tiếng gồng mình chịu trận…hắn cũng chịu ngừng trước cánh đồng cỏ xanh mướt,lồng lộng gió ở ngoại ô!

-Ôi!!! Mát quá!!! -tôi thốt lên khi từng làn gió đêm luồn qua mái tóc….còn hắn….bước xuống xe là nằm sải xuống bãi cỏ…..mắt ngước nhìn lên bầu trời xa xăm.

5 phút trôi qua…
10 phút trôi qua…
15 phút trôi qua…..
Không gian cũng vẫn im bặt….hắn thì nằm nhìn bầu trời….tôi thì ngồi…mạnh ai nấy suy nghĩ….

-Sao không nói gì hết vậy??? -hắn mở lời trước…

-Nói cái gì bây giờ???

-Bình thường nói nhiều lắm mà???

-Nói nhiều cũng phải tùy chỗ chứ!!!

-Thế chổ này không nói nhiều được àh??? -hắn cứ hỏi tới…

-Tưởng nhok đang buồn nên tui im lặng cho nhok suy nghĩ!!!

-Sao biết tôi buồn???

-Đoán vậy!!!

-Hay nhỉ???

-Chứ sao??? -tôi hếch mũi nói…

-Vậy làm gì cho tôi hết buồn đi!!!

Hắn nói tỉnh queo…làm như tôi là con hề cho hắn vậy!!!

-Điên àh??? -tôi quát….

-Không phải hứa với anh tôi là chăm sóc tôi sao???

-Êh…cái này nhok từ chối rồi nha!!! -tôi bắt bẽ…

-Không hiểu sao…..

-Hiểu cái gì?? -tôi hậm hực hỏi…

-Không hiểu sao mỗi lần gần ấy….tôi không thấy buồn nữa nha!!! Cứ như thấy cái mặt khờ của ấy là tôi vui rồi!!! Kỳ lạ nhỉ???

-Đi về!!! Chở tui về mau!!! -tôi giận ra mặt…

-Hahah…nói giỡn làm gì ghê thế???

-Sao nhìn nhok tui cứ muốn đánh nhok cho bõ ghét!!!

-Thế thì đánh đi!!! Cho đánh nèh!!! -hắn thách thức…

-Hừh….không thèm nói nữa!!! -tôi tức vì hắn cứ chọc tôi hoài…nhưng đổi lại…nhìn những nụ cười cuối ngày đó là cũng đủ để biết hắn đã nguôi ngoai chuyện lúc sáng rồi!!! Ấy vậy mà cũng hay!!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:51

CHAP 97:

-Sao hôm nay về trễ thế???

Vừa mở cửa vào nhà tôi đã nghe giọng thằng Tiến…đèn tắt tối thui…chỉ có chút ánh sáng mờ mờ của tivi hắt lên.Nó đang ngồi chễm chệ trên ghế mà xem.

-Tại…tiệm bánh có chuyện…nên tao mới về trễ!!!

-Chuyện gì??? -nó thắc mắc.

-Mày quan tâm chi? Nói mày cũng đâu có biết đâu???

-Mày mà đi chơi đêm bậy bạ là tao điện thoại méc ba mẹ mày liền đó nha thằng kia!!!

-Bậy bạ cái đầu mày! Nói nhảm không hà…bực mình!!! -tôi dùng dằng quát nó…

-Chủ nhật tuần này mày rảnh không???

-Để làm gì??? -tôi quay sang hỏi nó.

-Bữa đó thằng Khương rủ tao với mày đi chơi!!! Nếu không rảnh thì khỏi đi cũng được!

-Có tao,mày với Khương thôi hả??? -tôi hỏi thêm.

-Không…có nhỏ bồ nó nữa!!! Với bạn của tao!

-Bạn mày???

-Uh…lạ lắm àh??? -nó thản nhiên trả lời.

-Trai hay gái vậy???

-Mà quan trọng là mày có đi hay không??? Nói một tiếng thôi! Hỏi nhiều quá!!!

-Ừh thì…đi thì đi!!! Rõ khó khăn…tao đi tắm àh!!!

Nói xong….tôi quay ngoắt xuống đằng sau…trong lòng cũng có chút tò mò về bữa đi chơi chủ nhật này!!!

**************
Sáng hôm sau…

-Sao??? Hôm qua mày với thằng nhok có tù ti tú tí chuyện gì???

Vừa mới ngồi xuống hít thở không khí trong lành sau mấy tiết học chám òm….thì ngay lập tức bị mấy con nhỏ này quấy rối ngay!!!

-Thì có gì đâu! Nó kêu tao chịu khó đi làm tăng ca giúp tiệm…trong thời gian ông nhỏ Vi dưỡng bệnh!!!

-Có thế thôi àh??? -nhỏ Mi gặng hỏi.

-Có thế thôi! Muốn gì nữa???

-Mà xem ra thằng nhok đó cũng có tình nghĩa há tụi bây!!! Biết lo lắng cho tiệm bánh thay ông là được rồi!!!

-Uh…bề ngoài trông có chịu mà cũng tốt bụng ghê!!!

-Chắc nó đang lấy lòng ông nhỏ Vi!!!

-Cũng có thể!!!

Tụi nó xôn xao bàn tán…tự dưng khiến tôi liên tưởng đến hình ảnh của thằng nhok ấy…từ lúc đi picnic,cho đến tối hôm qua cùng nhau ngắm sao!!! Nghĩ lại nét mặt trẻ con của hắn mà tôi thấy vui vui làm sao ấy?

-Làm gì mà ngồi cười một mình như khùng thế thằng kia??? -con Mi tát nhẹ vào mặt tôi mà nói.

-Có….có gì đâu??? -tôi giật mình như vừa làm chuyện gì mờ ám vậy!!! Không hiểu sao hễ nghĩ đến thằng nhok ấy tôi lại cảm thấy hồi hộp lạ thường….nhớ lúc trước tôi ghét hắn lắm…nhưng bây giờ thì….

-Thôi…lên lớp tụi bây ơi!!! -con Đào lên tiếng phá tan dòng suy nghĩ của tôi.

-Uh…đi thôi!!!

***************

Buổi trưa tại tiệm bánh…

-Hi nhok!!! -tôi nở nụ cười niềm nở trước hắn….nhưng hắn chỉ đáp lại cái nhìn tỉnh bơ…..

-Uhm….

-Ăn uống gì chưa đó?? -tôi tỏ thái độ quan tâm…

-Rồi!!! Mà nèh…

-Sao??? -tôi hỏi…

-Ấy ở trên đây canh tiệm giúp tôi!!! Tôi xuống bếp làm chút việc!!!

-Ok!!!

-Nhớ canh tiệm cho đàng hoàng đấy nhé!!! -hắn dặn dò…

-Biết rồi mà!!!

Leo lên chiếc ghế giữa những quầy bánh ngồi…tôi đang tưởng tượng mình là chủ nhân tiệm bánh này thật sự!!! Nhìn xung quanh thấy mọi thứ thật thân thiện,dễ thương…..tôi ước gì sau này sẽ sở hữu một tiệm bánh cho riêng mình!!! Hệt như tôi đang ngồi trên quầy này vậy!!!

-Nèh….nèh…

Tôi giật nảy khi có ai đó khẽ lay tôi….ráng mở con mắt thật to thì mới biết là thằng nhok!!! Hjz…do mải mê chìm đắm trong giấc mộng làm chủ nhân tiệm bánh mà tôi ngủ quên luôn!!! Phen này nghe hắn “tung kinh” nữa cho mà xem…

-Tui…tui

-Buồn ngủ hả???

-Không…tại….-định tìm lý do nào đó giải thích cho hắn nghe…thì đã bị hắn chặn họng..

-Vào phòng trong kia mà nằm!!! Lát tôi kêu dậy cho!!!

Tôi chưng hửng khi nghe hắn nói….có thật là tôi không nghe lầm không đây???

-Gì…gì chứ???

-Vào trong kia mà ngủ đi!!! Không tôi đổi ý bây giờ!!!

-Uh…uh…-tôi đứng dậy….trong lòng cứ ngỡ là mình đang mơ….nhưng cho dù mơ hay tỉnh…hắn cho tôi ngủ thì dại gì tôi không đi??? ^^~

Mở cánh cửa….cái phòng mà tôi đã từng cho là cái “tổ kiến”…không ngờ cũng gọn gàng,sạch sẽ gớm!!! Tôi không thể tin được một công tử con nhà giàu lại có thể chui rúc trong căn phòng nhỏ xíu này!!! Hắn đúng là một trường hợp ngoại lệ….
Nằm xuống tấm nệm mát rượi….nhìn mọi thứ xung quanh tuy nhỏ nhưng ấm cúng…..tôi khẽ mỉm cười rồi sau đó….lăn đùng ra ngủ một giấc cho sướng!!!

**************

-Chịu dậy rồi àh??? -hắn hỏi khi thấy tôi lạng quạng bước ra ngoài….

-Mấy giờ rồi??? -tôi hỏi…

-Gần 5 giờ rồi!!!

Nghe hắn nói mà tôi hãi hùng….sức ngủ của tôi cũng ghệ gớm thật!!!

-Hjz…sorry nhok nha!!!

-Không có lần sau nữa đâu nhé!!! Đi rửa mặt giùm tôi cái đi…nhìn cái mặt như con mèo ấy!!!

-Uh….uh….

***************

Buổi tối hôm nay khách đông quá….khiến 2 chúng tôi túi bụi phục vụ!!! Nhiều lúc nhìn lén hắn….thấy khuôn mặt nghiêm túc khi tính tiền cho khách….những giọt mồ hôi nhễ nhại trên mặt….ttrông mới chững chạc làm sao!!!

CẠCHHH…

Buông chiếc đĩa cuối cùng vào kệ….tôi ngồi bệt xuống đất mà thở hổn hển.Thế là hết một ngày làm việc nữa!!! Đúng là không có ông mọi thứ đều nặng nhọc hơn trước!!!

-Mệt lắm àh??? -hắn nhìn tôi mà hỏi.

-Mệt chứ sao không mệt!!!

-Thôi sửa soạn đồ đi!!! Tôi chở về!

-Uhm….

Đang loay hoay chuẩn bị đóng cửa tiệm thì nhỏ Vi bỗng đến…dưới sự ngạc nhiên của tôi và thằng nhok ấy!!!

-Sao rồi??? Bán được nhiều không Khanh??? -nhỏ ân cần với thằng nhok.

-Uhm….cũng tạm!!!

-Ủa anh Lâm….hơn 10 giờ rồi sao anh còn ở đây??? -nhỏ thắc mắc.

-Uh…anh làm tăng ca mà!!!

-Tăng ca àh???

-Khanh kêu đó!!! Chứ có mình Khanh làm không xuể….

-Sao Khanh không để Vi phụ một tay??? -nhỏ giở trò “nhõng nhẽo”.

-Thôi! Vi lo chăm sóc cho sư phụ là được rồi!!! Lo ở đây làm gì!!!

-Uhm….hihi…

-Thôi…Vi cũng về đi!!! Khanh chở phải Lâm về rồi!!!

-Khanh chở anh Lâm về àh??? -nhỏ ngạc nhiên.

-Uhm….

-Hiz…Vi định rủ Khanh đi ăn khuya….

-Để bữa khác đi nha!!!

-Hay giờ Vi ở đây chờ Khanh…Khanh chở anh Lâm về rồi tụi mình đi ăn khuya há!!!

-Thôi thôi….Khanh không có đói!!! -hắn cứ chối phay….

-Nhưng Vi đói!!! -nhỏ nài nỉ trông thật thảm.

-Nhok đi ăn với người ta đi!!! Công sức Vi từ nhà đến đây….với lại không nghe thấy người ta than đói àh??? -tôi thêm vào.

Hắn đứng trơ người mãi mấy giây sau mới lên tiếng…

-Mệt ghê! Vậy Vi ở đây chờ Khanh….nhớ đóng cửa nẻo cẩn thận đấy!!!

-Uh…biết rồi!!! hiiih…nhỏ mừng ra mặt.

Còn tôi….tuy ngoài miệng nói giúp nhỏ….nhưng không hiểu sao trong lòng lại có chút gì gì đó khó chịu!!! Bản thân tôi cũng không biết cái cảm giác này từ đâu đến nữa??? Nhưng chỉ khi ở cạnh thằng nhok này….nó mới “bộc phát” lên thôi!!! Không lẽ….tôi đã “cảm nắng” hắn rồi sao???
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:52

CHAP 98:

Sau sự cố phát hiện việc tôi dang dần dần có tình cảm với thằng nhok ấy….tôi tự nhủ sẽ không suy nghi đến hắn nữa!!! Việc này không thể xảy ra được…..ấy thế mà…hình ảnh hắn cứ lởn vởn trong đầu tôi!!! Thật khó chịu quá đi!!!
-Mày sao vậy Lâm??? Sáng giờ cứ như người mất hồn!!! -con Oanh đa nghi hỏi.

-Không có gì! Chỉ tại…tao hơi mệt thôi!!!

-Tội nghiệp nó!!! Chắc do làm tăng ca nên không có thời gian để nghỉ đây mà!!! -nhỏ Mi châm chọc.

-Kệ người ta!!! Nhiều chuyện.

Trời mùa hè Sài Gòn oi bức…không khí buổii sáng cũng không trong lành gì!!! Càng làm cho tôi cảm thấy bứ rứt khó chịu hơn!!!

Ðang cau có mặt mày thì bỗng tôi có điện thọai…móc ra thì thấy số lạ hoắc…mà cũng không giống số ở Viêt Nam này nữa!!! Cầm trên tay cho nó reo một hồi….tụi bạn thấy mới nói…

-Sao không nghe điện thoại đi??? Làm gì cứ ngẩn ngơ ra thế????

-Uh uh….

-Alo…-tôi nhỏ nhẹ nói.

Không thấy đầu dây bên kia trả lời ngay…chỉ nghe thấy tiếng rè rè khó chịu….tưởng gọi nhầm số….ai ngờ…..

-Lâm hả??? -đầu dây bên kia nói.

-Vâng..Lâm đây!!! Ai vậy?? -tôi lịch sự trả lời.

-Hì hì…anh Thuần nèh!!!

Tôi bất ngờ khi biết chính là anh!!! Không lẽ…

-Sao…sao số điện thoại lạ hoắc vậy anh??? -tôi hỏi.

-Vì…anh dã sang Sing rồ mà!!! Mới đáp máy bay thôi!!!

Cái này càng làm tôi bất ngờ hơn….thì ra…anh đã đi thật rồi!!!

-Uh…ra là vậy!!! -giọng tôi chùn xuống….có chút gì đó nghẹo ngào.trong khi 3 con nhỏ bạn cứ chúm đầu vào nghe!!! Ghét quá nên tôi đứng dậy đi chỗ khác yên tĩnh hơn mà nói chuyện.

-Êh…cho tụi tao nghe với!!!

-Cái thằng….bạn bè mà ích kỹ vậy hả mày??

Chúng nó “nguyền rủa” tôi đằng sau lưng!!

-Anh đ vậy…Khanh nó biết chưa anh???

-Rồi!!! Chính nó ra sân bay tiễn anh mà!!!

-Uhm….

-Với lại em đã hứa với anh là chăm sóc nó giúp anh rồi mà!!! Nên anh yên tâm lắm!! Hihih…-giọng anh nói cười trong điện thoại.

-Nhưng dù sao..em cũng chúc anh sớm tìm gặp lại Đan….và…hạnh phúc anh nhé!!! -lời chúc xuất phát từ tim tôi…

-Uhm…vậy em giữ sức khỏe nhé!!! Ðối với anh…em cũng như Khanh vậy!!! Nên nếu em bị tổn thương gì…anh cũng sẽ khó chịu lắm!!!

-Trời! Em không dễ bị tổn thương đâu!!! Anh khéo lo!!! -tôi nói mà trong lòng khá buồn….vì thật sự….tim tôi đã bị tổn thương rất nhiều lần rồi!

-Uhm…vậy anh cúp máy nha!!! Khi nào rảnh anh sẽ điện thoại cho em!!! Bye bye em nhé!!

-Vâng ạh! Bye anh…-tôi cố gắng nói cười thật tươi câu cuối……

Cúp máy…..tôi khẽ thở dài và lặng đi….trong lòng có chút bùi ngùi nhưng nghĩ đến việc anh Thuần sẽ tìm được hạnh phúc là tôi cảm thấy vui lắm rồi!!! Đừng nên ích kỷ giữ anh làm “thiên thần” cho riêng tôi….vì anh còn phải đi tìm người anh thật sự cần bảo vệ!!!

***********

-Sao hôm nay đến sớm thế??? -tên nhok ngạc nhiên khi thấy tôi xuất hiện trong tiệm bánh khi chưa đến 11 giờ trưa…

-Hôm nay về sớm! Chẳng biết làm gì nên ghé đây luôn!

-Rồi ăn cơm gì chưa đó???

-Chưa..cũng chẳng muốn ăn nữa!!! -tôi ngồi phịch xuống ghế gần đó…ánh mắt nhìn xa xăm…

-Có chuyện gì buồn àh??? -hắn để ý…

-Không hẳn!!!

-Thế sao trông phờ phạc thế???

-Anh nhok đi rồi đó! Nhok biết chưa???

Không nghe hắn trả lời ngay….tôi mới gặng hỏi lại…

-Sao không trả lời tui???

-Biết rồi!!! Chính tôi tiễn anh ra sân bay chứ đâu!!!

-Anh nhok đi rồi!!! Nhok không buồn sao??? -trông cái vẻ mặt thản nhiên của hắn khiến tôi tò mò.

-Bình thường thôi!!!

-Không buồn chút nào àh???

-Mà ấy hỏi nhiều làm gì? Đó là chuyện của tôi..buồn hay không cũng đâu liên quan đến ấy??? -vẫn thái độ trả lời ngang bướng đó…nhưng hôm nay tôi không đoái hoài để cãi lại…

-Uh…cũng đúng!!! Tui vào nằm một chút nhé…lát tui ra canh tiệm giùm nhok cho!!!

-Sao thế??? Trông ấy không giống như mọi ngày!!! Có chuyện gì àh? -hắn ngăn tôi lại….trước khi tôi kịp bước vào trong.

-Không có gì!!!

-Ấy thích anh tôi àh???

Tôi giật mình khi nghe hắn hỏi….

-Làm…làm gì có!!!

-Chứ sao biết tin anh tôi đi…ấy như người mất hồn vậy???

-Chỉ tại…..tôi đang mệt trong người thôi!!! Tránh ra đi….để tôi vào trong!!! -tôi đẩy người hắn qua một bên….cố giấu vẻ mặt đang đỏ bừng bừng.

-Lâm nèh….

Tôi khá bất ngờ vì hắn bỗng nắm tay tôi lại…..và còn gọi thẳng tên tôi nữa chứ!!!

-Gì…gì vậy???

-Ăn cơm chưa???

-Chưa…..

-Vậy tôi đi mua cơm…ăn xong rồi vào ngủ một giấc cho khỏe!!!

-Nhưng….-tự dưng hắn tỏ thái độ quan tâm….khiến tôi chưng hửng,không biết phải ứng xử ra sao!!!

-Nhưng nhị cái gì??? Ngồi ở tiệm chờ tôi về đi!!!

-Uh uh….-tôi chỉ biết ậm ừ nghe theo….

***********

Ngồi trên quầy mà tôi cứ mãi suy nghĩ về những hành động của tên nhok ấy! Ngẫm lại những ngày đầu quen nhau…hắn cứ khinh khỉnh.Tuy bây giờ vẫn còn nhưng dường như có chút gì đó quan tâm đến tôi!! Chẳng lẽ…hắn cũng thích tôi hay sao???

Mặt tôi đỏ bừng bừng khi tưởng tưởng ra những điều trên….tự lay mình thoát khỏi những dòng suy nghĩ đó!!! Hắn nhỏ tuổi hơn tôi…thì làm sao có thế được chứ???

Bỗng ngoài đường thấp thoáng bóng dáng một chiếc xe hơi sang trọng đang đậu…..một người phụ nữ bước xuống xe….tôi cứ ngỡ là khách VIP đến mua bánh…..nhưng trông dáng người khá là quen….dường như tôi đã từng gặp ở đâu đó rồi!!!

-Cô cần mua gì ạh??? -tôi lịch sự hỏi khi người phụ nữ ấy bước vào tiệm.

Gỡ cặp mắt kính đen ra….bà ta nhìn dáo dác xung quanh như đang thăm dò điều gì….

-Khanh có ở đây không cháu??? -người phụ nữ ấy nhỏ nhẹ hỏi.

Tôi giật nảy mình….thì ra đây chính là mẹ của tên nhok đó!!! Do lần trước tình hình hỗn loạn nên tôi không nhìn rõ…..

-Dạ….Khanh ra ngoài mua đồ rồi cô àh!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:53

CHAP 99:

-Uh…vậy cô có thể ngồi ở đây chờ Khanh về được không cháu??? -bà ấy vẫn nhỏ nhẹ hỏi….khiến tôi có cảm giác bà ta không đáng ghét như những gì tôi tưởng tượng về những người đàn bà ngoại tình!

-Dâ…vậy bác qua ghế bên kia ngồi chờ nhé!!!

-Cảm ơn cháu!!! -bước đi thật sang trọng….có lẽ do bà ấy đã quen với cuộc sống thượng lưu rồi.

Gần 15 phút trôi qua…thỉnh thoảng tôi lại đảo mắt nhìn sang bà…..dáng người ngồi thẳng,khuôn mặt nghiêm nghị kèm theo cặp kiếng đen nên trông bà chẳng khác nào….Mafia!

-Tôi về rồi đây!!!

Cuối cùng thằng nhok ấy cũng đã xuất hiện….thường thì khi nhắc đến đồ ăn tôi sẽ rất nhanh tay mau miệng…nhưng lần này thì khác….vừa nhìn thấy hắn,tôi đã ra hiệu cho hắn biết có người đến tìm….

-Con về rồi đó àh??? -không đợi tên nhok quay sang nhìn thì bà ấy đã lên tiếng trước rồi!

Hắn chẳng nói câu nào cả…chỉ đứng như trời trồng ngay trước cửa…còn bà ấy thì cứ từ từ bước đến bên cạnh hắn…..

-Con ra ngoài nói chuyện với mẹ một lát được không con??? -giọng nhỏ nhẹ ấy lại được cất lên.

-Không!!! Con đang bận!

-Chỉ một chút thôi! Mẹ không làm mất thời gian của con nhiều đâu!!!

-Giữa con và mẹ hình như chẳng có điều gì để nói cả!!! Mẹ đi về đi!! -hắn rắp tâm xua đuổi.

-Xem như mẹ năn nỉ con đi Khanh!!! Nói chuyện với mẹ một chút đi!!!

Tuy vẻ ngoài cau có,khó chịu….nhưng tôi biết trong lòng hắn cũng có nhiều điều để nói với người đàn bà này!!!

-Nhok cứ đi đi! Tui ở đây canh tiệm một mình được rồi!!! -tôi xen vào cuộc nói chuyện giữa hai mẹ con họ.

-Vậy bác cảm ơn cháu nhiều nhé!!! Đi thôi con!!! -nói xong…bà ấy kéo tay hắn..như sợ sẽ mất đi cơ hội này vậy!

-Lâm ăn cơm trước đi! Lát tôi về liền!!!

-Uh uh….

Thế là cuối cùng hắn cũng chịu bước lên chiếc xe hơi….trong lòng tôi rất tò mò…không biết hai người ấy sẽ nói chuyện gì với nhau nhỉ??? Nhưng rồi lại tự trách bản thân nhiều chuyện….nên đành ăn cơm cho no bụng trước rối tính gì thì tính!!!

****************

Cuộc nói chuyện giữa Khanh và mẹ hắn diễn ra trong một quán cafe….(tất nhiên chỉ 2 mẹ con họ biết…nhân vật chính của chúng ta không hề hay biết!! ^^)

-Dạo này con ốm hơn lúc trước nhiều đấy!! -bà ta nhấp ngụm cafe…nhìn chăm chăm vào thằng nhok….

-Mẹ muốn nói chuyện gì thì nói nhanh đi!!! Con còn về nữa!!!

-Có lẽ…con cũng biết việc anh ba của con đi ra nước ngoài rồi chứ gì???

-Biết! Thì sao??? -hắn nói chuyện cộc lốc.

-Mẹ biết…nó đi lần này là sẽ đi luôn!!! Nên mẹ cũng không trông mong gì nó nữa cả!!! Giờ chỉ còn mỗi mình con….ba mẹ chỉ còn hy vọng vào con thôi đó,Khanh àh???

-Mẹ đừng nói những chuyện đó với con! Sao lại phải hy vọng vào con chứ??? -hắn cau có mặt mày…

-Con không thấy là công sức ba mẹ gầy dựng nên sau bao nhiêu năm tháng….nếu sau này ba mẹ già rồi thì lấy ai để kế nghiệp ba mẹ đây hả con???

-Điều đó con không quan tâm!!!

-Con đừng nói vậy Khanh àh??? Dù gì đi chăng nữa….chúng ta vẫn là một gia đình!!! Nên con vẫn là con của mẹ,biết không???

-Gia đình??? Nghe thật tức cười….-hắn nhếch mép…ra vẻ khinh khỉnh.

-Con nói vậy là có ý gì hả Khanh???

-Đã bao giờ mẹ xem cái nhà này là một gia đình chưa??? Con không nói…không có nghĩa là con không biết những gì ba mẹ làm sau lưng anh em tụi con!!! Nhiều năm rồi mẹ àh….vẫn chẳng thay đổi gì cả!!!

-Con không hiểu được đâu Khanh àh? Ba mẹ không thể nào như lúc trước được nữa….giữa ba mẹ đã có khoảng cách quá lớn rồi!!! -bà ấy phân trần…

-Cái đó con không còn quan tâm nữa!!! Nhưng nếu nói về vấn đề mẹ muốn con gánh vác công việc của ba mẹ sau này thì….không bao giờ!!!

-Con nói vậy mà nghe được hả Khanh??? Mẹ bây giờ chỉ còn mỗi mình con….con biết không???

-Con biết!!! Con con biết mẹ đang nghĩ gì….mẹ sợ những con bồ nhí của ba sẽ ráng sinh cho ổng một thằng quý tử…để rồi sau này tài sản của ba mẹ sẽ phải chia bớt cho thằng con hoang đó hay sao???

Bà ta lặng đi…trước những lời nói cứng như thép của thằng nhok ấy…

-Con…..

-Còn anh Thuần đó!!! Sao mẹ không quan tâm đến ảnh??? Có phải mẹ biết ảnh là gay…không xứng đáng để ba mẹ giao cơ ngơi này lai nên từ lâu đã xem ảnh như không tồn tại trên đời này??? Đúng không????

-Thôi…con đừng nói nữa…mẹ xin con đấy Khanh àh!!!

-Mẹ àh!!! Những gì mẹ làm đều có mục đích của mẹ cả!!! Chẳng lẽ con không hiểu điều này hay sao???

-Mẹ không phải là không quan tâm đến thằng Thuần…chẳng qua quá khứ của nó quá nhơ nhếch…nên không thể nào đảm đương được những gì ba mẹ mong muốn!!! Con hiểu cho mẹ không Khanh???

-Con không hiểu gì cả!!! Mẹ cái gì cũng nói là lo cho con cái…thế một tháng mẹ ăn cơm chung với tụi con được bao nhiêu lần??? Hay là mẹ dành thời gian cho thằng bồ nhí của mẹ hơn??? -càng ngày hắn càng điên tiết lên….nổi tức giận như bao trùm cả không gian quán cafe này vậy!!!

-Mẹ….-bà ấy nghẹn lời….

Cuộc nói chuyện bị gián đoạn vì bà ấy có điện thoại….thái độ e dè không bắt máy đó càng làm thằng nhok “hăng” thêm…..

-Bồ mẹ gọi chứ gì??? Nghe máy đi….con không làm phiền mẹ nữa!!! Và từ đây mẹ cũng đừng làm phiền con…anh ba đi rồi….con cũng chẳng muốn bước về căn nhà đó!!! -nói xong…hắn bước những bước đi thật nhanh ra khỏi quán….để lại người mẹ ngồi ngẩn ngơ….ánh mắt đượm nỗi buồn không tả xiết…..

***************

-Nhok về rồi đó hả??? -thấy thấp thoáng dáng hắn… tôi vừa mừng vừa lo….

-Uh….

-Ăn cơm đi!!!

-Thôi….cho Lâm ăn luôn đó!!! Tôi không có đói!!!

-Sao rồi??? Mẹ nhok nói gì với nhok vậy??? -tôi thắc mắc….

Tưởng hắn sẽ nói tôi nhiều chuyện này nọ…nhưng không….hắn chỉ nhìn….nhìn chằm chằm vào tôi….rồi sau đó……khóc thật to như một đứa con nít!!!

-Chuyện….chuyện gì vậy??? -tôi hốt hoảng khi lần đầu tiên được chứng kiến cảnh này.

Rồi đột nhiên…hắn ôm chầm lấy tôi…..ôm chặt đến nỗi tôi như muốn nghẹt thở!!! Chẳng biết chuyện gì đã xảy ra mà khiến một người cứng rắn như hắn lại có thể khóc ngon lành như thế này!!!

-Cho tôi ôm Lâm một chút….một chút thôi!!! -giọng hắn nấc từng tiếng….

Từ việc ngạc nhiên…tôi chuyển dần sang thông cảm….tay tôi cũng nhẹ nhàng đặt lên bờ vai hắn…..cảm giác thật lạ…..dường như tôi cũng đang buồn….buồn vì thấy hắn như thế….buồn vì biết hắn bị tổn thương…..thôi thì…..cứ cho hắn mượn bờ vai để khóc cho đã vậy!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:54

CHAP 100:
Sau phút yếu lòng của hằn…tôi quyết định đóng cửa tiệm một chút!!! Không gian yên tĩnh sẽ giúp thằng nhok bình tĩnh hơn!!! Hai chúng tôi bấy giờ đang ngồi nép bên cửa sổ….nơi ánh sáng có thể hắt vào….nhìn xe cộ chạy qua lại!

-Nhok thấy đỡ hơn chưa??? -tôi nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của hắn mà hỏi.

-Uhm….đỡ hơn rồi!!!

Trong lòng rất tò mò không biết nguyên nhân gì mà có thể khiến hắn khóc ngon lành như một đứa trẻ như thế….nhưng ngẫm lại thì không nên….kẻo tôi lại khơi dậy nỗi đau của hắn lần nữa!!!

-Sao Lâm không hỏi gì nữa vậy??? -hắn mở lời.

-Hỏi gì bây giờ???

-Không muốn biết vì sao tôi lại như thế àh???

-Thì cũng….có tò mò…nhưng không dám hỏi…sợ nhok nói tui nhiều chuyện!!! -tôi thật thà nói.

-Đúng thật là….-hắn phì cười….nhìn thấy nụ cười ấy tôi cũng cảm thấy an tâm.

-Thì….nếu nhok muốn tâm sự…tui sẵng sàng lắng nghe nèh!!!

Hắn không nói tiếp…..chỉ tựa đầu vào cửa sổ rồi nhìn về chốn xa xăm nào đó!!!

-Lâm biết không??? Thật sự thì…tôi thương mẹ tôi lắm!!!

-Thì tất nhiên rồi!!! Tình mẫu tử mà!!!

-Nhưng mỗi khi gặp bà ấy….nỗi tức giận cứ chế ngự tôi!!! Khiến tôi phải nói những lời cay đắng,xúc phạm đến mẹ!!! Nhiều lúc tôi biết tôi rất quá đáng….nhưng lại không thể nào mở miệng nói một câu xin lỗi được!!!

-Vì sao vậy???

-Có lẽ là do tôi muốn bà ấy trả giá cho những gì bà ấy đã gây ra!!!

-…………-tôi lặng đi….vì không biết nên khuyên thằng nhok đó như thế nào bây giờ nữa!!!

-Điều đó có làm cho nhok cảm thấy vui không??? Khi nhìn thấy nỗi buồn hiện lên trên gương mặt của mẹ nhok???

Khi tôi nói câu này ra….chợt làm hắn nhớ đến ánh mắt rưng rưng của mẹ hắn lúc nãy…

-Tôi…..

-Dĩ nhiên là làm sao nhok vui được??? Đúng không???

Hắn không trả lời….tức là tôi đã nói trúng tim đen của hắn.

-Nhok nèh…cho dù ba mẹ nhok có làm gì đi chăng nữa…thì họ vẫn là ba mẹ của nhok!!! Cho nên đừng có cố gắng làm tổn thương họ…vì chính nhok cũng sẽ bị tổn thương mà thôi!!!

-Nhưng tôi biết làm gì bây giờ hả Lâm??? Tôi không thể nào tha thứ cho họ được!!! Chính họ đã khiến hai người anh của tôi mất đi niềm tin,tình yêu và cả tương lai…nghĩ đến đó thôi là tôi không thể chấp nhận được rồi!!!

-Sao nhok không nghĩ đến chiều hướng tích cực hơn???

-Tích cực hơn àh??? -hắn nhìn tôi….gương mặt hiện rõ hai chữ thắc mắc.

-Phải!!! Cái gì nó cũng có nguyên nhân của nó hết nhok àh!!! Nếu ba mẹ nhok không làm những điều như vậy….thì liệu anh ba của nhok có phát hiện ra người ảnh yêu thương nhất chính là Đan hay không???

-…………….

-Và nếu không có sự tiếp tay của ba nhok….thì liệu Đan có được đi du học để sau này có tương lai hơn không??? Cái gì nó cũng có mặt tốt và mặt xấu của nó hết!!! Nhok biết không??? -tôi cứ tiếp tục nói….

-Uhm…cũng có lẽ Lâm nói đúng!!! Nếu họ không làm như vậy….thì có lẽ tôi đã không hình thành tính tự lập sớm ngay từ khi còn nhỏ!!! Thế mà hay….

-Đấy thấy chưa??? Chỉ cần nhok chịu nhìn nhận vấn đề khách quan một chút thì mọi chuyện sẽ không nghiêm trọng như nhok nghĩ đâu!!!

-Khanh thấy…dường như Lâm không hề biết buồn nhỉ??? -tự dưng hắn chuyển đề tài sang tôi…đang nói ngon trớn….bỗng bị “đơ” ngay…

-Trời!!! Ai mà không biết buồn???

-Nhưng Khanh thấy Lâm lúc nào cũng lạc quan,yêu đời cả!!!

-Cái đó….là do bản thân tui tự đặt ra thôi!!! Đừng suy nghĩ mãi về những chuyện buồn….vì có suy nghĩ nhiều đi chăng nữa cũng chẳng thay đổi tý gì!!! Thôi thì dẹp nó sang một bên….tìm kiếm niềm vui khác!!! Hihih….

-Ước gì…Khanh được như Lâm nhỉ???

-Thì cứ làm như tui nói đi! Rồi từ từ nhok sẽ thấy cuộc đời này không chỉ có màu xám thôi đâu!!! -tôi như một gia sư….và cũng thắc mắc không hiểu vì sao tôi lại có thể nói hay như vậy nữa???

-Uhm….hiện tại Khanh đã tìm thấy khoảng màu hồng cho riêng mình rồi!!!

-Là gì??? -tôi trố mắt nhìn hắn.

-Bí mật!!! -hắn phì cười…càng làm tôi thêm tò mò.

-Ghét!!!

-Lâm nèh!!!

-Gì nữa???

-Từ nay đừng gọi Khanh là nhok nữa!!! Xưng tên thôi nha!!!

-Er her…nhỏ tuổi hơn tui mà đòi tui gọi bằng tên àh??? -tôi trả treo.

-Nhỏ hơn có một tuổi chứ nhiêu! Gọi bằng tên được rồi….Khanh ghét ai gọi Khanh là nhok lắm!!!

Tự dưng hắn cứ nhìn tôi chăm chăm….khiến tôi ngượng đỏ cả mặt…bèn quay ánh mắt ngó lơ sang chỗ khác liền…

-Ừh thì…thjx thì tui chiều!!!

-Cảm ơn Lâm đã cho Khanh nhiều lời khuyên!!!

-Có gì đâu!!! Tính tui vốn thương người mà!!! hiih.-tôi xua tay cười cười.

-Mà nèh…đừng có kể cho ai nghe là Khanh đã khóc đấy nhé!! Bí mật giữa hai tụi mình,chịu không??? -hắn chìa tay ra….dụng ý bảo tôi móc ngoéo ăn thề với hắn đây mà!!!

-Pó tay!!!

-Sao? Có chịu không hả? Không thì…Khánh thủ tiêu Lâm để bịt đầu mối đó!!! -hắn giở trò đe dọa.

-Íh ẹh!!! Đồng ý thì….đồng ý!!! -tôi bĩu môi….

Hai bàn tay chạm vào nhau….trong tôi có cảm giác là lạ….bàn tay rắn chắc của hắn tự dưng cho tôi cảm giác an toàn….cứ muốn nắm mãi thế này……thế này thôi!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:54

CHAP 101:

-Sao? Bữa chủ nhật này mày có đi với tụi tao không hả thằng kia??? -thằng Tiến chợt hỏi….khi tôi vừa mới bước chân về nhà! Dạo này vừa học vừa làm túi bụi…khiến tôi cũng muốn xả hơi một chút!

-Để xem sao đã! Tại chỗ làm của tao đang có chuyện mà!!! -tôi ậm ừ….

-Ngày mai là chủ nhật rồi! Quyết định nhanh đi nha!!!

-Ừh mà…..

*********

-Lâm….Lâm….

Nghe có tiếng gọi…tôi mới chợt giật mình thoát khỏi những dòng suy nghĩ về cuộc nói chuyện với thằng Tiến!!! Quả đúng thật….chỉ hơn chưa đầy 2 tuần làm tăng ca mà nhìn tôi trông thật “thảm”…mắt thì thâm quầng,người thì hốc hác hẳn ra….phen này cứ kéo dài chắc tôi chết mất!

-Lâm làm sao vậy? Sao thấy sắc mặt kém thế??? -thằng nhok ấy quan tâm hỏi tôi.

-Không có gì đâu!!!

-Chắc Lâm thấy mệt lắm nhỉ? Bắt Lâm làm tăng ca với Khanh như vầy hoài….

-Trời! Không có sao đâu mà…tui còn chịu đựng được!!! -dứt lời….tự dưng tôi bỗng phát ngáp trước mặt hắn…ngượng chết đi được!!!

-Hay Lâm vào nghỉ chút đi! Tranh thủ tiệm không có khách nèh!!!

-Thôi! Không cần đâu…nhok đừng có lo!!!

Tôi cố làm ra vẻ thật tỉnh táo…nhưng cảm giác đờ đẫn cứ bao trùm lấy cơ thể tôi!!! Khó chịu chết đi được!!!

-Lâm nèh!

-Sao hả???

-Mai chủ nhật….Lâm nghỉ ở nhà nghỉ cho khỏe đi nha!!!

Tôi chợt lặng đi đôi chút…thật sự trong lòng cũng đang có chút mâu thuẫn….vì mai tôi muốn đi chơi với tụi thằng Tiến cho khuây khỏa,nhưng lại không nỡ bỏ thằng nhok này làm một mình túi bụi!!!

-Quyết định vậy đi nha!!! -hắn nói tiếp khi không thấy tôi trả lời.

-Nhưng…nhok làm một mình có được không???

-Không sao! Mai chủ nhật…có gì Khanh gọi Vi ra phụ! Lâm cứ ở nhà nghỉ ngơi đi!!!

Tuy muốn mở miệng nói là muốn ở lại làm giúp hắn…nhưng tôi laị sợ vụt mất đi cơ hội đi chơi…nên cuối cùng….đành phải “phụ lòng” hắn vậy!!!

-Vậy….thứ hai tui đi làm lại bình thường há!!!

-Uh…

-Cảm ơn nhok nhiều nha!!! -tôi cười xòa….thái độ vui hẳn ra….vì dù sao mai không phải đi học,không phải đi làm….sướng quá rồi còn gì!

-Khỏi cảm ơn! Chứ Lâm mà đổ bệnh….tôi mang tội chết!!!

-Trời…tui khỏe lắm! Không dễ gì bệnh đâu!!! hihi…

-Ừh…khỏe lắm!!! Khỏe như…sên vậy!!!

-Đáng ghét!!!

Không khí vui vẻ hẳn ra….vì dạo này quan hệ giữa tôi và thằng nhok không còn như nước với lửa nữa….thay vào đó….tôi cảm nhận được dường như có chút gì đó hạnh phúc khi hai đứa được ở gần bên nhau…chỉ một chút thôi….nhưng không thể nói trước được điều gì cả! Tình cảm mà!!! ^^~

**************

-Nhanh giùm cái đi!!! -thằng Tiến thúc giục tôi…được có một bữa ngủ nướng cũng không yên với nó.

-Từ từ….làm gì mà hối ghê thế???

-Hẹn tụi nó 9h có mặt…mà giờ 8h45 rồi! Do mày cứ rề rà không đấy!!! -nó cằn nhằn.

-Thì có sao đâu? Bạn bè với nhau không mà….-tôi cầm hộp sữa trên tay…vừa uống vừa nói.

-Lên xe nhanh đi!!!!

-Biết rồi ông nội!! !!!!!!

-Trời trời….khóa cửa lại kìa!!! chắc chết với mày mất thôi!!! -hắn cứ kêu ca…khiến tôi bực cả mình.

-Tại mày đó…cứ hối hối tao!!! Bực bội…

************

Cũng may hôm nay chủ nhật nên đường không kẹt xe lắm…nên chúng tôi chỉ đến trễ năm mười phút là cùng!

-Tưởng hai người không đến chứ!!!

Người đang đứng đối diện…nở nụ cười và nói chuyện với tụi tôi chính là Khương!!! Người mà tôi “thầm thương trộm nhớ” khi còn thời học sinh,cắp sách đến trường mỗi ngày!

-Tại mắc “của nợ” này nên mới đến trễ nèh!!! -thằng Tiến cố ý xiên xỏ tôi.Nếu không có Khương ở đây…tôi đã cho nó biết tay rồi.

-Hi Lâm! Lâu quá rồi không gặp nha!!!

-Uhm…hì hì..-tôi cười xuề xòa…..nhìn Khương thấy khác hẳn..mà dường như là đẹp trai hơn lúc trước….khiến tim tôi không khỏi “xao xuyến”.

-Sao? Còn chờ ai nữa không???

-Hết rồi! 2 cô nương đang ngồi trong quán nước chờ tụi mình kìa!

Nghe Khương nói…tôi cũng cảm thấy thắc mắc….không biết ai là người yêu hiện tại của anh chàng này nữa?

-Xuống đi! Để tao đi gửi xe!!! -thằng Tiến lên giọng…càng ngày nó càng lấn lướt …phen này về nhà sẽ biết tay tôi!!!!

Trong khi chờ nó đi quay lại…chỉ còn tôi và Khương đứng đây!!! Muốn mở miệng nói câu gì đó mà….chẳng biết nói gì cả!!!

-Lâm vẫn dễ thương như ngày nào nhỉ???

-Làm….làm gì có!!! -tôi ngại ngùng….

-Dạo này do Khương bận học nên ít khi liên lạc với 2 người…nay có dịp mới rủ đi chơi chung nèh!! Hì hì…

-Uhm…bạn bè lâu lâu gặp lại mà!!!

-Xong rồi!!! Đi thôi!!!

Cuối cùng thằng Tiến cũng quay lại…..tôi mừng muốn chết!!! Cứ đứng gần trai đẹp là tim cứ đập loạn xạ lên!!! ^^~

-Ok!!! Đi thôi!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:55

CHAP 102:

Chúng tôi bước vào một tiệm cafe cách đó không xa….đi theo Khương mà tôi tò mò muốn biết mặt bạn gái hiện giờ của Khương là ai?

-2 anh lâu quá nha! Để tụi em ngồi chờ nãy giờ!!!

Giọng “nhão nhẹt”của một đứa con gái cất lên….tôi nghe mà nổi cả da gà!!!

-Sorry em! Tại bạn anh nó bị kẹt xe!!! Hì hì….-Khương nói với nhỏ đó…rồi sau đó quay sang nhìn hai chúng tôi.

-Ngồi đi! Rồi Khương giới thiệu mọi người làm quen nhau!!!

-Chào 2 anh!!!

Vẫn là cái giọng “nổi da gà” đó….nó làm tôi có cảm giác thật khó chịu!!!

-Xin giới thiệu với 2 em…đây là Tiến và Lâm! Bạn học chung phổ thông với anh lúc trước!!!

Tôi nhìn hai nhỏ đó cười cười qua loa…..

-Còn đây là Steffany,bạn gái của Khương! Cô ấy là người Mỹ gốc Việt đó!!!

-Hi!!! -nhỏ nở nụ cười tươi để làm quen…phải công nhận một điều…nhỏ cười hết sức có duyên!

Nghe Khương “giới thiệu”xong,tôi hơi bị “choáng”….bẵng đi một thời gian không gặp…nay anh chàng không biết kiếm đâu ra cô Việt kiều này nữa!!!

-Còn đây là Mai,bạn học chung với Steffany hiện giờ!!!

-Chào hai anh!! Hihih….

Thì ra….cái chất giọng “kinh người” đó là của nhỏ này! Gương mặt trắng như tạc tượng vì make-up quá đà….cách ăn mặc cũng “kỳ kỳ”…teen không ra teen….người lớn không ra người lớn….nói tóm lại….”ấn tượng” về nhỏ này không mấy tốt đẹp đối với tôi!!!

-Thế là cuối cùng hai người cũng gặp nhau ở ngoài rồi nhé! Xem như tôi làm mai không công cho đấy!!!

Nghe Khương nói mà tôi chẳng hiểu gì cả! Sao có vụ làm mai gì ở đây nữa???

-Uhm…thanks anh Khương nhiều! Vì đã giới thiệu cho em một người bảnh trai như vậy!!! hihi…

Lại thêm con nhỏ Mai nói…khiến tôi chẳng hiểu chủ đề của cuộc nói chuyện này là gì….mãi khi thằng Tiến nói…tôi mới vỡ lẽ……thì ra Khương “se duyên” con nhỏ này cho nó!!!

-Vậy lát tụi mình đi đâu chơi đây honey??? -vừa nói…nhỏ Việt kiều ấy tỏ thái độ thân mật với Khương khiến tôi cảm thấy hơi…”ngứa mắt”.

-Uhm…chắc cafe xong tụi mình đi hát karaoke,được không baby???

-Ok! Tùy honey quyết định thôi! Hì hì…-nhỏ vẫn vô tư “thân mật”với Khương như chốn không người!

-Vậy lát anh Tiến chở Mai nha!!!
Tự dưng nghe nhỏ này nói…tôi giật cả mình!!! Nếu thằng Tiến mà chở nó…thì ai sẽ chở tôi đi đây???

-Nhưng….anh phải chở bạn của anh đi rồi!!!

-Thì để bạn anh đi xe em cũng được! Anh chở Mai đi nha!!!

-Nhưng…nó không biết chạy xe!!!

-Trời! Lớn vậy rồi mà không biết chạy xe àh??? Thật không vậy???

Câu nói của con nhỏ đó “sock” tới tận tim tôi!!! Nghe mà phát ngứa miệng,muốn cãi lại ghê!!!

-Tại nó nhát chạy xe thôi!!! Hay em đi xe của em đi!!! -thằng Tiến đỡ lời giùm tôi.

-Hiz…nhắn tin qua lại cũng hơn nửa tháng,giờ gặp mặt cũng không được dịp đi chung nữa!!! -nhỏ õng ẹo…trông mà mắc ói!!!

-Thôi! Vậy Mai chịu khó đi xe của em đi!!! Vào karaoke tha hồ cho 2 người “tâm sự”…hì hì….

-Đành vậy chứ biết sao giờ? Hajzzz….-nhỏ nhìn tôi mà thở dài…không ngờ nó “trắng trợn” ra mặt….không có Khương ở đây thì “nội chiến”giữa tôi và nó đã xảy ra rồi!!!

****************

-Đi thôi mọi người!!!

Sau khẩu lệnh của Khương,3 chiếc xe đều rồ ga…đích đến chính là quán karaoke!!!

-Mày sao vậy? Gặp lại Khương không vui àh??? -thằng Tiến nói trong khi nó đang chay xe.

-Vui gì mà vui???? Không thấy người ta có bạn gái rồi àh???

-Tao tưởng mày vui nên mới dẫn mày đi chung!!!

-Cảm ơn lòng tốt của mày!!! -tôi châm chọc….

-Khi nào anh Tiến rảnh nữa???

Tự dưng nhỏ Mai “khùng” đó lù lù từ phía sau nói với lên…..

-Anh thì tối nào cũng rảnh cả!!!

-Uhm…vậy thì tụi mình dễ đi chơi với nhau rồi!! Hì hì….

Ngoài cái mã “tiểu thư” chạy chiếc elizabeth màu đỏ ra thì tôi chẳng ưa con nhỏ này chút nào!!! Mà dường như tôi có cảm giác nó chẳng ưa tôi!!!

-Con Mai mà mày hay nhắn tin qua lại đấy hả??? -tôi nó thầm với thằng Tiến.

-Uh…

-Chia buồn cùng mày nếu sau này mày quen nó!!!

-Ý mày là sao hả???

-Thì tao nói vậy đó!!!

******************

-Anh chọn bài đi…rồi lát hai tụi mình song ca há!!!

Vừa mới bước vào phòng là nhỏ đã “sỗ sàng” tấn công thằng Tiến dồn dập…

-Uhm…em lựa đi!!! -vẻ ái ngại hiện rõ trên mặt nó…làm bạn thân với nó tôi biết thừa điều này mà!!!

-Để em lựa bài cho tụi mình luôn há honey!!!

-Ok em!!!

Đảo mắt nhìn sang cặp bên kia…không khỏi chạnh lòng khi họ ôm nhau….quấn quýt không rời…trong ánh đèn mờ mờ…tự dưng tôi cảm thấy lạc lõng…cuộc đi chơi đã không còn vui vẻ nữa…..vì tôi đã không thế gắng gượng nở một nụ cười tự nhiên!!!

Chợt có điện thoại….tôi mừng thầm trong bụng vì đã có người “giải thoát” tôi khỏi không khí ngột ngạt này!!! Và….tôi bỗng giật mình khi nhìn thấy số điện thoại của nhok Khanh,trong lòng vừa vui vừa hồi hộp.

-Mày đi đâu vậy??? -thằng Tiến hỏi.

-Tao nghe điện thoại!!!

**************

-Alo…..-tôi nhẹ giọng….khi vừa mới bước ra khỏi phòng karaoke.

-Đang làm gì đó???

Nghe hắn hỏi….tôi cũng chẳng biết phải trả lời làm sao nữa??? Vì thật sự chẳng biết bây giờ tôi đang làm gì!!!

-Nhok rảnh không???

-Chi vậy???

-Nếu rảnh thì hãy lại Karaoke 123 giúp tui!!!

-Sao lại là karaoke??? Mà sao phải giúp??? -hắn thắc mắc.

-Tui chỉ muốn….có người chở tui ra khỏi chỗ này mà thôi!!!

-Có chuyện gì àh???

Tôi không trả lời hắn…vì nguyên nhân khiến tôi muốn rời khỏi chỗ này cũng không tiện nói ra.

-Ok!!! Chờ Khanh chút….Khanh đến liền!!!

-Uhm…cảm ơn nhok nhiều nha!!!

Dập máy….tôi mừng thầm…..trong lòng trỗi lên niềm hạnh phúc….mà không biết do thoát khỏi chốn này hay do…..thằng nhok ấy đến đây vì tôi nữa???
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:56

CHAP 103:

Đã 15 phút trôi qua….đứng chờ hắn mà trong lòng thấp thỏm lo âu! Cứ ngóng ra ngoài cổng xem chiếc xe của hắn đã đến chưa thì bất thình lình….

-Mày nhìn cái gì ở ngoài đó thế???

Tôi giật mình khi nghe giọng thằng Tiến ở phía sau…

-Ừh thì…có nhìn gì đâu???

-Sao không vào trong chơi mà đứng ngoài đây làm gì???

-Thôi! Trong đó chẳng có gì cho tao chơi cả!!!

-Cái thằng….biết thế không chở mày đi theo làm gì!!!

-Tao mà biết buổi đi chơi như thế này thì mày có mời tao cũng không thèm đi đâu!!! -tôi bực dọc khi nghe nó nói những lời xóc họng như vậy!

-Vậy mày định đứng đây cho tới khi nào hả???

-Tới khi nào thì kệ tao! Không liên quan đến mày!!! Vào trong mà lo cho con nhỏ Mai khùng của mày đi!!!

-Thiệt hết nói mày nổi! Tự dưng giận lãng nhách!!!

-Ừh..tao vậy đó! Được không???

2 chúng tôi cứ đứng trừng mắt nhìn nhau….không khí trở nên căng thẳng từ lúc nào không hay biết!!!

-Wey!!!

Đột nhiên nghe có tiếng người gọi…..tôi ngước nhìn ra ngoài thì may thay….thằng nhok ấy đã đến!!!

-Thằng nào đấy???

-Mày không cần phải biết!!! -tôi ngang ngược trả lời.

-Giờ mày đi cái thằng đó phải không???

-Ừh thì sao???

-Tùy mày…muốn làm gì thì làm!!!

-Hứh…chứ mày có cản được tao không mà nói!!! Đồ đáng ghét!!!

Nói xong,tôi bỏ đi ra ngoài….mặc cho nó đứng nhìn tôi với cái vẻ mặt khó chịu!!! Tuy không muốn nổi nóng với nó chút nào…nhưng không hiểu sao tôi lại như vậy nữa???

-Đi thôi!!! -tôi nói với thằng nhok.

-Sao vậy? 2 người giận nhau àh???

-Không có gì đâu!!! Nhok chở tui đi nhanh đi!!!

-Ngồi cho chắc đó!!!

Dứt lời….thằng nhok rồ ga lên khiến tôi xém nữa đo đất nếu không ôm eo hắn lại kịp!!!

****************

-Uống nước nèh!!!

Hắn chìa chai coca ra cho tôi….sau khi hai đứa dừng chân tại một công viên gần đó!

-Cảm ơn nhok nha!!!

-Đã nói bao nhiêu lần rồi hả???

-Nói gì??? -tôi vừa uống vừa nhìn hắn.

-Không được gọi tôi là nhok nữa!!!

-Ừh thì….-tôi hơi ngại khi hắn bắt thay đổi cách xưng hô.

-Sao??? Hôm bữa hứa rồi…định nuốt lời àh???

-Ừh thì….muốn gọi Khanh thì gọi! Nhưng…tui thấy nó kỳ kỳ sao áh! Dù sao nhok…íh quên…dù sao Khanh cũng nhỏ tuổi hơn tui mà???

-Nhỏ hơn có một tuổi chứ có nhiêu đâu? Làm như nhiều lắm vậy!!!

-Uh….thì tùy thôi! Tính tui dễ lắm…sao cũng được hết!!!

-Mà nèh…

-Sao hả??? -tôi quay sang nhìn hắn.

-Khanh cho Lâm hôm nay ở nhà nghỉ ngơi chứ có bảo cho Lâm đi chơi không hả???

-Tại…tụi bạn lâu ngày mới gặp lại mà!! Hì hì….-tôi cười cười cho qua chuyện…chứ để hắn bắt bẽ hoài kỳ lắm!

-Mà nãy hình như hai người cãi nhau àh???

-Cũng không hẳn….-tôi ậm ừ…

-Cái thằng đó là người đang ở chung với Lâm đó hả???

-Ack…nó bằng tuổi Lâm đó! Dám gọi là thằng hả???

-Có sao! Bình thường thôi mà!!! -hắn trả lời tỉnh bơ.

-Bó tay luôn!!!

-Nhưng Lâm thì khác mà!!!

-Khác chỗ nào??? -tôi tròn xoe mắt nhìn hắn.

-Muốn đi chơi không??? -hắn đánh trống lảng sang vấn đề khác.

-Đi đâu bây giờ??? Khanh không về tiệm bánh àh???

-Thôi! Lỡ một bữa rồi….hôm nay cứ đi chơi đi!!!

-Nhưng đi đâu bây giờ???

-Đi Đầm Sen chơi nhé!!!

Tôi suy nghĩ một hồi rồi mới trả lời hắn!

-Ok!!!

-Vậy lên xe nhanh đi!!! Chúng ta phải tranh thủ từng phút từng giây chứ!!! -hắn đứng bật dậy khỏi băng ghế đá và hối thúc tôi.

-Ừh ừh..nhưng làm ơn…chạy chầm chầm thôi nhé!!!

*******************

-Chúng ta chơi trò gì bây giờ? Hay cứ đi vòng vòng thế này??? -tôi hỏi hắn khi cả hai vừa đặt chân đến Đầm Sen không lâu.

-Uhm..Lâm có thích chơi trò gì không???

-Không!!! -tôi trả lời một cách không suy nghĩ.

-Ack ack…

-Hay tụi mình vào băng đăng đi! Trời nóng như vậy vào đó cho mát!!! Hihhi…

-Chịu nổi ở trong đó được bao lâu mà đòi vào??? -hắn cố ý châm chọc tôi.

-Thì cứ thử xem…đứa nào đòi ra ngoài trước nhé!!!

-Àh…muốn thi thố với tôi nữa àh???

-Ừh đó….sao hả? Dám không??? -tôi hếch giọng.

-Ok! Xem như đây là lúc tôi phục thù sau trận chiến đua xe lúc trước vậy!!!

-Để xem sao đã!! hihihi…-tôi cười gian xảo…bỗng thấy yêu đời hơn….cái cảm giác lạc lõng,nhạt nhẽo trong karaoke đã biến mất rồi!!! Có lẽ là nhờ….thằng nhok này chăng???

CHAP 104:

Thế là sau một hồi thách đấu nhau….hai chúng tôi quyết định đi vào băng đăng thật!!!

-Wow….trong đây vẫn đẹp như ngày nào! -tôi thốt lên khi nhìn thấy khung cảnh đầy màu sắc xung quanh.

-Uh thì đẹp! -hắn nói chuyện cho có lệ.

-Êh…chụp giùm tui vào pô đi!!!

-Ở đâu???

-Bên đây nèh! -tôi phải tranh thủ sớm…nếu không một hồi cái lạnh ngấm vào thì hết mà tạo dáng được!!!

***********

-Sao? Còn muốn chụp chỗ nào nữa không???

-Er herz….bên…bên kia đi!!! -chỉ mới chưa đầy 10 phút ở trong đây mà hơi thở của tôi đã muốn đóng băng luôn rồi! Việc nói chuyện thật là khó khăn…..ngược lại với tôi….khuôn mặt hắn vẫn tỉnh bơ như không hề biết lạnh là gì cả!

-Chịu hết nổi rồi àh??? -hắn dùng khuôn mặt đắc thắng nhìn tôi….

-Làm…làm gì có! Tui vẫn chịu được….mà!!! -cố gắng lấy hơi mà nói chuyện….nhưng chân tay của tôi bắt đầu run lẩy bẩy.

-Chịu được thì đi tham quan tiếp vậy!

Hơn 10 phút trôi qua….ấy thế mà hắn vẫn còn bình tĩnh…trong khi tôi thì vẫn đang “gồng” mình chịu trận.

-Nèh…không chịu nổi thì chịu thua đi! Nhìn mặt mày Lâm tái mét đi kìa!!!

-Còn…còn lâu tui mới…chịu thua!!! -tôi vẫn cứng đầu…

-Bó tay luôn! Thôi đi ra..không thèm chơi nữa!!! -nói xong…hắn nắm lấy tay tôi kéo ra ngoài….không khí lạnh buốt khiến tay tôi dường như đã mất đi cảm giác.

-Nèh nèh…tui…tui chưa chịu thua đâu àh nha!!!

-Ai thèm chơi nữa đâu mà phân biệt thắng thua! Rõ ngốc!!! -hắn quát …cũng may xung quanh vắng người…không thì ê mặt chết!

***********

-Sao rồi? Thấy đỡ hơn chưa???

Cầm ly cafe nóng hắn mới mua cho tôi trên tay….được thoát khỏi cái chốn lạnh lẽo ấy thật không còn gì bằng! Nhấp từng ngụm….tôi nói..

-Uhm…đỡ rồi!!!

-Nếu lúc nãy Khanh không bỏ cuộc chắc Lâm vẫn gồng mình chịu trận ở trong đó hả???

-Chứ sao!!! -tôi hếch giọng…

-Có cần phải như vậy không???

-Cũng…không cần! Nhưng vì tui không muốn thua Khanh mà thôi!

-Thiệt tình….-hắn lắc đầu chán chường…

-Ý gì thế hả??? -tôi gằn giọng hỏi.

-Chưa thấy ai cứng đầu như Lâm!!!

-Hì hì…quá khen,quá khen!!!

-Giờ còn muốn đi đâu chơi nữa không??? -hắn hỏi.
-Bây giờ mấy giờ rồi nhỉ???

-Gần 2 giờ rồi!!!

-Ây dza…hèn gì thấy đói bụng ghê!!!

-Vậy giờ đi ăn hả???

-Uh…đi ăn xong rồi…tụi mình đi xem phim há!!! Chịu không??? -tôi lên kế hoạch cho buổi chiều hôm nay.

-Thì tùy Lâm thôi! Khanh đi chung nên muốn đi đâu cũng được!!!

-Hì hì…vậy thì….đi ăn thôi nhok!!! -tôi nhìn hắn cười thật tươi…không hiểu sao dạo này hắn đáng yêu đến thế!

-Mới gọi cái gì đó???

-Có gọi gì đâu??

-Nghe thấy một tiếng nhok nữa là liệu hồn nghe chưa???

-Hì hì..lỡ miệng mà!!!!

*****************

-Ây dza…

-Đi đứng cẩn thận chứ!!!

Hắn cằn nhằn khi biết tôi xém nữa vấp té ngay bậc thang vào rạp chiếu phim!

-Tại tối quá chứ bộ!!!!

-Nói gì cũng trả lời được hết!!!

Sau khi ổn định chỗ ngồi….hai chúng tôi bắt đầu dõi mắt theo màn hình để xem phim! Không khí trong rạp lành lạnh,lại tối tăm nên khiến tôi hơi sờ sợ….nên mắt thì lo nhìn…còn tay thì cứ lo bốc lấy bốc để hộp bắp rang bên cạnh!

-Ủa? Đâu hết trơn rồi??? -bỗng dưng thò tay vào hộp bắp…không thấy còn hột nào tôi mới phát hiện…thì ra mình đã ăn hết!

-Ăn nữa không??? -hắn chìa hộp bắp của hắn cho tôi….gì chứ đồ ăn thì không bao giờ từ chối! ^^

-Cảm ơn Khanh nha!!!

-Nèh nèh…tôi cho ăn ké…chứ không phải lấy hết nguyên một hộp của người ta!!!

-Ờh ờh…sorry sorry!!! – tôi hơi bị “quê” vì hắn nói khá to…..

Xem phim một hồi,chốc chốc tôi lại thò tay sang lấy bắp để ăn!!! Tình cờ tay hắn đụng trúng tay tôi…..theo phản ứng lịch sự thì tôi rụt tay lại để hắn bốc trước…nhưng….không hiểu vì lý do gì đó…hắn cứ nắm chặt lấy tay tôi!!! Tuy không hẳn là nắm chặt….nhưng cũng đủ cho tôi nhận ra hắn cố tình làm như vậy!!! Tim tôi cứ đập thình thịch….mắt thì không tài nào tập trung nổi vào bộ phim….

-Khanh….Khanh….-tôi lắp bắp không nói nên lời.

-Một chút thôi!!!

Câu trả lời của hắn càng làm tôi “hồn xiu phách tán”….trong đầu thì cứ văng vẳng câu nói:”rút tay lại! Rút tay lại”…nhưng bản thân tôi thì không thề làm được điều đó…..

Và thế là…..phần sau của bộ phim tôi không thể nào còn tâm trí để mà xem nữa!!! Thằng nhok đang làm cái quái gì không biết!!!

***********

-Cảm….cảm ơn Khanh nha! Về….buổi đi chơi hôm nay đó!!! -tôi vẫn còn ngượng vì tình cảnh lúc nãy…còn hắn thì xem như không có chuyện gì xảy ra cả!!!

-Có gì đâu!!!

-Mai….mai gặp nhé!!!

-Sao Lâm cứ ấp úng thế??? -hắn hỏi một câu rõ ghét! Tự hắn làm gì khiến tôi ngượng mà giờ đi hỏi ngược lại tôi là sao??

-Chẳng có gì cả!!!

-Mà nèh…

-Sao hả???

-Lại gần đây Khanh nói cái này cho mà nghe!!!

-Nói cái gì??? -tôi tò mò.

-Thì lại gần đây! Chuyện này phải nói nhỏ….bí mật lắm!

Tính tò mò làm tôi mụ mị….cứ nghe theo lời hắn…kề sát tai vào xem hắn nói cái gì!

-Đồ ngốc!!!

Tôi chưng hửng…..không phải vì hắn gọi tôi là ngốc…mà do….hắn đã khẽ hôn nhẹ lên mặt tôi!!! Cái này thì tôi không thể nào nhầm lẫn được!!!

-Thôi!!! Khanh về nhé!!!

Hắn đã đi….tôi vẫn không tin được những gì hắn làm với tôi hôm nay!!! Đặt tay nhẹ lên má….tôi khẽ mường tượng lại cái cảm giác lúc nãy!!! Nó mới thật…..bất ngờ làm sao!!!

CHAP 105:

-Làm gì đứng như trời trồng ngoài đó thế???

Giọng thằng Tiến vang lên từ trong nhà cắt ngang luồng suy nghĩ của tôi.

-Không có gì cả!

-Nèh…

Đang định bước vào trong thì đột nhiên nó chặn tôi lại….với cái thái độ có chút khó chịu.

-Cái gì?

-Lúc sáng mày bị sao thế? Đang đi chơi vui vẻ tự dưng bỏ về….làm tao không biết giải thích sao với thằng Khương cả!!!

-Chỉ có mày là vui thôi! Tao chẳng thấy vui chút nào cả!!! -tôi gằn giọng.

-Sao lại không vui? Không phải mày muốn gặp thằng Khương lắm àh? Hay vì mày ghanh tỵ vì nó có bạn gái rồi???

Nghe những câu hỏi ngớ ngẩn này càng làm tôi phát bực thêm! Nó không hiểu nguyên nhân làm tôi cáu là vì đứa bạn gái chẳng ra gì của nó!

-Mày nghĩ vậy àh???

-Không như vậy thì thế nào???

Hai đứa trừng trừng mắt nhìn nhau…tôi muốn “làm tới bến” chuyện này nhưng suy nghĩ lại thì cũng không đáng! Chỉ bực vì nó dám dùng thái độ này đối với tôi.

-Tránh ra cho tao vào nhà!

-Sao mày không trả lời câu hỏi của tao hả???

-Muốn nghĩ sao thì tùy! Tao chẳng muốn nói chuyện với mày nữa!!!

-Ok! Tao cũng chán khi suốt ngày cãi nhau với mày lắm rồi!!!

Nghe xong câu đó…thật sự tôi muốn quay lại tát cho nó một cái bõ ghét! Nhưng lần này tôi quyết định sẽ xem nó như không tồn tại trên đời này nữa vậy!!!

-Mày nhớ những gì mày nói với tao hôm nay nhé!

-Mày cũng nên xem lại mày đi! Sống mà chỉ biết có bản thân mày….chẳng để ý đến cảm xúc của những người xung quanh thì lên rừng ở với khỉ đi!!!

Nói xong…nó bỏ đi vào nhà! Tôi tức muốn nghẹn họng nhưng chẳng biết làm gì hơn! Đánh nhau với nó thì chắc chắn là tôi không đánh rồi…nhưng để nó xúc phạm tôi như thế này thì còn mặt mũi nào nữa!!!

*********************

-Thằng khốn! Thứ ba trợn….có ngày tao sẽ cho mày biết tay!!!!

Vào phòng…tôi vẫn còn tức anh ách về những câu nói của thằng Tiến! Không biết làm gì cho hả dạ…bèn lấy con gấu Panda ra mà “trút giận”.Nhưng khi nhìn nó bị nhăn nhúm do cấu xé thì…tôi lại hối hận về những gì mình đã làm.

-Ôi! Panda iu quý…cho mình xin lỗi bạn nha!!! -ôm con gấu vào lòng….tôi xuýt xoa.

Títt títttt…..

Chợt điện thoại báo có tin nhắn…tôi tò mò không biết ai nhắn vào lúc khuya như thế này nữa.

-Chúc ngủ ngon nhé!!!

Tin nhắn từ thằng nhok ấy…hôm nay hắn đã làm cho tôi từ bất ngờ này đến bầt ngờ khác!!! Tôi muốn tin là hắn có cảm tình với tôi nhưng lại sợ do bản thân quá nhạy cảm trong vấn đề này! Nếu sự thật không như tôi nghĩ…thì có lẽ sau này đối diện với hắn sẽ là một cực hình!!!

-Cái gì đây trời??? -tôi khẽ cười thầm…trong lòng cứ lâng lâng một thứ cảm giác dễ chịu….nhìn lại bàn tay mà hắn đã nắm trong lúc đi xem phim…..sao tôi muốn quay lại cái giây phút đó quá!!!

********************

Một buổi sáng lại đến….tôi cố rướn mắt để ngắm những tia nắng đầu tiên của buổi sáng! Công nhận hôm qua ngủ ngon thật….định hít thở sâu một cái thì tôi hoảng hồn….không tin vào mắt mình chỉ còn 5 phút nữa là 7 giờ!!! Tức tốc bay ra khỏi giường……hôm nay đầu tuần mà đi trễ,thế nào bà cô hắc ám cũng được dịp “đè đầu cưỡi cổ” tôi cho mà xem!

Ngó ngang xuống bếp…thì thấy cái thằng khó ưa đang ngồi chễm chệ ăn sáng với thái độ ung dung! Tôi lén nhìn xem nó có làm phần ăn cho tôi hay không….nhưng phát bực vì sự thật là không có!!!

-Thằng khốn! -lầm bầm trong miệng xong…tôi phăng thật nhanh vào nhà tắm để sửa soạn đi học.

******************

-Em ra ngoài đi! Hết tiết hãy vào…rồi ngày mai nộp cho tôi tờ kiểm điểm…tôi bó tay với em luôn rồi đó!!!

Hậu quả của việc ngủ dậy trễ….tôi phải gánh chịu hình phạt mà bà cô này đưa ra! Lạng quạng làm cho bà ấy ghét….chắc tôi bị cấm thi luôn quá!

-Ra chơi xuống can-tin nha!!! -tôi ra hiệu cho đám bạn.

-Đi mauuuu!!!!!!

Không cần chần chừ…..tôi chạy như bay trước tần số âm thanh la hét của bà ta.

************

-Hiz…đầu tuần mà sao xui dữ vậy trời??? -tôi ngậm ngùi nhìn miếng thịt sườn rơi xuống đất! Chẳng hiểu tôi đang bị làm sao nữa??? Muốn ăn sáng mà cũng không được yên.

Đột nhiên từ đâu xuất hiện hai tên con trai…nói đúng hơn là hai tên “gay”.Không biết là do vô tình hay cố ý mà chọn đúng bàn tôi mà ngồi nữa!!! Chúng cứ săm soi,nhìn ngó….trong khi tôi đang cố tình tỏ ra làm ngơ.

-Cũng đâu có đẹp đâu!!! -một tên nói với cái giọng khó ưa.

-Đã vậy mà còn chảnh nữa!

Chỉ thoáng qua thôi là cũng đủ biết chúng muốn ám chỉ tôi! Chỉ có điều tôi chẳng biết hai tên này là ai cả!!!

-Thích anh Tâm gần chết mà còn giả bộ! Bày đặt làm um sùm lên để được giặt áo cho ảnh nữa mày! Ghê gớm hết sức!

-Mà tao nói mày nghe! Cỡ đó chỉ đáng xách dép cho anh Tâm thôi…chứ làm sao có cửa lên giường với anh! hohoho….

Nghe hai “con” này ngồi móc họng khiến tôi tức muốn phát điên…nhưng bây giờ mà nổi trận lôi đình thì bảo đảm…danh tiếng của tôi trong trường sẽ còn vang xa.

Rầmmmm….

Đập tay xuống bàn một cái rõ to…khiến cho hai “chị em” nó hết hồn….tôi bèn bỏ đi chỗ khác! Mặc dù biết tụi nó sẽ không ngừng nói xấu tôi…nhưng mặc kệ….chẳng quan tâm làm gì cho mệt!!!

*************

-Đói bụng quá!!!

Ngồi trên hành lang tầng 3 để hóng gió cho khuây khỏa…nhưng dường như cảm giác lành lạnh càng khiến tôi thêm đói bụng!

-Sao mày leo lên đây ngồi chi vậy???

Cuối cùng 3 tụi nó cũng đã đến….sau tin nhắn cách đây năm phút của tôi.

-Thì chán nên lên đây ngồi!!!

-Vụ gì? Nói nghe thử coi.-con Mi cầm ổ bánh mì…vừa ăn vừa nói…trông phát thèm.

-Tao mới bị hai đứa gay kia chưởi xiên chưởi xỏ.Tức lắm mà chằng làm gì được!!!

-Đứa nào chưởi mày??? -con Đào thắc mắc.

-2 thằng khùng chẳng đáng để tao quan tâm!

-Mà sao mày không chưởi lại tụi nó! Bình thường mày dễ nổi nóng khi ai đó nói xấu mày lắm mà??? -nhỏ Mi vẫn cứ nhóp nhép cái miệng…làm cái bụng tôi cứ cồn cào.

-Chẳng biết nữa! Có lẽ là do tao không còn gan như xưa!

Nghe tôi nói câu này mà 2 nhỏ trố mắt nhìn nhau.Có vẻ như lạ lắm vậy!

-Ây dzaa…Lâm nèh!

Con Đào bỗng dưng cặp cổ tôi….khiến tôi nổi cả da gà.

-Nói thôi! Đừng dùng hành động…nhé!!!

-Là bạn bè thân thiết nên tụi tao mới khuyên mày một điều!

-Điều gì? -tôi thắc mắc.

-Mày là một đứa bạn tốt,với lại vui tính nữa! Tụi tao rất vinh hạnh khi được làm bạn với mày! Nhưng…tính tình của mày còn con nít lắm,suy nghĩ vẫn còn theo cảm tính nhiều hơn!!!

-Ý mày là sao??? -tôi ráng lắng nghe những gì con Đào nói.

-Điển hình cho mày nghe nha! Như chuyện của hotboy lúc trước đó…Nếu mà mày chịu khó bình tĩnh mà bỏ đi chỗ khác như lúc nãy mày làm với 2 thằng kia thì có lẽ mày sẽ không bị người ta ghét! Đúng không???

-Nhưng tao không thích!!!

-Chính vì vậy tao mới nói mày còn suy nghĩ theo cảm tính! Trên đời này nhiều thứ khiến mình không thích lắm…nhưng lúc nào cũng ra mặt như mày thì sẽ khiến cho tình hình càng tồi tệ thêm thôi! Nhịn một chút có khi lại hay! Như việc lúc nãy mày vừa mới làm vậy đó!!!

-Con Đào nói đúng đó mày ơi!!! Nhiều khi mày gây cho tụi tao cũng không ít rắc rối đâu! Mà biết sao được…mày là bạn của tụi tao.Thấy mày bị người khác ức hiếp chẳng lẽ tụi tao không giúp? -Nhỏ Mi chen vào.

-Có thật….là tao nên bớt hành động theo cảm tính không???

-Uhm…cái đó là tốt cho mày thôi!!!

Nghe hai đứa tụi nó nói…tôi chợt nhớ cuộc cãi nhau hôm qua với thằng Tiến! Có lẽ cũng do tính tình này mà tôi cũng đã làm cho nó khó xử…nó trách tôi cũng đúng thôi.

-Sao vậy? Tụi tao làm mày buồn àh??? -con Đào đăm chiêu nhìn tôi mà hỏi.

-Làm gì có! Trái lại…tao phải cảm ơn tụi bay nhìu lắm! Nhờ có tụi bay tao mới biết tao có cái tính xấu như vậy!!! Hì hì….
-Biết được thì Ok rồii!!!

-Mà con Oanh đâu rồi? Sao không thấy nó???
-Nó đi mua bánh mì cho rồi!!! Có phần của mày nữa…đừng lo!!!

-May quá!!! Sáng giờ chưa ăn gì…đói muốn chết!!!

-Hèn gì…nãy giờ nó cứ nhìn chằm chằm vào ổ bánh mì của tao hoài!!! -nhỏ Mi châm chọc.

-Mày nói gì hả mày??? Ai thèm nhìn chứ???

-Dám thề là không có nhìn không???

-Mắc gì tao phải thề với mày???

-Sợ àh? hahaha….

-Thôi thôi cho tao xin! Mệt tụi bay ghê!!!!

Có lẽ tôi may mắn khi có những đứa bạn như thế này! Tuy đôi lúc chúng nó hơi “man man”…nhưng cũng như con Đào nói! Chúng tôi luôn hết mình vì nhau.Đơn giản là chúng tôi hiểu cái ý nghĩa của hai chữ “tình bạn”.
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:56

CHAP 106:

Cuối cùng thì đã đến trưa…hiện tôi đang đứng trước cửa tiệm bánh! Nơi mà tôi sẽ phải chạm mặt tên nhok đó sau những hành động “khác thường” của hắn đêm qua!
Bình tĩnh…bình tĩnh! -tôi hít một hơi thật dài,cố gắng trấn an bản thân trước khi bước vào bên trong.

-Lâm đến rồi àh? -vửa nhìn thấy tôi thì hắn liền hỏi.

-Ờh…..

-Ăn uống gì chưa đó?

-Ăn rồi….

-Uhm…vậy thì Lâm dọn dẹp tiệm bánh phụ Khanh nha! Sáng giờ bán cũng khá nhiều nên chưa kịp dọn vệ sinh cho tiệm nữa!

-Ờh…-tôi chỉ biết ậm ừ nghe những gì hắn nói…

************

Gần nửa tiếng đồng hồ trôi qua…đôi lúc tôi hay len lén nhìn hắn! Nhưng thấy vẻ mặt hắn vẫn bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra giữa hai đứa tối qua vậy! Trong lòng có nhiều thắc mắc….thật sự thằng nhok này đang có âm mưu gì với tôi đây???

-Lâm….coi chừng bể ly kìa!!!

Câu cảnh báo của hắn làm tôi choàng tỉnh kip thời…nếu không thì cái ly nằm trên bàn mà tôi đang lau đã rớt xuống đất từ lâu rồi!

-Ờh ờh…..

-Lâm làm sao vậy? Không được khỏe àh???

-Không…không có gì đâu!!! -tôi phát bực vì câu hỏi ngớ ngẩn của hắn…tâm trạng rối bời bây giờ ngoài hắn gây ra cho tôi thì còn ai khác vào đây nữa???

-Chào anh Lâm!!! -giọng nhỏ Vi từ bên ngoài cửa vọng vào.

-Chào em!

-Hôm nay làm gì mà Vi đến sớm thế? Không ở trong bệnh viện chăm sóc ông àh??? -thằng nhok ấy hỏi.

-Hì hì…ông của Vi ra viện rốiHiện giờ chỉ nằm ở nhà chờ hồi phục sức khỏe thôi! Nên Vi mới có thời gian ra đây giúp Khanh nèh!!! -nhỏ hí hửng nói.

-Uhm…nhưng có Khanh với Lâm làm được rồi!

-3 người dù sao cũng hơn 2 người mà! Đúng không anh Lâm??? -nhỏ quay sang hỏi tôi…trong lúc đang bối rối chả biết nói câu gì.

-Ờh ờh….

-Tùy Vi vậy!!!

Dứt câu…hắn lại làm việc tiếp! Chẳng để mắt đến những gì xung quanh nữa cả!!! Thái độ của hắn càng khiến tôi phát bực lên….vì chẳng hiểu trong đầu hắn đang nghĩ gì???

*****************

Loay hoay với những chiếc bánh…lượt khách ra vào đông nghẹt khiến tôi chẳng để ý đến thời gian nữa! Chỉ biết giờ đầu óc tôi như quay cuồng….tự hỏi liệu bản thân có thể tăng ca như thế này được bao lâu nữa đây???

-Lâm mệt không???

Thằng nhok ấy chợt hỏi khi thấy tôi ôm trán trong lúc vắng khách.

-Không có gì!!!

-Nếu mệt thì Lâm ngồi nghỉ chút đi! Để Khanh làm cho!!!

-Không sao đâu mà!!! -tôi trả lời khá bực dọc…như muốn hắn đừng hỏi những câu đầy quan tâm như vậy…vì nó càng khiến tôi thêm stress mà thôi!

-Khanh nèh! -nhỏ Vi ngồi quầy thu ngân nãy giờ mới chạy tọt xuống ghế…xáp lại gần thằng nhok mà hỏi.

-Có chuyện gì vậy Vi???

-Lát Khanh chở Vi về nha! Vi định ở đây phụ Khanh khi tiệm đóng cửa luôn! Được không nèh???

-Không được rồi!!! -hắn trả lời một cách nhanh chóng không cần do dự…

-Sao vậy??? -nhỏ hỏi với cặp mắt tròn xoe đầy ngạc nhiên.

-Vì lát Khanh phải chở Lâm về rồi!!!

-Bộ…anh Lâm làm đến 10h luôn hả??? -nhỏ quay sang hỏi tôi….trong khi tôi chưa biết nên nói cái gì thì hắn đã xen vào.

-Uhm…cho đến khi ông quay lại tiệm thì Lâm sẽ làm tăng ca chung với Khanh! Nên bây giờ Vi cũng tranh thủ về sớm đi…trời cũng sắp mưa rồi đó!!!

-Nhưng….-nhỏ nhìn thằng nhok với vẻ mặt đầy tiếc nuối.

-Thôi…Vi lo đón xe bus về đi! Kẻo lát hết xe bây giờ!!!

-Uhm…thôi được rồi! Vậy…Vi đi về nha!!! -nhỏ nói với giọng yếu xìu…chi cần nhìn sơ là tôi cũng biết tiếc nuối dữ lắm!

-Nhớ cầm theo cây dù Khanh để trong quầy đó! Mang đi theo cho chắc ăn.

-Uhm….

**************

-Vi về nha! Lát về tới nhà Vi nhắn tin cho!

-Uhm….đi cẩn thận đó! Có gì alo cho Khanh!!!

-Em về luôn nha anh Lâm!!!

-Ờh…tạm biệt em!!!

Nhìn nhỏ lầm lũi bước đi ra trạm xe bus….tôi thấy cũng buồn thay! Đặt tình cảm vào người vô tâm như hắn quả thật….khổ!!!

-Làm gì nhìn Khanh ghê thế???

-Đâu…đâu có gì đâu!!! -hoảng hồn khi hắn phát hiện…thật ra tôi nhìn xem liệu hắn có phải là người vô tâm như tôi nghĩ hay không…ngoài ra chẳng có mục đích gì khác cả!

-Thôi…tụi mình tranh thủ dọn dẹp đi! Cũng trễ rồi!!!

-Ờh ờh….

**************

-Rồi xong luôn!!! hjz hjz….-tôi ngậm ngùi nhìn ra ngoài trời đang mưa như trút nước….

-Haiizzz…sắp về rồi mà lại mưa! Chán ghê!!! -hắn cũng ca cẩm giống như tôi.

-Bực mình hết sức đi vậy!!!

-Lâm vào trong ngồi đi! Để Khanh đóng bớt cửa lại cho mưa khỏi tạt vào!

-Ờh…..

Ngồi nhìn đường phố bên ngoài lấm lem những hạt mưa qua cửa kính…..dòng người hối hả chạy trên những đoạn đường ngập nước! Mới thấy Sài Gòn sao tấp nập quá…dường như chẳng có giây phút nào bình yên!

-Sao trông buồn vậy???

Đột nhiên hắn ngồi cạnh bên tôi…nhìn ra cảnh vật bên ngoài mà bắt chuyện.

-Buồn…buồn gì đâu!!! -tôi hơi ấp úng.

-Tại thấy sáng giờ hình như Lâm ít nói hơn mọi lần…cũng ít cười hơn nữa!!!

-Tui vẫn ăn nói,cười đùa bình thường mà? Chắc do Khanh để ý quá thôi!!!

-Mưa như vậy cũng thích nhỉ???

-Thích gì mà thích??? Tui đang muốn về nhà tắm rừa rồi leo lên giường ngủ một giấc cho đã đây nèh!!! -bĩu môi….tôi nói.

Chợt…như có luồn điện chạy xẹt ngang người tôi! Khi bình tĩnh trở lại thì tôi mới biết….vẫn là bàn tay của hắn….cái bàn tay ấy nay lại vô tình chạm vào bàn tay của tôi.

Thình thịchh….thình thịchhh…

Tôi có thể nghe rõ nhịp tim đang gõ trống vang trời trong lồng ngực! Muốn dịch bàn tay ra nhưng chẳng thể nào làm nổi!

-Lâm đang run àh???

-Sao…sao lại…run??? -chính cái sự lắp bắp đã tố cáo việc này.

-Thì do Khanh đang nắm tay Lâm nèh!!!

-…………..

-Sao Lâm không nói gì hết vậy??? -hắn cứ bình thản hỏi những câu hòi ngớ ngẩn đó! Vì trong giây phút này tôi lấy đâu ra lý trí mà trả lời hắn đây???

-Bỏ…bỏ tay ra đi!!!

-Thì ra là mắc cỡ!!! -hắn phì cười.

-Mắc…mắc cỡ gì chứ??? -lấy hết can đảm…tôi rút tay ra thật nhanh!

-Bộ từ đó tới giờ Lâm chưa từng nắm tay con trai bao giờ àh???

-Khanh thôi hỏi những câu hỏi ấy đi!!! -tôi nghiêm giọng….như muốn hắn chấm dứt ngay trò đùa này vậy!

-Vậy chắc là chưa rồi! Thế….Lâm chắc cũng chưa có nụ hôn đầu tiên đâu nhỉ???

-Làm ơn thôi đi! Đang giỡn mặt với tui đó hả??? Muốn…..-chưa kịp nói dứt câu thì tôi bị “choáng” toàn tập vì hắn đã xáp tới…đặt lên môi tôi một nụ hôn.Trong cái giây phút đó….tôi mới biết được cảm giác khi hai đầu môi chạm vào nhau là như thế nào! Cơ thể tôi nóng ran lên….muốn làm một cái gì đó nhưng không thể biết là mình sẽ phải làm cái gì? Xô hắn ra…hay đánh hắn…hay là cứ để yên như vậy????

“Nụ hôn” kết thúc sau gần 10 giây…trong khoảng thời gian đó….tôi như nín thở,tim thắt lại…tưởng là đã chết đi rồi!

-Khanh muốn là người cướp nụ hôn đầu tiên của Lâm!!!

CHAP 107:

Sau những hành động kèm những lời nói đầy “tình cảm” đó…tôi chỉ biết bất động,tròn xoe mắt mà nhìn hắn…trong lòng thì tràn ngập những cảm xúc lẫn lộn.

-Lâm làm sao thế???

-…………

-Sao Lâm không nói gì đi???

-…………

-Bộ….đây thật sự là nụ hôn đầu tiên của Lâm àh???

-…………

Hắn vẫn cứ thản nhiên hỏi….trong khi tôi không thể mấp máy nổi cái môi để mà trả lời hắn.

-Nói gì đi chứ! Lâm giận Khanh àh???

Bàn tay tôi khẽ run run đưa lên…chạm đến vành tai của hắn….rồi bất thình thình dùng hết sức mà…véo!!!

-Ui ui…..đau…đau quá!!! -hắn la inh ỏi.Cũng phải thôi…tôi cố dùng hết sức để nhéo hắn mà!

-Nhok có biết nhok vừa làm cái gì không hả? Tui cho nhok biết..có ghét tui thì nói! Đừng làm những cái trò vớ vẩn đó!!! Nếu mà còn có lần sau…tui thề sẽ liều mạng với nhok đó!!! Biết chưa??? -tôi hét thật to vào tai hắn….như át cả tiếng mưa ngoài kia.Rồi sau đó thở dốc vì….hết hơi!

-Công nhận….Lâm mạnh tay thật!!! -hắn vẫn xuýt xoa cái tai vừa bị tôi “tra tấn”.

-Biết thế thì đừng có dại dột mà chọc tui!

-Nhưng…những gì Khanh làm không phải là đùa giỡn! Khanh thật sự nghiêm túc với Lâm đấy!!!

Sau câu nói ấy của hắn…tim tôi lại đập liên hồi….sao hắn có thể giỡn dai như thế chứ???

-Lâm không biết hay Lâm đang giả vờ vậy hả???

-Giả…giả vờ cái gì??? -tôi ấp úng hỏi.

-Khanh thích Lâm!!!

Câu nói chắc nịch ấy làm tôi đứng chết trân tại chỗ….nếu không có tiếng mưa rơi rã rích thì có lẽ không gian xung quanh đây sẽ im ắng lắm! Và hắn sẽ nghe thấy tiếng hơi thở dồn dập,kèm theo nhịp tim đang rối loạn của tôi.

-Đừng…đừng đùa nữa! Về thôi!!! -

-Lâm nèh!!! -hắn bỗng dưng nắm tay tôi lại khi tôi chuẩn bị quay mặt đi.

-Đã nói thôi mà!!! -giọng tôi khá run khi nói với hắn.

-Tụi mình kết đôi nha!!!

Hắn thật là độc ác…cứ làm cho tôi từ cú shock này đến cú shock khác! Tôi vốn là người dễ bị lung lay…ấy thế mà….

-Khanh biết…khó mà Lâm chấp nhận ngay chuyện này lắm! Nhưng biết nói sao được nhỉ??? Vì Khanh…cũng giống như anh ba của Khanh thôi!!!

Hắn nói đến đây thì tôi cũng mường tượng ra ngụ ý….hắn có thể là gay! Àh không….hắn là gay mới đúng!!!

-Vì…vì sao chứ??? Không phải….Khanh ghét tui lắm sao???

-Uhm…ban đầu là vậy! Nhưng không hiểu sao tiếp xúc lâu ngày với Lâm…Khanh lại có một cảm giác đặc biệt! Đúng như anh ba của Khanh nói vậy!

-Anh Thuần nói gì về tui??? -tôi thắc mắc.

-Anh ấy nói….Lâm có một nét gì đó khiến người khác phải nhớ mãi! Và hậu quả là…Khanh thích Lâm mất rồi!!!

-Thôi…Khanh đừng nói nữa! Người như Khanh…không thể nào….thích tui được đâu! -tôi xua xua tay cho qua…trước những lời nói đầy mê hoặc của hắn.

-Những gì Khanh nói đều là sư thật! Rồi Lâm sẽ hiểu thôi!!!

-…………..

-Để Khanh chở Lâm về! Cũng trễ rồi…chịu khó mặc áo mưa nhé!!!

Nói rồi…hắn bỏ xuống đằng sau chuẩn bị lấy đồ đạc! Còn mình tôi đứng đây….mãi mê suy nghĩ về những gì hắn nói! Quả thật….hắn làm cho chút tình cảm nhỏ nhoi của tôi dành cho hắn nay sắp “dâng trào” lên! Lẽ nào….tôi cũng đang thích thằng nhok nhỏ tuổi hơn tôi???

************

-Mưa nhớ chạy từ từ thôi nha!!! -tôi căn dặn trước khi bước lên xe.

-Uhm…biết rồi!!!

Xe đã vụt đi….băng băng qua những làn gió,những làn hơi lạnh buốt của mưa! Nép sau lưng hắn…tấm lưng tuy không to nhưng mang lại cho tôi cảm giác ấm áp lạ thường.Tôi muốn gục đầu vào đó….nhưng lại không có gan để làm!

-Lâm có thể ôm Khanh được không? Khanh thấy lạnh quá!!!

-Cái…cái gì??? -tôi ngạc nhiên trước lời đề nghị của hắn.

-Làm ơn đi mà! Một lần thôi cũng được!!!

Tôi như vỡ tim trước những gì hắn nói…có ai lại táo bạo như thế không chứ???

-Không…kỳ chết!!! -tôi mắc cỡ…lắp bắp mà nói.

-Có gì đâu mà kỳ? Lâm không ôm là Khanh chạy vòng vòng ngoài đường hoài luôn đấy!!! -hắn dám dùng chiêu “đe dọa”với tôi nữa chứ!

-……..

-Sao? Có ôm không? hay muốn chạy ngoài đường hoài???

Không biết động lực nào lại khiến cho tay tôi….vòng qua ôm eo của hắn nữa! Cảm giác thật lạ…..người tôi nóng ran lên…cái lạnh thấu da thịt ngoài trời mưa nay đã không còn nữa!

-Hì hì…phải vậy chứ!!! -hắn đắc chí cười…

-Ước gì lúc nào cũng được Lâm ôm như vậy thì sướng biết mấy!!!

-Bớt nói nhảm đi! Mau chở tui về nhà đó!!! -tuy miệng vẫn ra vẻ…nhưng thật sự..tim tôi đang run lên từng hồi hạnh phúc.

-Unm…biết rồi nèh!!!

Mưa vẫn rơi nặng hạt trên con đường chúng tôi đi! Hai đứa chẳng nói với nhau câu gì nữa cả….chỉ mỗi việc tôi phải ôm hắn…còn hắn thì cứ chầm chậm mà chạy! Chốc chốc lại khẽ nắm lấy tay tôi…..một cảm giác lâng lâng khó tả! Mong con đường cứ dài ra….để giây phút này kéo dài mãi…cho dù ngày mai hắn có quên chuyện này đi chăng nữa….thì cũng là một kỷ niệm khó quên đối với tôi.

***********

Cũng trong đêm mưa đó….Khanh và Lâm đều không hề hay biết rằng…đã có người chứng kiến chuyện “thân mật” giữa hai đứa! Rồi mọi chuyện sẽ ra sao đây???
************
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:57

Cảm ơn….-bước xuống xe…tôi rụt rè nói.,

-Chỉ vậy thôi hả???

-Chứ muốn gì nữa??? -tôi tròn xoe mắt nhìn hắn.

-Cho Khanh nắm tay Lâm một lần nữa đi!!!

-Thôi..thôi đi! Về tới nhà tui rồi! Giỡn hoài….

-Nhưng Khanh muốn…

-Về giùm đi mà! Người khác thấy thì sao??? -tôi hối thúc hắn.

-Khanh về nha! -kèm theo câu đó phải là cái nắm tay cho bằng được! Tuy ngoài miệng thì chối…nhưng thật sự tôi cũng thích nắm lấy bàn tay rắn rỏi của hắn lắm! ^^~

-Chạy xe từ từ thôi đó!

-Biết rồi mà! Ngủ ngon nhé!!!

Hắn đi rồi….nhưng sao tôi vẫn dõi mắt theo! Rồi tự cười thầm khi nghĩ về những gì vừa xảy ra lúc nãy….có lẽ thằng nhok đã làm tôi “xao xuyến” thật rồi!

Quay vào trong nhà…tôi giật mình khi thấy thằng Tiến đứng lù lù trước cửa! Chạm mắt với nhau được vài giây thì nó bỏ vào trong…chắc còn giận tôi về chuyến đi chơi hôm bữa đây mà!!!

CHAP 108:

-Haizzz….trời mưa làm ướt người hết trơn! -bước vào nhà…tôi cố tạo không khí bình thường,như thể hai đứa chưa từng có mâu thuẫn gì với nhau vậy!

-…………

Nó vẫn thản nhiên xem tivi…chẳng ngó ngàng gì đến tôi cả!

-Nhà còn mì gói không vậy Tiến? Mưa làm tao đói bụng quá!

-…………

Vẫn chẳng thấy động tĩnh gì…tuy hơi khó chịu nhưng tôi vẫn cố gắng giảng hòa…

-Còn giận tao hả? Cho xin lỗi đi mà!!! -tôi lại gần nó…khều khều vai và giở chiêu “nhõng nhẽo”…

Bình thường thì sẽ có tác dụng…nhưng lần này thì nằm ngoài dự đoán của tôi! Nó đứng bật dậy…rồi bỏ đi một nước vào phòng! Để lại tôi với “cục quê” chình ình….

-Đồ chảnh! Tao thề từ nay không thèm xuống nước xin lỗi mày nữa! Đồ nhỏ mọn….đồ xấu xa!!! -tôi “xả” một hơi cho bõ tức….khuôn mặt đang nóng bừng bừng vì thái độ của nó.

Một buổi sáng lại đến….sau cơn mưa dầm hôm qua….trông bầu trời thật ảm đạm.Những tia nắng nép mình sau đám mây xám xịt….khiến tôi cứ ngỡ là vẫn còn tối.

Vệ sinh cá nhân xong….tôi xách cặp chuẩn bị đi học.Khi ngang qua nhà bếp….phớt thấy bóng dáng nó đang cặm cụi làm đồ ăn! Trong lòng vẫn còn tức lắm…nhưng vẫn tò mò xem nó có làm phần cho tôi như mọi bữa hay không.Và rất tiếc là…không hề!!!

Rầmmmm………

Tôi cố tình giậm chân xuống sàn nhà gây tiếng động nhằm để nó chú ý.Khi nó nhìn sang….tôi phản hồi lại bằng cặp mắt hình viên đạn.Như thể muốn “ăn tươi nuốt sống” nó vậy! Xong…..tôi hất mặt lên,ngênh ngang ra ngoài đón xe bus.

-Đồ đáng ghét!

-Sao hôm nay mặt nhăn nhó dữ vậy cưng??? -con Mi nhiều chuyện hỏi.

-Đang bực muốn chết đây!!!

-Chuyện gì làm cho mày bực thế???

-Tao với thằng Tiến đang chiến tranh lạnh!!! Hừmmm…..

-Ồh! Tao biết sớm muộn gì cũng xảy ra thôi! Không ngờ hôm nay lại đến!!!

-Ý mày là sao hả nhỏ kia??? -tôi lườm sang con Đào…chẳng biết nó đang ám chỉ điều gì!

-Thì mày nghĩ xem…mày ở chung với thằng Tiến như thế nào??? Mày xem nó như là osin vậy…sai bảo,quát mắng,quýt hái thằng nhỏ! Thử hỏi….liệu nó có thể chịu đựng mày được bao lâu đây???

-Nhưng….tại tao quen đối xử với nó vậy rồi! Chứ thực chất tao không xem nó như osin! -tôi chống chế.

-Nhưng người khác nhìn vào sẽ nghĩ là mày ăn hiếp nó! Như tụi tao đang suy nghĩ vậy nèh!!!

-Uhm….tao thấy con Đào nói cũng có lý! Mày về nhà thường chỉ biết ăn không ngồi rồi…trong khi nó đảm đương hết mọi chuyện.Tao nghĩ…mày cũng nên kiểm điểm lại đi! Nên chia bớt việc nhà ra mà làm phụ nó!!! -con Oanh chêm vào…càng làm cho tôi cảm thấy bản thân mình thật…xấu xa.

-Nhưng hôm qua tao đã chủ động xin lỗi nó rồi! Mà nó chảnh….không thèm đoái hoài đến tao!! Tao cũng có lòng tự trọng chứ? Chẳng lẽ mặt dày đi xin lỗi nó hoài???

-Có thể nó làm nũng đấy! Tụi con trai…đôi khi như con nít vậy! hí hí…-nói rồi…nhỏ Mi tự cười khúc khích.

-Nếu mày muốn giữ tình bạn với nó thì việc xuống nước thêm một lần nữa cũng không có gì đáng kể đâu! Nghe lời tụi tao đi.!!!

Tôi im lặng suy nghĩ một hồi lâu….rồi chợt nhận ra rằng tụi này nói đúng! Quả thật thằng Tiến là một đứa bạn tốt! Tôi sẽ hối hận khi mất đi tình bạn này cho xem!!!

-Ghét ghê vậy!!! -tôi vò đầu bứt tóc khi nghĩ tối nay lại phải “hạ mình” xin lỗi nó lần nữa!

-Thôi…đi ăn sáng tụi bây! Tao đói bụng quá!!!

-ăn bún bò huế đi!

-Dẹp mày! Ăn cơm chiên Dương Châu cho chắc bụng!!!

-Vậy biểu quyết!!!

-Thích thì chiều!!!

Chỉ việc chọn món ăn mà cả đám cũng làm nháo nhào đường phố! Khiến tôi thấy xấu hổ ghê!!!

-Lâm đến rồi đó àh?

Buổi trưa đã đến…tôi lại có dịp ở bên thằng nhok dễ thương này!

-Ờh….

-Ăn gì chưa? Để Khanh đi mua luôn!!!

-Thôi…tui ăn rồi! Khanh có ăn thì ăn đi!!!

-Uhm…vậy Lâm ở đây canh tiệm với Vi chút nhé! Khanh đi rồi quay về liền!!!

Nghe hắn nói có nhỏ Vi ở đây…tôi mới để ý….thì ra nhỏ đang ngồi nghỉ ngơi bên góc bàn bị khuất.

-Chào em! -tôi bắt chuyện với nhỏ.

-Chào anh!

Chợt có cảm giác là lạ….giọng nhỏ Vi hơi khác thường! Không giống như mọi ngày tôi được nghe.

-Em ăn cơm chưa? -tôi cố hỏi thêm một câu nữa.

-Chưa anh àh! Khanh đang đi mua giùm em đó!!!

-Ờh…

Quả thật là có vấn đề…..giọng nói hời hợt như không muốn tiếp chuyện! Khác hẳn với một Vi dễ thương,năng nổ hằng ngày.

-Em…có bị bệnh không? Sao nghe giọng nói yếu ớt quá vậy???

-Không anh àh! Em có làm sao đâu??? Mà anh đừng quan tâm đến em làm gì…lo làm việc là tốt hơn đấy!!!

Khá bất ngờ trước thái độ của nhỏ….nhưng tôi cũng thôi thắc mắc! Dù sao nhỏ cũng là chủ tiệm này….

-Cơm của Vi nèh!

Cuối cùng thằng nhok ấy cũng đã về…nhìn khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi sao mà….đẹp trai thế không biết??? ^^

-Cảm ơn Khanh nha! Hì hì….

-Vi mau ăn nhanh đi rồi còn về nghỉ ngơi nữa!!!

-Uhm…Vi biết rồi!!!

Tôi khá ngạc nhiên….thái độ của nhỏ thay đổi nhanh chóng! Nói chuyện với thằng nhok thì vô cùng cởi mở….còn với tôi thì…..

-Khanh có mua nước mía nèh! Lâm lấy một ly đi!!!

-Thôi…thôi được rồi! Tui chưa có khát!!!

-Thì cứ cầm đi! Khanh mua đến 3 ly mà!!!

-Uhm…cầm uống đi anh! Không là uổng công Khanh quan tâm đến anh đó! -nhỏ Vi xen vào…sao tôi có cảm giác là nó đang “móc họng” tôi thì phải???

-Ờh….cảm ơn nha!!!

-Ăn xong Khanh xuống sau làm bánh! Có gì Lâm canh tiệm với lại tiếp khách giùm nha! Buổi trưa cũng vắng lắm…yên tâm đi!!!

-Uhm…

Rồi hắn cũng đã xuống nhà sau…chỉ còn lại tôi và nhỏ Vi! Nếu như mọi ngày thì có lẽ hai anh em sẽ nói chuyện vui vẻ lắm…nhưng hôm nay chắc chắn không được như thế rồi!!!

-Àh anh Lâm…

-Huh??? -tôi thắc mắc khi nhỏ bắt chuyện.

-Em có một chuyện muốn nhờ anh!

-Chuyện gì vậy?

-Hôm nay…mẹ của Khanh có đến tìm bạn ấy….

-Thì sao chứ? Có liên quan gì đến anh??? -tôi nhìn nhỏ với ánh mắt tò mò.

-Cuối tuần này gia đình Khanh có tổ chức party…cha mẹ bạn ấy vốn làm ăn trên thương trường nên rất xem trọng buổi party này! Nhưng quan trọng nhất….chính là sự có mặt của Khanh!

-Anh vẫn không hiểu!

-Vì trong buổi party đó…ai ai cũng đều dẫn con cái của họ theo cả! Trong khi ba mẹ Khanh là người chủ trì nhưng lại không có đứa con nào bên cạnh! Thử hỏi…họ làm sao ngẩng mặt lên được chứ???

-Uhm…anh hiểu! Nhưng…anh có thể làm gì được trong chuyện này??? -tôi hỏi con nhỏ khi bắt đầu mường tượng ra câu chuyện.

-Anh chỉ cần khuyên Khanh chịu khó dự buổi party đó là được rồi!!!

-Cái gì? Em không đùa đấy chứ? thằng nhok đó mà chịu nghe lời anh àh??? -tôi giật nảy khi nghe lời đề nghị của nhỏ.

-Em tin anh sẽ làm được mà!!!

-Em đừng có đề cao anh quá!!!

-Chỉ cần anh cố gắng thôi…lúc nãy mẹ Khanh đến đây! Bà ấy năn nỉ hết lời nhưng bạn ấy vẫn không chịu! Em thấy tội nghiệp nên mới nhờ anh giúp đỡ cho bà ấy! Chẳng lẽ…anh vô tình vậy sao???

Nhỏ đang dùng chiêu “khích tướng” đây mà! Tuy nghe có vẻ xa vời vì không biết tôi có làm được hay không? Nhưng….cũng đành giúp cho người mẹ đánh thương này một lần vậy!

-Thôi được rồi! Anh sẽ cố!!!

-Em biết anh sẽ giúp mà! Giờ em phải về đây…có tin gì thì báo cho em biết nhé!!!

-Uhm…tạm biệt em!!!

Thế là xong…tự nhiên mang “cục nợ” trên người! Muốn khuyên thằng nhok cứng đầu này về dự party với ba mẹ hắn e là còn khó hơn lên trời nữa! Nhưng…dù sao đây cũng là cơ hội để tôi được biết….tôi có tầm ảnh hưởng nhiều đến hắn hay không? ^^
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:58

CHAP 109:

-Cho Lâm nèh!

Sau cả buổi làm việc mệt mỏi…cuối cùng hai đứa cũng có được giây phút nghỉ ngơi.Đang ngồi mat-xa cho đôi vai mỏi nhừ thì hắn lù lù đứng sau lưng…tay chìa ra nửa trái táo trước mặt tôi mà nói.

-Ở đâu ra vậy?

-Có ăn được rồi! Hỏi làm chi?

Vẫn giọng nói ngang ngược ấy…nhưng sao tôi có thể nỡ lòng nào từ chối trái táo ngon lành đang hiện diện được chứ?

-Cảm ơn nha! -cầm lấy…tôi chau mày.

-Có lẽ tuần sau là ông của Vi có thể đi làm lại được rồi! Haizzz….

Thấy hắn thở dài….tôi lấy làm lạ….

-Ông khỏe lại thì phải vui chứ? Sao mặt cứ đần ra thế kia???

-Vui thì có vui! Nhưng….

-Nhưng sao? -nhai nhóp nhép trái táo trong miệng…tôi vừa nói.

-Thì sẽ không được làm tăng ca với Lâm..hết được chở Lâm về chứ sao???

Tự dưng hắn làm tôi “xao xuyến”…ngay cả miệng cũng không thể nhai nổi.

-Lại nói xàm nữa rồi!

-Hay…sau này Lâm ở lại làm đến 10h luôn đi! Để Khanh có thể làm “xe ôm”chở Lâm về! Được không? -hắn nhìn tôi bằng ánh mắt tha thiết…chao ôi…kiểu này sao tôi nỡ lòng nào từ chối đây???

-Tui…tui không biết! -nói rồi…tôi quay đi chỗ khác…tránh nhìn vào ánh mắt “mê hoặc” của hắn nữa.

-Không biết tức là đồng ý rồi đó nha! heh heh….

-Gớm quá! -nghe giọng cười đểu của hắn khiến tôi “nổi da gà”.

-Lâm ăn đi…để Khanh tranh thủ dọn quầy! Chuẩn bị về nữa!!!

-Àh mà nèh…

-Sao? -hắn quay ngoắt lại khi nghe tôi gọi.

-Tui…muốn nói với Khanh chuyện này!

-Chuyện gì? -hắn tiến lại gần…tỏ vẻ thắc mắc.

-Có phải…mẹ Khanh có đến đây tìm Khanh đúng không?

-………… Sao Lâm biết? -hắn im lặng một lúc rồi mới trả lời câu hỏi của tôi.

-Vi nói!

-Uhm…

-Sao Khanh không chịu đi dự party để giúp ba mẹ của Khanh chứ?

-Khanh không thích! Mà Lâm cũng đừng nhắc chuyện này nữa..Khanh không muốn nghe đâu!

Giọng hắn bắt đầu gắt gỏng…khiến tôi cũng hơi “sợ”.

-Nhưng….dù sao Khanh cũng là con của họ mà? Đi dự tiệc với ba mẹ mình thì cũng có gì khó khăn đâu kia chứ???

-Vấn đề là Khanh không thích những nơi như thế! Nó vốn không thuộc về Khanh!

-Uhm…tui hiểu! Nhưng….tui vẫn muốn Khanh có thể đi…dù chỉ một lần thôi cũng được!!! -tôi bắt đầu cảm thấy thất vọng vì kế hoạch đã không thành công.

-Có đúng là…Lâm muốn Khanh đi thật không? -đột nhiên hắn tiến lại gần…kề sát vào mặt tôi mà nói.Tưởng chừng hai đứa sắp chạm môi nhau lần nữa vậy!

-Ờh…ờh! -khá ngại ngùng..tôi bắt đầu lùi từ từ lại phía sau.

-Ok! Khanh sẽ đi!!!

-Thật không??? -tôi ngỡ ngàng trước quyết định này của hắn.

-Uhm….nhưng có một điều kiện!

-Điều kiện???

-Uhm…
Thế…là gì? -tôi thắc mắc….

-Lâm phải đi chung với Khanh! Nếu đồng ý thì cả hai cùng đi…không thì ở nhà hết!!!

Nghe hắn nói xong…tôi muốn “rụng rời” hai chân…từ trước đến giờ chưa một lần đặt chân vào những buổi tiệc xa hoa của giới thượng lưu…nay lại được làm “khách không mời” như thế này…cái cảm giác mới khó tả làm sao!

-Thôi….không được đâu! Đây là tiệc nhà của Khanh…tui có liên quan gì mà đến dự cơ chứ???

-Lâm có liên quan! Vì nếu có Lâm…Khanh mới đi!!!

Nhìn khuôn mặt con nít của hắn….sao mà đáng yêu đến thế? Ngay cả cử chỉ ngang bướng cũng không làm người ta ghét được!

-Nhưng….

-Không nhưng nhị gì cả! Lâm cứ về suy nghĩ đi…trả lời Khanh sau cũng được!

Nói rồi…hắn bỏ xuống đằng sau! Những lời nói của hắn khiến đầu óc tôi quay mòng mòng….thiết nghĩ đây là cơ hội để tôi mở rộng tầm mắt…nhưng lại thấy mình không xứng đáng để có mặt ở những nơi đó! Cảm giác này thật là khó chịu quá đi!!!!!!!

*****************

-Về thôi nhok! -tôi í ới gọi khi đã hết giờ làm mà hắn vẫn còn loay hoay gì ở phía sau không biết.

-Chờ chút!

-Làm cái gì mà lâu lắc thế?

-Hôm nay về trễ chút nha Lâm! Khanh có cái này muốn cho Lâm xem nèh!!!

-??? -tôi nhìn thắc mắc…chẳng biết hắn đang có ý đồ gì nữa?

Bụuuppp………..

Bỗng dừng trời đất tối thui…tôi giật bắn người lên vì sợ! Nhưng khi bình tĩnh được một chút thì mới biết hắn đã tắt hết điện đóm trong tiệm.

-Làm cái gì thế hả? Tắt đèn sao không chờ tui ra ngoài rồi tắt???

Rồi từ đâu….tia sáng lập lòe xuất hiện! Phải chăm chú nhìn tôi mới nhận ra….hắn đang cầm nến trên tay!

-Gì…gì thế???

-Lâm qua bàn ngồi đi! Để Khanh thắp nến!

-??? -tuy không hiểu mô tê gì nhưng tôi vẫn làm theo….

Khi thắp xong cây nến trên bàn…hắn mới ngồi cạnh tôi mà nói.

-Lâm có thấy gì không?

-Thấy gì là thấy gì??? -tôi ngó nghiêng xung quanh….vẫn là màn đen tối tăm ngoại trừ chỗ hai chúng tôi đang ngồi.

-Lãng mạn đó! Hì hì…

Hắn nói làm tôi mới để ý….không gian như thế này…chỉ dành để cho những cặp tình nhân muốn “tâm sự”với nhau mà thôi!

-Ờh…ờh…-tim tôi bắt đầu đập loạn nhịp.

-Mỗi khi buồn…Khanh hay tắt đèn hết! Thắp một cây nến rồi nhìn ra bên ngoài….tự dưng cảm thấy vui hơn lạ thường! Lâm có cảm giác giống Khanh không???

-Không…-tôi trả lời tỉnh bơ.

-Uhm…chắc bây giờ có hai đứa! Nên không thấy buồn là phải rồi! Hì hì….

Hắn cứ cười….nụ cười mới “lay động” lòng người làm sao! Không khéo tôi sẽ bị “nhiễm” bệnh lãng mạn của hắn mất!

-……………….

-Sao Lâm không nói gì đi???

-Biết nói gì bây giờ???

-Thế…Lâm cho Khanh biết điều này được chứ?

-Huh? -tôi thắc mắc…

-Lâm có thích Khanh không???

Nghe xong….tôi muốn đổ cả mồ hôi hột! Nếu nói không thích là tự dối lòng….nhưng nói thích thì….tôi chưa từng bao giờ thích người nhỏ tuổi hơn tôi cả!

-…………….

-Có hay không? Cái này cũng khó với Lâm vậy àh???

-Không…không hẳn! Chỉ có điều….

-Sao? Lâm cứ nói cho Khanh biết đi!

-…………………

-Nói đi Lâm! -hắn thúc giục khi tôi cứ ậm ừ không chịu trả lời.

-Từ đó đến giờ…tui chưa từng….chưa từng thích người nhỏ tuổi hơn tui!

-Ngay cả với Khanh àh??? -hắn nhìn tôi bằng ánh mắt hết sức nam tính…trong ánh nến lung linh…tôi e là sẽ không kềm chế được cảm xúc của mình mất!

-Cũng….không hẳn!

-Vậy là Lâm có thích Khanh! Đúng vậy không???

Tôi không trả lời…chỉ khẽ cúi mặt xuống! Nếu người thông minh thì sẽ biết câu trả lời của tôi là gì! ^^

-Khanh hiểu rồi! Hì hì….-hắn lại cười.

-Hiểu gì mà hiểu!!!

-Thì ra Lâm chê Khanh nhỏ tuổi! Tuy Khanh nhỏ tuổi hơn Lâm thật….nhưng xét về đầu óc,sự tự lập thì Khanh còn già dặn hơn Lâm! Nên Lâm đừng lấy lý do này mà từ chối Khanh nhé!!!

-Từ chối gì? Nãy giờ tui có nói gì đâu???

Rồi đột nhiên…..hắn im bặt…chẳng nói lời nào nữa cả! Chỉ nhìn….nhìn xoáy sâu vào ánh mắt của tôi! Cái ánh mắt ấy khó mà cưỡng lại được…..tôi biết….tôi biết trong đôi mắt ấy nói lên điều gì! Và có lẽ hắn cũng biết….tôi sẽ trả lời hắn ra sao!

-Khanh thích Lâm lắm!!!

Câu mở đầu cho một nụ hôn ngọt ngào,lãng mạn dưới ánh nến! Nó không bất ngờ như lần trước…thay vào đó là sự chậm rãi….như muốn tận hưởng cái hương vị được cho là tình yêu! Tuy tôi không biết có thật sự thích hắn hay không….nhưng những gì hắn đã và đang làm khiến tôi như một người mất hết lý trí…chỉ còn biết đắm mình vào sự yêu thương,tình cảm mà hắn trao cho tôi!

Một nụ hôn thật sự….đã đến!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 15:59

CHAP 110:

Cạccchh……

Sau khi dò dẫm mở cây đèn trong nhà lên thì tôi mới cảm thấy yên tâm.Nhưng thắc mắc không biết thằng Tiến đi đâu mà đến giờ này chưa về nhỉ? Mà thôi kệ nó…tranh thủ tắm một cái cho đã sau mấy tiếng đồng hồ lăn lộn làm việc!!!

************

23h45′…..

-Cái thằng…đi đâu mà khuya thế không biết?

Ngồi hong khô tóc…tôi chợt nhìn lên đồng hồ và suy nghĩ…..không khéo nó nhậu xỉn như hôm bữa là mệt cho tôi! Bèn với tay lấy cái điện thoại nằm trên bàn…trong đầu phân vân chẳng biết có nên điện thoại cho nó không nữa? Vì dù sao hai đứa cũng là bạn bè..quan tâm nhau một chút cũng chẳng sao!

Tút…tút….tút….

Chẳng có ai bắt máy!

Vừa bực vừa lo…nhưng tôi tự trấn an mình bằng cách ngồi xem tivi chờ nó về! Nếu quá 1h nó không có mặt thì tôi đóng cửa đi ngủ…chẳng hơi đâu mà ngồi chờ!!!

************

0h35′….

Vén màn cửa sổ nhìn ra bên ngoài…thấy con hẽm vắng tanh không một tiếng động….tôi mong sao nghe thấy tiếng xe của nó về cho yên tâm mà đi ngủ!

-Trời ơi! Mày chết ở đâu rồi hả thằng kia???

Tức mình…tôi điện thoại cho nó lần nữa! Nhưng chẳng ăn thua…..

-Thôi đi ngủ! Không chờ nữa!!!

Nói là làm…tôi khóa cửa,tắt hết đèn đóm rồi chui vào phòng đánh 1 giấc!!!

*************

2h10′……….

-Mở cửa…Lâm ơi…………

Trong cơn say ngủ…tôi chợt nghe có tiếng ai đó gọi tên mình! Giọng nhừa nhựa,rên rỉ ấy khiến tôi choàng tỉnh….bắt đầu cảm thấy sợ vì hiện giờ chỉ có mình tôi ở nhà….không lẽ….ma gọi hồn tôi???

-Nam mô a di đà phật…nam mô a di đà phật!!! -tôi lẩm bẩm trong miệng cho bớt sợ hãi…định bước xuống giường mở đèn lên cho an tâm,nhưng chân tay tôi cứ run lẩy bẩy…không thể nào di chuyển được!!!

-Mở cửa coi!!! Lâm….

Rầmm rầmm….

Nghe dường như là tiếng đập cửa…..lúc này tôi mới cảm thấy bớt sợ! Vì ma chẳng bao giờ đi gõ cửa xin vào nhà cả!!!

-Mở cửa nhanh lên thằng kia!!!

Bấy giờ tôi đoán chắc là thằng Tiến chứ chẳng ai….bèn tốc chăn chạy ra ngoài xem phải như tôi nghĩ không!

-Làm gì mà ngủ như chết thế? Tao kêu khản cả giọng luôn rồi nèh!!!

Quả thật…chính là nó! Trông bộ dạng bét nhè,mùi bia rượu nồng nặc bốc lên mà tôi muốn đóng sầm cửa lại…để nó ở ngoài luôn cho rồi!!!

-Đi đâu mà giờ này mới về vậy hả???

-Thì đi chơi…không được àh??? -nó nhựa giọng nghe mà khó chịu.

-Mai mốt có đi về khuya thì làm ơn mang theo chìa khóa đi! Phá giấc ngủ người khác không hà!!!

Nó không nói không rằng….chỉ nhìn tôi bằng cặp mắt đỏ hoe lờ đờ….trông phát kinh!!!

-Đẩy xe vào nhà kìa! Định để ở ngoài luôn àh???

-Uh…tao quên!

Thấy nó đi loạng choạng cứ như sắp ngã tới nơi….sao tôi cảm thấy gai con mắt dễ sợ! Muốn đá vào mông nó một cái cho đỡ tức!!!

Rầmm…

Trước mắt tôi là hình ảnh nó với xe nằm đè lên nhau….phen này thì chết tôi mất thôi!!!

-Trời ơi là trời!!! -tôi muốn hét lên thật to nhưng lại sợ bị ăn dép của hàng xóm nên đành…cắn răng chịu đựng!!!

-Đứng dậy coi! Bực bội quá đi!!! -tôi kéo tay nó….ráng dùng sức mà đỡ nó dậy….

-Để tao tự đứng dậy được rồi! Không cần mày giúp đâu!!!

-Im đi! Tao không muốn nghe mày nói chuyện nữa!!!

-Ha ha….-nó cười như một thằng điên! Càng khiến tôi nóng bừng bừng hai lỗ tai…như muốn bốc khói luôn vậy!!!

**********************

Sau khi dìu nó vào nhà….đẩy cái xe vào giùm nó thì lúc này đây…tôi đang ngồi thở như bị thiếu oxy vậy!!! Mồ hôi thì nhễ nhại mặc dù ban đêm trời khá là lạnh.

-Thằng khốn! Chỉ giỏi làm khổ cho tao!!!

Chuẩn bị trở về phòng của mình thì tôi thấy nó cứ giật giật người….miệng thì bắt đầu ọe ọe….chắc là sắp ói đến nơi!!!

-Nèh nèh….đừng có ói ở đây! Tao lạy mày Tiến ơi!!!

Đã quá trễ cho tôi đi lấy thau hứng….nó ói khắp sàn nhà…dính lên cả áo của nó nữa!!!

-Trời ơi…..sao lại hành xác con giữa đêm vậy nèh trời??? -tôi mếu máo…muốn vô tâm bỏ đi ngủ lắm…nhưng lại không nỡ để nó dơ dáy như vậy!!!

****************

Cuối cùng cũng giải quyết được đống bầy hầy mà nó làm ra…giờ chỉ còn việc lau sơ người cho nó nữa là xong! Ngước nhìn đồng hồ thì thấy đã gần 4h sáng…phen này thế nào mai cũng đi học trễ nữa cho mà xem!

-Nếu không phải là tao đang có lỗi với mày thì đừng hòng tao làm ba cái việc này nhá!!! Bực mình hết sức….

Cởi từng cái nút áo sơ-mi nó đang mặc ra….tôi khẽ lấy khăn lau! Lạ thật….chưa từng thấy nó tập gym hay thể thao gì…mà cơ thể ngày càng săn chắc hơn lúc trước!

Nó cứ nằm đờ ra…mặc cho tôi muốn làm gì thì làm! Tôi đã tát vào mặt nó mấy cái…ấy thế mà nó cũng không hề hay biết!!! Công nhận….vừa làm vừa trút giận như thế này xem như cũng không bị thiệt thòi!

-Mấy cái áo ba lỗ của nó để đâu ta??? -nói rồi…tôi định đứng dậy đi tìm…khi đã lau sạch người cho nó xong!!!

Bất chợt……có một lực mạnh nắm lấy cánh tay tôi…kéo mạnh xuống giường! Trong khoảng thời gian chớp nhoáng đó….tôi không kịp phản ứng gì cả!!! Chỉ biết….khi nhận thức được mọi thứ xung quanh thì…tôi đã nằm gọn trong người của nó rồi!!!

-Buông…buông ra coi!!! -cố dùng sức đẩy hai cánh tay đang ghì chặt tôi vào cơ thể của nó! Nhưng vô ích…nó mạnh như trâu vậy!!!

-Tao…tao không có giỡn đâu đó nha!!!

Giãy giụa cách nào đi chăng nữa….vẫn chẳng ăn thua! Tôi đành bó tay mà nằm thở hổn hển trên bộ ngực của nó……..

-Mày ngủ thật hay là giả đó thằng kia?

-……………

-Làm ơn thả tao ra đi! Mày làm vậy tao ngộp thở quá!

-…………….

-Nèh thằng khùng!!! Điếc hả mày???

-…………….

Vẫn chẳng mảy may suy chuyển….tôi cũng không muốn nói nữa!!! Chỉ còn cách nằm như vậy cho đến khi nào nó nới lỏng hai cánh tay ra mà thôi!!!

Thìnhh thịchhh… thìnhh thịcchh……….

Tôi có thể nghe thấy tiếng nhịp tim của nó đang đập…bởi vì khuôn mặt tôi đang áp sát vào ngực của nó mà!!! Biết nói thế nào đây nhỉ? Tuy không phải là đứa ham hố những chuyện “người lớn”…nhưng nó đã làm tôi có cảm giác ấy!!! Khuôn mặt tôi nóng ran lên khi cứ suy nghĩ vẩn vơ….muốn nhắm nghiền mắt lại ngủ nhưng cũng chẳng ăn thua gì! Chỉ hy vọng…..sáng mai nó sẽ không nhớ đến chuyện này…không thì tôi xấu hổ chết mất!!!

Tiến ơi….dù sao tao cũng cảm ơn mày! Vì mày chính là thằng con trai đầu tiên cho tao dựa vào đôi ngực trần đầy nam tính đó…chính mày cho tao nhận biết được…tao vẫn là gay! Chỉ đêm nay thôi….tao muốn được “cảm nhận” mùi đàn ông là như thế nào??? Mùi trên cơ thể thằng bạn thân lâu năm mà đến giờ tao mới phát hiện…..

Chỉ đêm nay thôi….một đêm thôi…………..

CHAP 111:
Bình minh đã ló dạng….những tia nắng hắt qua ô cửa sổ hệt như những viên pha lê lấp lánh! Tôi dần dần hé mở đôi mắt đang còn ảo vì chưa thỏa giấc….nhìn bên ngoài mới nhận ra rằng sắp phải sẵn sàng chào đón một ngày mới!!!

Ghé mắt sang kế bên…cái “vật” mà tôi đang ôm trong người vẫn còn hơi ấm….chợt giật bắn khi thấy nguyên thân thể thằng Tiến nằm sát bên cạnh! Mãi mấy giây sau tôi mới có thể nhận biết được nguyên nhân vì đâu lại có hoàn cảnh này xảy ra!

Rón rén gỡ cánh tay của nó đang vòng qua ôm vai tôi…từng chút một….từng chút một….sẽ không biết thế nào nếu như nó thức dậy bất chợt và nhìn thấy cảnh tượng này nhỉ??? Cho nên tôi càng phải “chuồn”thật nhanh trước khi điều không mong muốn xảy ra!!!

-Phùuu….-tôi thở phào nhẹ nhõm vì nó vẫn còn ngủ say! Xem như chuyện này đã chìm vào quá khứ…sẽ không ai biết tối đêm qua giữa hai đứa đã xảy ra chuyện gì!!! ^^

******************

Chui tọt vào trong nhà tắm để vệ sinh cá nhân! Khi đang đánh răng……..tôi chợt nhìn vào gương…..làn hơi nước nóng khiến hình ảnh phản chiếu trông mờ mờ ảo ảo….tôi khẽ lấy tay lau nhẹ….rồi tự mình nhìn ngắm “dung nhan” qua tấm gương! Hình ảnh đêm hôm qua lại ùa về…không hiểu sao cảm giác vẫn còn đó….hệt như tôi đang say giấc nồng trong vòng tay ấm áp của nó vậy!!!

-Dẹp….dẹp hết! Không suy nghĩ vẩn vơ nữa!!! -tự lấy nước tạt vào mặt mình…tôi muốn thật tỉnh táo khi bước ra khỏi nhà tắm…để những hình ảnh đó không còn đeo bám theo nữa!!!

*********************
-Oáppppp…………..-tôi ngáp ngắn ngáp dài khi hai tiết học đầu tiên trôi qua.

-Hôm nay làm gì mà mày ngáp khí thế vậy? Bộ hôm qua thức khuya lắm àh??? -con Mi gặm ổ bánh mì mà hỏi.

-Không!

-Thế sao thấy mắt lại thâm quầng,mặt mày thì bơ phờ thế kia? -nó tiếp tục dò xét.

-Thật àh? Trông mặt tao xuống sắc lắm sao??? -tôi đảo mắt nhìn ba đứa nó với dáng vẻ lo ngại.

-Uhm…-cả ba đểu đồng thanh trả lời…khiến tôi không khỏi bàng hoàng.Muốn chui vào toalet để nhìn xem “dung nhan”hiện giờ như thế nào!

-Khai thiệt đi! Tối hôm qua mày làm cái gì???

-Làm gì là làm gì?

-Bình thường mày đâu có bơ phờ như hôm nay đâu? Với lại trông mày có vẻ khác khác sao íh!!!

-Khác…khác chỗ nào? -tôi nhấp ngụm nước mía…giả vờ như không biết tụi nó đang nói gì!

-Hay là….hôm qua “ấy ấy”với thằng Tiến rồi?

Câu hỏi nửa thật nửa đùa của con Oanh khiến tôi muốn nôn thứ vừa uống vào…..nếu không kiềm nén lại thì có lẽ mặt ba đứa tụi nó dính toàn…nước bọt của tôi mất thôi!!!

-Mày…mày nói điên cái gì vậy hả con kia??? -tôi chống chế vì tự dưng bị”đâm” trúng tim đen.

-Đúng rồi! Chắc hôm qua làm lành xong tụi bây….”ấy ấy” nhau luôn chứ gì?

-Ây dza….không ngờ thằng Tiến “trai tơ”vậy mà chết trong tay của mày! Lợi hại…lợi hại!!!

3 con thi nhau bỡn cợt tôi….có lẽ sẽ vui nếu thật sự tối đêm qua hai đứa không xảy ra chuyện gì! Nhưng đằng này….tụi nó lại khơi gợi “nỗi ám ảnh” đó trong tôi….

-Đủ rồi nha! Tao bực mình rồi đó!!! -tôi hạ giọng….tỏ vẻ nghiêm túc.

-Ừh thì thôi…tụi tao chỉ đùa chút cho mày lên tinh thần thôi mà! hì hì…-con Mi dẻo miệng.

-Khó khăn ghê vậy! Thôi lo ăn sáng nhanh đi rồi vào lớp!!!

Thật là một cảm giác khó chịu! Giá như hôm qua không xảy ra chuyện gì thì giờ đây tôi đâu phải đau đầu như thế này!!! Thằng Tiến chết tiệt….chỉ giỏi làm khồ tôi!!

*******************

-Lâm…Lâm….

Chợt tỉnh cơn mộng mị khi thằng nhok ấy gọi…..sáng giờ tôi như người mất hồn vậy! Vừa đờ đờ do thiếu ngủ….lại vừa có cảm giác lo sợ thằng Tiến biết chuyện này nữa chứ!!!

-Thấy Lâm hình như có vẻ mệt mỏi thì phải? Hai mắt thâm quầng hết rồi kìa!!!

-Vậy…vậy àh? -tôi lấy tay vuốt nhẹ mặt….cố tỏ vẻ tỉnh táo.

-Sao rồi???

-Sao là sao? -tự dưng hắn hỏi một câu rỗng tuếch.

-Thì Lâm đã suy nghĩ kỹ lời đề nghị của Khanh chưa?

-Đề nghị??? -tới lúc này thì tôi mới chợt nhớ lại cuộc trò chuyện giữa tôi và hắn hôm qua!!! Thật sự….tôi vẫn còn đang phân vân lắm….

-Sao? Lâm có muốn đi chung với Khanh không???

-…………-im lặng vài giây…..tôi mới mở lời…..

-Có nhất thiết….tui phải đi cùng Khanh không?

-Không nhất thiết lắm….nhưng nếu Lâm không đồng ý thì cả hai sẽ cùng ở nhà! Đối với Khanh cái nào cũng không thành vấn đề cả!!!

Tôi đang suy nghĩ về những gì nhỏ Vi nói,rồi hình ảnh mẹ của thằng nhok sẽ như thế nào nếu như hắn không có mặt! Thôi thì…..”lợi người lợi mình”….chấp nhận vậy!!!

-Uhm…vậy tui sẽ đi với Khanh!

-Thật àh? -hắn nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên.

-Nhìn tui giống nói giỡn lắm àh?

-Không hẳn! Ok…vậy cuối tuần chúng ta sẽ đi…sẵn dịp cho Lâm “mở mang” tầm mắt luôn!!!

-Làm thấy ghê vậy! Nói trước là không phải tui ham hố đâu nhé…chẳng qua là giúp cho mẹ của Khanh thôi! -tôi chống chế.

-Sao cũng được! hì hì….

-Cười cái gì???

-Có cười gì đâu???

-Chứ không phải đang cười tui sao? -tôi chau mày với hắn.

-Làm gì mà phải cười Lâm? hì hì…

-Lại nữa! Chọc quê tui àh???

-Không!!!

-Có nín đi không! Tui uýnh cho bây giờ!!!

-Uýnh thì chịu! Chứ Khanh đang mắc cười…biết làm sao được! haha…

-Bực bội quá đi!!!!!!!!!!!!!

**************************

Dường như tôi đã ngủ thiếp đi….thật xúi quẩy hôm nay tiệm lại đông khách…..mãi đến gần 10h hai đứa mới có thể nghỉ ngơi.Trong cơn mê…tôi chợt ngửi thấy mùi bánh thơm lừng ngay đầu mũi.

-Có muốn ăn không nèh?

Là tên nhok đó…hắn đang cầm cái bánh kem ngon lành ngoe nguẩy trước mặt tôi! Nỡ lòng nào mà từ chối được chứ???

-Cảm ơn nha!

-Định để cho Lâm ngủ thêm một lát…nhưng sợ Lâm đói bụng nên đánh thức Lâm dậy! Không giận Khanh chứ???

-Không….-vừa ăn tôi vừa nói.

-Hay là lát Lâm ngủ lại đây luôn đi!

-Cái…cái gì??? -nghe hắn nói mà làm cho “tâm hồn ăn uống” của tôi bị tắc nghẽn.

-Có gì thì lát Lâm cứ ngủ ở đây đi! Rồi thấy khỏe hơn thì Khanh chở Lâm về!

-Thôi….tui…không quen ngủ chỗ lạ! -tuy quả thật tôi đang mệt đừ người…nhưng trước lời đề nghị này của hắn thì tôi phải….xem xét lại!

-Có gì đâu mà không quen? Với lại hôm nay Khanh cũng đuối quá….định nằm nghỉ một chút rồi chở Lâm về!

-Nhưng…..

-Lâm đừng có nhưng nhị gì cả! Thích hay không thì nói một tiếng…Khanh không có ép!

Đúng là hôm nay hắn làm việc quần quật…từ dọn bàn,chén đĩa,phục vụ đến làm bánh…đều do một tay hắn làm hết! Tôi chỉ có việc đứng quầy và tính tiền cũng đủ mệt….huống chi…..

-Vậy….khi nào Khanh nằm nghỉ xong thì chở tui về há!!!

-Uhm…chứ có khi nào Khanh bỏ cho Lâm về 1 mình đâu? Quyết định vậy đi há! Để Khanh tranh thủ đóng cửa tiệm rồi tắm một cái cho đã!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 16:00

CHAP 112:

-Lâm cũng nằm nghỉ đi! Làm gì đứng thừ người ra thế???

Sau khi hắn tắm rửa xong…..hai đứa chui tọt vào cái phòng” tổ kiến” của hắn ở trong tiệm.Mặc dù nhìn đơn sơ nhưng bên trong lại rất ấm cúng và sạch sẽ.

-Uh…uh….

-Ây dza….đã cái lưng ghê vậy!!!

Hắn nằm ịch xuống nệm…..trên người chỉ độc cái quần sooc với áo ba lỗ! Làm tôi “sốn” cả con mắt!!!

-Lâm thông cảm nha! Phòng hơi nhỏ nên khá chật chội…

-Không có gì đâu! Mà Khanh nghỉ ngơi đi…đừng để ý đến tui làm gì!!!

-Lâm không định nằm àh??? -hắn nhìn tôi mà hỏi tỉnh bơ…

-Ờh thì….

-Đang sợ hả? Khanh đâu có ăn thịt Lâm đâu mà sợ trời???

-Ai….ai nói tui sợ??? -khuôn mặt đang đỏ bừng bừng vì ngại….nhưng tôi vẫn cố tình che giấu!

-Vậy thì sao không nằm?

-Để từ từ người ta nằm!!! -lấy hết can đảm…tôi mới có thể nằm sát bên cạnh hắn.

-Uhm…vậy có phải ngoan hơn không! hì hì….

Hắn làm như tôi là con nít vậy! Mà tôi cũng không còn tâm trí đâu mà tranh cãi……việc giữ được bình tĩnh trong lúc này đã là quá lắm rồi!!!

5′ trôi qua…..

10′ trôi qua….

20′ trôi qua….

Hắn thì ngủ say sưa…thậm chí….tôi có thể nghe được tiếng ngáy nho nhỏ phát ra! Còn tôi….mặc dù cơn buồn ngủ đang réo gọi….ấy thế mà vẫn không tài nào chợp mắt nổi.Lấy điện thoại trong túi ra thì mới giật mình….nó đã hết pin từ đời nào không hay biết!!!

-Mấy giờ rồi nhỉ? -tôi khẽ hỏi thầm rồi tự mình nhìn dáo dác xung quanh xem cái đồng hồ nằm ở chỗ nào thì bất chợt….

Hắn quay sang ôm chầm lấy tôi…..hai cánh tay tuy không lực lưỡng nhưng cũng đủ để siết chặt tôi vào trong người của hắn!

-Nèh…buông….buông tui ra!

Tình huống diễn ra không khác gì “cận cảnh” giữa tôi và thằng Tiến! Cho nên tôi tự nhủ lòng sẽ không để việc này xảy ra lần nữa!!!

-Buông…buông ra coi!!! -tôi cố giãy giụa…mong là hắn sẽ tỉnh giấc.

-Nằm im đi! Làm gì mà giãy đành đạch thế kia??? -miệng tuy nói….nhưng mắt hắn vẫn nhắm nghiền.

-Tui ngộp thở!!!

-Khanh ôm Lâm đâu có chặt đâu mà ngộp thở? Xạo xạo không!!!

-Nhưng….

-Không nhưng nhị gì cả! Để Khanh ôm Lâm một lát đi!!!

Tim tôi đập loạn nhịp như muốn vỡ tung ra từng mảnh…..hai cơ thể đang truyền nhiệt cho nhau càng khiến cho không gian căn phòng oi bức thêm! Tôi sợ lắm…. sợ mình lại “sa” vào tình cảnh “mùi mẫn” như hôm qua! Sự đụng chạm xác thịt này không khỏi làm cho “dục vọng” của tôi có cơ hội trỗi dậy lần nữa!!!

-Lâm đang run àh? -hắn hỏi mặc dù đã biết câu trả lời.

-Hỏi dư thừa! -tôi nằm đó bất động….

-Thật sự thì……..Khanh cũng đang run lắm! Vì…đây là lần đầu tiên Khanh ôm một thằng con trai khác để ngủ….

-………………

-Người Lâm ấm lắm!!!

-……………

Tôi chỉ biết im lặng…..cố gắng mường tượng lại những cảm xúc đang rối bời.Phút chốc hồi hộp,phút chốc lo âu và….phút chốc hạnh phúc.Nó cứ đan xen vào nhau…..và rồi…..những hình ảnh hôm qua với thằng Tiến lại ùa về! Bất chợt…..tôi khẽ vòng tay qua…..ôm lấy tấm lưng của hắn….và nhận ra một điều rằng……hai thứ cảm giác mà tôi từng trải qua….là hoàn toàn khác biệt!!!

-Chở Lâm về đi Khanh àh!

Bấy giờ thì hắn mới mở mắt ra nhìn tôi.

-Sao vậy?

-Lâm muốn về nhà thôi!

-Bộ…Khanh làm Lâm sợ àh?

-Không…không phải!!! Chỉ vì….Lâm muốn về nhà mà thôi!!! -tôi khẽ cúi đầu…ánh mắt e dè này không nên để cho hắn thấy.

-Uhm….vậy tụi mình đi!!!

Tôi khá vui khi nghe câu này! Chẳng hiểu sao….loại tình cảm tôi dành cho tên nhok ấykhông giống như dành cho thằng Tiến! Tôi đã cố tình ôm lấy hắn….chỉ hy vọng sẽ tìm được cái cảm giác chung chung giữa hai lần “ôm”…ấy thế mà…..điều đó không xảy ra!!!

*********************
-Oáp…..

Thấy hắn ngáp ngắn ngáp dài khi phải hộ tống tôi về giữa khuya thế này thật là ngại! Tuy cũng muốn ngủ lại lắm…nhưng sao trong tôi dường như có cái gì đó thôi thúc muốn về nhà!

-Xin lỗi Khanh nha! -tôi nói với vẻ mặt e dè.

-Có gì đâu mà xin lỗi? Chắc do căn phòng chật quá Lâm ngủ không thoải mái thôi! Khanh có trách gì Lâm đâu?

-Không…không phải như vậy!!!

-Thôi! Khanh nói không có gì là không có gì mà!

Cánh cửa tiệm vừa mở…..hé ra một màn đêm tĩnh mịch! Đường phố vắng tanh không một bóng người….

-Lâm!!!

Chợt giật mình khi nghe có tiếng người gọi! Tôi dáo dác nhìn xung quanh…..và nép sau bức tường ở cửa tiệm chính là…thằng Tiến!

-Mày….mày làm gì ở đây thế??? -tôi hỏi với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.

Nhưng nó không trả lời..chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén….hệt như tôi đã làm điều gì không vừa ý nó vậy!!!

-Vậy là Khanh không được làm xe ôm cho Lâm rồi! Hajzz…

-Không về nhà cũng không biết điện thoại nói một tiếng àh? Người gì mà kỳ thế??? -nó quát rõ to….khiến tôi giật cả mình!

-Điện….điện thoại hết pin rồi!!! -không hiểu sao tôi lại sợ trước thái độ này của nó!

-Nèh anh bạn! Lâm cũng lớn rồi…đâu phải con nít mà đi đâu cũng phải báo cáo lại cho anh bạn biết hả??? -thằng nhok đang lên tiếng nói đỡ cho tôi.

-Không liên quan đến mình thì đừng có xen vào!!!

-Lâm là bạn tôi! Tôi cũng có quyền chứ!!!

-Nó đâu có rảnh đi làm bạn với thằng nhok như mày!!!

-Nói ai là nhok hả? Nói lại nghe coi!!!

Tự dưng hai ông tướng này hục hặc với nhau! Tôi đang bối rối mà còn gặp tình huống này nữa chứ!!!

-Thôi….thôi đi! Mắc gì mà cãi nhau vậy trời???

-Tao không có rảnh mà đi cãi nhau với nó!!!

Khi lại gần….tôi mới phát hiện thằng Tiến có hơi rượu trên người! Hèn gì thái độ nó kỳ lạ đến mức khó hiểu!!!

-Nói thêm một câu shock họng người khác nữa thì đừng có trách nhé anh bạn!!! -tên nhok này cũng “nóng” không kém…

-Khanh…Khanh vào ngủ đi! Để Lâm về với bạn Lâm được rồi!!!

-Lâm nói lại với bạn Lâm là đừng có dùng thái độ đó với Khanh nhé! Không thì đừng có trách!!! -nói rồi….hắn bỏ vào trong cửa tiệm…đóng sầm cửa lại! Chắc là cu cậu tức lắm….
-Về thôi!!! -bây giờ nó mới chịu nói chuyện bình thường lại với tôi.

-Mày làm sao vậy hả? Dù gì thì Khanh cũng quen biết với tao! Tự nhiên mày quát nạt thằng nhỏ làm gì???

-Xót àh???

-Cái….cái gì??? -tôi chưng hửng…

-Có leo lên xe đi về không?

Tuy rất bực mình …nhưng tôi vẫn ráng nhịn! Nó đang có rượu trong người……lạng quạng làm nó nổi nóng thì chết!!!

************************

Suốt đường đi tôi không thèm nói câu nào với nó! Việc vừa rồi nó làm khiến tôi muốn đào cái hố chui xuống cho đỡ xấu hổ….phen này biết ăn nói sao với thằng nhok đó đây???

-Có đói bụng không?

-……………………-mặc cho nó hỏi….tôi không thèm quan tâm.

-Sao không trả lời tao hả?

-………………

KÉTTTTTT…………

Bỗng nó thắng gấp lại làm tôi muốn chúi nhũi xuống đất!!!

-Mày làm gì thế hả thằng kia? Điên àh??? -đến lúc này thì tôi không thể nhịn nổi!

-Sao tao hỏi mà mày không trả lời???

-Tao không thích trả lời mày đấy! Rồi sao???

Giữa con đường đêm….thấp thoáng bóng dáng xe cộ qua lại đều nhìn hai chúng tôi đang…..cãi nhau!

-Bộ tao lo cho mày cũng không được sao hả???

-Mắc gì mày phải lo? Mọi lần mày đi chơi về trễ mày cũng có báo tao biết không? Ở đó mà bắt bẽ người ta???

-Tao khác mày khác!!!

-Khác cái gì mà khác???

Hai đứa cãi nhau càng ngày càng khí thế….

-Mày ngu nên dễ bị người ta dụ chứ sao!!!

-Tao ngu cũng không cần mày quan tâm! Thằng tồi!!! -nghe nó xúc phạm mà tức đến sôi cả gan….trong lúc không kềm chế được bản thân….tôi đã tát thật mạnh vào mặt của nó!

-Từ nay….tao không muốn nhìn thấy cái bản mặt khó ưa của mày nữa!!!

Ngoảnh mặt đi….tự dưng nước mắt cứ tuôn chảy! Thường thì khi đánh người khác mạnh tay…tôi rất hối hận….nhưng lần này thì không!!!

-Lâm….Lâm!!! Cho tao xin lỗi…tao không cố ý nói mày vậy đâu!!!

Tôi lầm lũi chạy đi….cứ chạy mãi…..mặc cho nó lấy xe đuổi theo! Rồi khi nghe tiếng xe ngã….tôi cũng mặc….cứ để cho nó hối hấn về những gì nó đã làm với tôi!!! Tình bạn bao lâu nay luôn tốt đẹp….ấy thế mà……….

Quệt nước mắt……tôi cứ chạy như kẻ vô hồn………..
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 16:00

CHAP 113:

Lang thang bước đi trong đêm….trong lòng cứ suy nghĩ miên man về những chuyện vừa xảy ra! Nước mắt cũng đã cạn…tôi dặn lòng mình sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện này nữa….cứ xem như là vừa trải qua một cơn ác mộng vậy! Nhưng đối với thằng Tiến….thì sẽ không bao giờ tôi tha thứ cho nó!!!

-Lạnh qá!!! -tôi run lập cập khi sương bắt đầu buông xuống….trông bộ dạng lúc bấy giờ thật sự chẳng khác nào một đứa đi bụi thứ thiệt!!!

-Biết đi đâu bây giờ đây??? -nhìn về nơi xa xăm dưới ánh đèn vàng….buổi đêm bỗng dưng yên tĩnh đáng sợ! Không ngờ rằng có một ngày tôi lại “dũng cảm” đến như vậy!

-Về nhà thôi!!! -tôi hít một hơi thật sâu khi đưa ra quyết định này…dù sao việc chiến tranh lạnh với thằng Tiến không đồng nghĩa là tôi phải đi bụi suốt đêm hôm nay!

Nói là làm….tôi mần mò tìm về ngôi nhà thân yêu…….

****************

Mãi gần nửa tiếng lê la ngoài đường….tôi mới thấy lấp ló bóng dáng ngôi nhà quen thuộc! Đôi chân đã mỏi nhừ khi phải cuốc bộ một chặng khá là dài!

Bất chợt….tôi nhận ra bóng dáng thằng Tiến đang ngồi co ro ngay cửa! Với dáng vẻ tội nghiệp ấy có lẽ bình thường tôi sẽ cảm động….nhưng lần này thì không!!!

-Mày về rồi đó àh? -nó ngước mặt nhìn tôi…vội quệt đi khuôn mặt bơ phờ vì buồn ngủ.

-…………..-chẳng nói chẳng rằng….tôi lấy chìa khóa mở cửa vào nhà!

-Mày cho tao xin lỗi! Lúc nãy có rượu….nên tao không kềm chế được bản thân….đã xúc phạm đến mày!!! -nó đứng dậy nắm lấy tay tôi…kèm theo những lời nói đầy ăn năn.

Nhưng…..tôi mặc kệ! Hất cánh tay nó ra và bỏ vào trong nhà một nước!!!

-Lâm…..

Dường như tôi nghe tiếng bước chân đi khập khiễng của nó! Lòng cũng tò mò muốn biết nó đang bày trò gì…nhưng lòng tự trọng của tôi không cho phép!

-Cho tao xin lỗi đi mà! -nó tiếp tục chiêu cũ….vẫn giở giọng ăn năn.

-Mày thôi đi được không??? Tao không muốn nghe mày nói nữa!!! -bực dọc…tôi quay sang quát nó cho bõ tức…thì ai ngờ…..lại thấy đôi chân đang rướm máu trông phát kinh….

-Cái…cái gì đây???

-Lúc nãy đuổi theo mày…tao vội quá nên tông vào con lươn…..

-Rồi cái xe có bị làm sao không???

-Chỉ nát cái vành thôi! Sửa được…..

Chẳng hiểu sao….khi nhìn bộ dạng của nó lúc này tôi lại không nỡ ghét bỏ! Mặt mày rũ rượi,quần áo xốc xếch,tay chân thì máu me……liệu đây có phải thằng Tiến phong độ mà tôi từng quen biết không???

-Ngồi xuống ghế đi!!! -tôi chỉ định….trong khi đi lấy hộp cứu thương mini ra….

*************

-Ui….-nó khẽ rướn mình khi tôi đổ oxy già vào vết thương ngay chân….một vết xước dài gần 5cm….nhìn mà nổi cả da gà!

Tôi vẫn ngồi cặm cụi băng bó vết thương….hai đứa không nói với nhau câu gì cả! Nhưng tôi biết…..nó vẫn đang dõi mắt xem từng hành động,cử chỉ của tôi.

-Mày còn giận tao không?

-………………

-Đáng lẽ ra….tao không nên nói mày như thế! Mày hãy xem như là tao lỡ lời đi…

-Đừng có nhúc nhích coi! -tôi bỏ ngoài tai những gì nó nói….

-Tao không có cố ý nói mày như vậy đâu…chẳng qua….

-Xong rồi đó! Lo đẩy xe vào nhà rồi đi ngủ!!!

Khi kết thúc công việc…tôi đứng bật dậy bỏ xuống đằng sau! Chẳng thèm đoái hoài gì đến nó nữa!!!

Bất chợt……..bỗng dưng từ phía sau có cánh tay ôm chầm lấy tôi!!! Hết sức ngạc nhiên và sững sờ trước điều này….vì tôi biết hiện tại cánh tay đó là của ai!

-Mày…mày làm cái gì thế???

-Tao thích mày thật rồi Lâm ơi!!!

Nghe như có sét đánh ngang tai….tôi không tin nổi vào sự thật là nó lại có thể nói ra điều này….một điều mà tôi cho là không bao giờ có!!!

-Mày….mày đang nói nhảm cái gì đó??? -tôi vội gạt cánh tay nó ra….có gắng lấy lại thế chủ động cho mình.

-Tao cũng không biết nữa! Cũng không biết vì sao tao lại có cảm giác với mày!!! Nhất là….sau cái đêm hôm ấy…….

Nó nhắc lại cái đêm đó….cái đêm mà tôi với nó “ôm” nhau ngủ chung! Thì ra….nó không hề ngủ say như tôi nghĩ….

-…………….

-Khi biết mày đang dần có tình cảm với thằng nhok làm chung! Chẳng hiểu sao tao lại thấy khó chịu lắm!!! Rồi hôm nay mày đi muộn không về….khi tao đến thì lại thấy mày…..ở chung với thằng nhok đó!!! Cho nên….cho nên tao mới nổi nóng với mày!!!

Cũng như nó nói….sau cái đêm hôm ấy,tình cảm tôi dành cho nó ngày càng sâu sắc hơn! Nhưng tôi chỉ muốn giữa vững mối quan hệ bạn bè bình thường….không nghĩ sẽ có ngày vượt xa mức giới hạn đó!

-Tao biết…nói ra điều này mày khó mà tin lắm! Tao chỉ hi vọng mày hiểu cho tao…..dù sao tao cũng nói hết những gì tao cần nói! Nếu mày muốn chúng ta là bạn như bình thường thì tao sẽ chấp nhận! Chỉ mong….mày sẽ được hạnh phúc mà thôi!!!

Ánh mắt nó nhìn tôi một cách đầy trìu mến….như muốn lao đến ôm lấy tôi ngay vậy! Thật sự bây giờ tôi rất hoang mang….khi không thể xác định được là bản thân tôi đang dành tình cảm cho ai!

-Tao….tao đi ngủ đây! -dẫu biết lẫn tránh không phải là cách tốt…nhưng tôi mong khi sáng mai thức dậy….cả hai đứa sẽ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra cả!!!

******************

Ngồi co ro trong phòng…đầu óc tôi cứ quay cuồng hình ảnh của nó! Quả thật từ tình bạn bước sang tình yêu vô cùng khó khăn! Đôi khi sẽ là hạnh phúc….nhưng đôi khi cũng sẽ tan vỡ đi một tình bạn!

******************

Một ngày mới lại đến…..ánh nắng dường như khá gắt xuyên qua ô cửa sổ! Rướn mình cố với lấy điện thoại xem mấy giờ….thì chợt bàng hoàng khi đồng hồ đã điểm 9h sáng! Phen này lại nghỉ học một bữa nữa rồi!

-Hajzzzz………-tôi thở dài….rồi lại tiếp tục cựa mình trên chiếc giường ấm áp………nhìn ra bên ngoài………trông mọi thứ chẳng có gì thay đổi,nhưng bên trong căn nhà này thì hoàn toàn trái ngược! Sẽ ra sao,sẽ ứng xử như thế nào khi đối diện với thằng Tiến đây???

Mãi suy nghĩ vu vơ giúp cho tôi nướng thêm được hơn 2 giờ nữa…..khi mặt trời bắt đầu gay gắt là lúc tôi tung chăn bước ra khỏi căn phòng!

Ngó nghiêng xung quanh xem thằng Tiến đã đi chưa….nhưng theo trực giác mách bảo thì có lẽ nó vẫn còn ở nhà! Bèn rón rén nhẹ từng bước vào nhà tắm mà vệ sinh cá nhân vậy!!!

-Mày dậy rồi àh?

Cuối cùng….có muốn né tránh cũng né không được! Thôi đành gắng gượng…tỏ vẻ bình thường như mọi ngày giữa hai đứa!!!

-Ờh….mày chưa đi học hả?

-Mới gần 12h đi đâu?

-Uh nhỉ….thôi tao đi đánh răng cái!

-Nhanh đi rồi ra ăn trưa luôn nèh!!!

Tôi không nói không rằng….chỉ chạy ù vào nhà tắm rồi đóng sầm cửa lại! Tim đập nhanh từng hồi……chưa bao giờ tôi cảm thấy không khí trong ngôi nhà lại ngột ngạt đến như vậy!!!

-Bình tĩnh….bình tĩnh! Xem như chẳng có chuyện gì xảy ra cả!!! -tôi đang cố trấn an bản thân.

********************
Sau bữa trưa…..tôi ngồi nghỉ ngơi xem tivi…trong khi nó loay hoay dưới bếp để….rửa chén!

-Ha hah….mắc cười quá! -nụ cười gượng giụ khi xem phim hoạt hình của tôi không biết có đánh lừa được nó không nhỉ? Chỉ biết rằng mắt thì dõi theo màn hình…..nhưng hồn thì đang lưu lạc phương trời nào…chẳng còn tâm trí đâu mà tập trung cả!!!

-Tao đi đây! Mày có muốn tao chở mày đi làm luôn không???

-Thôi! Lát tao đi bus được rồi! Mày đi trước đi!!! -tôi không dám nhìn trực tiếp nó mà nói chuyện….

-Uhm…khi đi nhớ khóa cửa cẩn thận đó!!!

-Biết rồi!

Khi thấy bóng dáng nó khuất sau cánh cửa….tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm! Cảm giác mệt mỏi khi cứ phải vờ như không có chuyện gì xảy ra thế này thật là khó chịu! Ước gì nó đừng nói những lời “ong bướm”…thì đỡ phải khổ cho tôi biết bao nhiêu!

Nhưng suy cho cùng……bản thân tôi vẫn đang trốn tránh sự thật là….tôi thích nó! Thích được nó quan tâm,chăm sóc….thích được nó kề cận cãi nhau với tôi mỗi khi vể đến nhà….thích cái ánh mắt vô tâm nhưng đầy lo lắng mỗi khi tôi có chuyện….và…..thích được nó ôm vào lòng chở che…bờ vai vững chắc đó cho tôi cảm giác an toàn! Muốn nói ra những điều đó lắm….nhưng….lại không thể nào nói được!!!
Ga___Bong
Level: Nam Thần
Level: Nam Thần
Ga___Bong

Bài viết Bài viết : 831
Tiền Zr Tiền Zr : 15775

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty30/12/2010, 16:02

CHAP 114:

-Hi nhok….-tôi nở nụ cười thân thiện khi vừa bước vào cửa hàng….chủ yếu dò xét thái độ của hắn về chuyện tối hôm qua như thế nào thôi!

-Lại kêu ai là nhok đó hả?

-Ui…lỡ miệng! Sorry bạn Khanh nha…hihi….

-Sao hôm nay tươi vui thế??? -hắn hỏi khi thấy tôi cứ cười không ngớt.

-Có gì đâu? Bình thường mà!!! -giả vờ ngô nghê trả lời như một đứa con nít.

-Pó tay luôn! Mà nèh….hôm nay thứ 6 rồi đó! Quyết định đi party với Khanh thật không? Đừng có hứa lèo àh nha!!!

Suy nghĩ chừng vài giây…..tôi mới trả lời hắn.

-Uhm…tất nhiên rồi! Tui không bao giờ nuốt lời đâu!!!

-Tin Lâm đó! Dám hứa suông với Khanh đi rồi biết! -hắn giơ nắm đấm rắn chắc lên mà uy hiếp tôi.

-Hừh…giở trò du côn ở đây àh? Tui không sợ đâu nhá!!!

-Mà cho Khanh hỏi cái này chút….

-Hỏi gì? -tôi nhìn hắn tò mò.

-Cái tên hôm bữa là bạn thân của Lâm đó hả?

-Ờh….thật ra thì….hôm qua nó xỉn,nên nó mới khùng khùng điên điên vậy đó! Nhok đừng để bụng nha! -tôi cố giải thích….

-Để bụng gì đâu! Chẳng qua thấy Lâm phải ở chung với tên cộc cằn đó…Khanh không vui mà thôi!

-Nói người khác cộc cằn….bộ Khanh không vậy hả? -tôi trêu chọc…dùng ánh mắt “gian tà” mà nhìn hắn.

-Khanh chỉ làm vậy với người ngoài thôi! Nhưng với Lâm thì…không bao giờ!!!

Nói xong…hắn nhìn tôi một cách trìu mến,đầy “gợi cảm”…tim tôi lại bắt đầu loạn nhịp lần nữa!!!

-Chào mọi người!

Bất chợt có tiếng người….cả hai đứa đều giật mình như nhau! Thì ra là nhỏ Vi đến….

-Làm gì mà mặt hai người đỏ hoe thế kia??? -nhỏ ngó lia ngó lịa nhìn chúng tôi rồi thắc mắc.

-Làm…làm gì có! Em đi ngoài nắng chắc bị hoa mắt đấy! -nói rồi….tôi lủi đi kiếm việc để làm thật nhanh! Tránh để nhỏ phát hiện hai chúng tôi có “vấn đề”

-Vi ngồi canh tiệm đi! Khanh đi xuống bếp!!! -thằng nhok cũng bỏ đi luôn.

-Uhm…..vi biết rồi!!!

***************

-Anh Lâm….

Đang loay hoay lấy bánh ra khỏi lò nướng….thì nhỏ Vi từ sau lưng gọi vọng lại…làm tôi giật mình khiến chút nữa là cái bánh rơi xuống đất luôn rồi!

-Gì…gì vậy?

-Chuyện em nhờ anh hôm bữa….anh có làm được chưa?

-Chuyện gì??? -tôi hỏi.

-Thì chuyện khuyên Khanh đi party gia đình đó!!!
-Àh….-Lúc này thì tôi mới sực nhớ ra…..sau đó nhìn nhỏ mà nói tiếp-Anh khuyên được nó rồi! Chủ nhật này nó sẽ đi!!!

-Vậy àh? Thế thì tốt quá….cảm ơn anh nhiều lắm nha!!! -khuôn mặt nhỏ hiện lên vẻ rạng ngời thấy rõ….

-Có gì đâu…mà….

-Mà sao anh???

Tôi chợt suy nghĩ không biết có nên nói với nhỏ là tôi cũng sẽ đi dự party cùng với thằng nhok ấy…hay là cứ im cho qua!

-Có chuyện gì vậy anh?

-Àh..không…không có gì đâu!

-Vậy em đi lên trên nhé! Kẻo Khanh nghe được là tiêu kế hoạch của tụi mình! hihiih…

Và thế là tôi đã quyết định giấu kín chuyện này….dù sao nhỏ là bạn thân của thằng nhok….nếu biết hai chúng tôi đi mà không có nhỏ…chắc là sẽ buồn lắm! Nên tốt nhất là”ém” luôn…..tránh làm mất lòng hai bên!!!

*************************

-Về cẩn thận nhé!

-Uhm..biết rồi! Mà nèh…

-Sao hả???

-Nhớ chủ nhật đó! Có gì Khanh sẽ qua rước!

-Biết rồi mà! Nhắc hoài….-tôi càu nhàu khi hắn cứ mãi lo về buổi party đó!

-Nhắc cho mà nhớ! Khanh về đây!!!

-Chạy từ từ thôi!!! -tôi nói với khi chưa gì hết hắn đã rồ ga rồi biến mất hút thật nhanh! Quả là cứng đầu dễ sợ!!!

Cạccchhhh….

Trở về ngôi nhà thân yêu…tôi lại phải tiếp tục cho vai diễn của mình! Cứ thế này mãi chắc hẳn tôi sẽ chuyển ngành sang học điện ảnh luôn quá!!!

-Tao về rồi nèh!

-Uhm….

Nó ngồi ngay ghế….đang dõi mắt xem tivi………

-Cái chân mày sao rồi???

-Sắp lành….yên tâm đi!!!

-Đâu? Cho tao xem xem….

-Xem làm cái gì? Không phải mày sợ nhìn thấy máu àh??? -tự dưng nó phản ứng thái quá….khiến cho tôi có chút nghi ngờ.

-Máu khô rồi tao đâu có sợ? Mà xem chút coi mày đỡ chưa cũng không được nữa àh???

-Thôi….lo tắm rửa rồi ăn cơm đi! Tao chừa phần cho mày ở dưới đó!!!

-Lát ăn…đưa cái chân cho tao xem nào!!!

-Đừng…..

Nó không thể nào chống lại tính tò mò của tôi được! Khi vừa giở chân nó lên thì tôi không thể tin nổi….trái ngược với những gì nó nói……vết thương đang có chiều hướng lở loét,nghiêm trọng hơn hôm qua rất nhiều!

-Sao….sao thế này??? -tôi lắp bắp hỏi…..

-Không…không có gì đâu! Chắc do nhiễm trùng thôi!!!

-Không có gì mà lại thế này àh? Phải đi bác sĩ thôi….

-Đã nói là không cần mà! -nó vẫn ương bướng….không xem lời nói của tôi ra gì cả!

-Cãi cãi tao tát cho bây giờ! Chờ tao gọi taxi đến! -nói là làm….tôi vội móc điện thoại ra mà bấm số…nhìn khuôn mặt lộ rõ vẻ đau đớn thế kia mà còn bày đặt sĩ diện.

***************************

Đã 20′ trôi qua….ngồi bên ngoài phòng khám mà tôi thấp thỏm lo âu vô cùng! Nó mà có mệnh hệ nào tôi biết ăn nói làm sao với ba mẹ nó đây???

CẠcchhhh………

Tiếng cánh cửa mở ra….tôi liền đứng bật dậy chạy lại xem tình hình thế nào.

-Sao rồi bác sĩ? Bạn của cháu không bị gì nghiêm trọng chứ???

-Không có gì! Cậu ấy chỉ bị nhiễm trùng do băng bó không đúng cách mà thôi! Tôi đã may lại vết thương đó rồi…nghỉ ngơi,ít vận động vài ngày là sẽ hết!!!

Nghe những lời nói này….tôi thấy ân hận vô cùng……đúng là cái tính lanh chanh lần này đã hại tôi “thê thảm”…cứ tưởng sẽ làm tốt việc đơn giản là băng bó….ấy thế mà cũng không xong!!!

-Mày đi được không? Có cần tao đỡ không???

-Thôi khỏi….tao tự đi được! Bị có chút xíu chứ có gì to tát đâu mà lo!!!

-Hjz….cho tao xin lỗi! Tại tao hết…..-tôi rươm rướm nước mắt nhìn nó…..

-Trời ạh! Đã nói là không có gì…..ai trách gì mày đâu thằng ngốc??? -nó gõ vào đầu tôi một cái…..không ngờ nó lại “độ lượng” như vậy!

-Thôi tụi mình về! Cũng khuya lắm rồi!!!

Tôi dìu nó ra ngoài cổng rồi bắt taxi về! Chỉ mong là cái chân nó sẽ mau hồi phục….phen này có lẽ tôi phải đi học một khóa sơ cứu mất thôi! Kẻo ra tay nghĩa hiệp không thành mà còn hại đến người khác nữa thì nguy!!!

*************************

-Mày nằm ngủ đi! Có cần gì thì cứ gọi tao!!! -cuối cùng tôi cũng hộ tống nó về đến tận giường.

-Mày mà ngủ là ngủ say như chết! Ở đó mà bày đặt….

-Thì tao sẽ ráng nghe mà! Thôi lo ngủ sớm đi!!! -bác bỏ những lời châm chọc của nó….tôi vẫn nghiêm túc nói chuyện.

-Biết rồi!!!

Ngôi nhà lại trở nên yên tĩnh…..không hiểu sao lúc nãy khi nhìn thấy nó bị như vậy….tim tôi nhói lên ghê lắm!!! Đến bây giờ khi chạm vào ngực…..nhịp tim vẫn cứ đập nhanh…….

-Ngủ…ngủ….ngủ!!!

Tôi cố ép mình chìm vào cơn mê……..để những suy nghĩ vu vơ ấy không còn cơ hội quấy rối thần kinh của tôi nữa!!!
Sponsored content




Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty
Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm) - Page 5 Empty

Hành trình đi tìm... bạn trai (sưu tầm)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 5 trong tổng số 6 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

Bạn không có quyền trả lời bài viết
VBOY WORLD  :: TRUYỆN GAY